21 Chương 23 : Chấp niệm“Hắc!” Cao Nguyên mới từ phòng học đi ra, đã bị người từ phía sau vỗ vỗ bả vai, thì ra là Đổng Vân, “Tối mai party cậu dự định hóa trang thành cái gì?”Cao Nguyên quay đầu lại, phát hiện ngòai Đổng Vân ra, bên ngoài phòng học còn có Phùng Giai Thụy: “Cái gì party?”“Đương nhiên là Halloween party rồi!” Đổng Vân cùng Phùng Giai Thụy bốn mắt nhìn nhau, “Cậu không biết sao?” Cao Nguyên nhún vai: “Thứ tư tuần sau, tôi còn phải nộp một phần bài tập, cho nên cuối tuần dự định ngồi thiền ở thư viện.
22 Chương 24 : Hoa ngữCó đôi khi, con người là như thế, nếu như không cho anh cơ hội thấy cô cùng người khác yêu nhau, anh vĩnh viễn cũng không biết tình cảm mình dành cho cô như thế nào? Nhưng…Thế nào mới là thích? Trên thực tế, anh vẫn biết rằng, về mặt tình cảm, anh giống như một người không tim không phổi, không phải anh không thích phụ nữ, chỉ là chưa từng cũng chưa đến mức để phải rung động, nhớ nhung… Tình cảm anh dành cho Đường Tinh Tuệ cũng giống như vậy.
23 Chương 25 : Gặp lạiMột tuần lễ, đối với Cao Nguyên mà nói, vừa nhanh vừa chậm. Anh mỗi sáng tám giờ rời giường, chín giờ đến phòng làm việc, mười hai giờ trưa ăn cơm trưa, một giờ chiều tiếp tục làm việc, tám giờ rưỡi tối tan tầm, sau đó đi ăn cơm tối, ngẫu nhiên hẹn bạn bè uống rượu hoặc vận động, về đến nhà luôn gần nửa đêm.
24 Chương 26 : Rối ”Nếu như có người nói yêu cậu, cậu lại không dám nghĩ đến, cũng không dám thương anh ấy, nhưng cậu vẫn muốn cùng anh ấy duy trì quan hệ, như vậy có phải rất quá đáng không?” Tinh Tuệ viết rồi xóa, xóa rồi viết những lời này trên màn hình điện thoại di động… cuối cùng, cô điều chỉnh tư thế ngồi một chút, hít sâu một hơi, bắt đầu tìm kiếm người gửi.
25 Chương 27 : Bắt đầu lại từ đầuTinh Tuệ cứ ám ảnh mãi những lời J nói. Hắc! Cô nghĩ, đây chính là điều mà cô cảm thấy linh hồn của J còn nữ tính hơn cả cô! Vậy thì yêu một người là khó hay quên một người là khó? Cuối cùng, cô phải thừa nhận rằng cô không biết làm sao để có thể quên một người, mà yêu một người thì không biết bắt đầu từ đâu ? Phải chăng cô đã mất đi năng lực « yêu một người »? Bỗng nhiên một cảm giác đau nhói truyền đến từ sau cổ, tiếp sau là sự tê dại truyền khắp toàn thân, Tinh Tuệ không khỏi rùng mình một cái, linh tính mách bảo là Cao Nguyên, nhưng cô dường như không bao giờ đủ khả năng kháng cự những quyến rũ của anh … ”Em đang nghĩ gì?” giọng Cao Nguyên từ sau lưng truyền đến, thật mơ hồ, môi vẫn không rời cái cổ trắng nõn của cô.
26 Chương 28: phiên ngoại 1 “Đi đi. ” Phùng Giai Thụy cong miệng nói những lời này khi vừa qua khỏi sinh nhật 30 tuổi của mình. ”Cậu có thể đừng làm nũng được không…” Cao Nguyên lộ vẻ mặt chán ghét nhìn Phùng Giai Thụy, trên cánh tay nổi cả da gà.
27 Chương 29: phiên ngoại 2. Thế nhưng sáng hôm sau, Cao Nguyên vẫn bị Phùng Giai Thụy và Đổng Vân ép đi báo danh tham gia cuộc thi chạy marathon của New York.
28 Chương 30 : Hiểu lầm Cao Nguyên giơ đôi đũa, mở trừng hai mắt, thở phào nhẹ nhõm, sau đó tiếp tục gắp miếng sườn xào chua ngọt, nói: “Sau này, em nói chuyện có thể đừng thở mạnh được không? thật dọa chết người…” ”Như vậy…” Tinh Tuệ cũng mở trừng hai mắt, “Anh đồng ý?” Cao Nguyên để đũa xuống, nuốt miếng thịt trong miệng xuống, nghiêm túc nghĩ một chút rồi nói: “Ừ.
29 Chương 31 : Đừng bao giờ xa em ”Cho nên nói…” Phùng Giai Thụy nheo mắt lại, “Cậu và Lộ tiểu thư trong lúc đó đã kết thúc?” ”Không phải là kết thúc, ” Cao Nguyên mắt khép hờ nhìn ly cà phê trước mặt, “mà là lần nữa bắt đầu.
30 Chương 32 : Trưởng thànhTiết trời đã vào cuối thu, ban đêm, đắp một cái chăn mỏng thì hơi lạnh nhưng nếu đắp một cái chăn lông lại hơi nóng…vì vậy, Đường Tinh Tuệ cứ lăn qua lăn lại.
31 Chương 33 : Yuriko“Cô ấy như thế nào?” Trên màn hình máy vi tính, Đường Tinh Tuệ đeo một cặp kiếng rất to màu đen che gần kín khuôn mặt. Dường như cô mới vừa tắm xong, tóc cột thành một cái đuôi ngựa sau ót, mặt đã được tẩy trang, không một chút son phấn.
32 Chương 34 : Thú nhận Đường Tinh Tuệ mĩm cười nhìn người đàn ông trước mặt. Bọn họ đã biết nhau bao lâu ? Ít nhất cũng hơn hai mươi mấy năm rồi… Nhưng cho đến giờ phút này, cô mới thật sự cảm nhận được là Cao Nguyên yêu cô.
33 Chương 35: Thổ lộ ”Cho nên kỳ thật…” sau khi thao thao bất tuyệt giảng giải một hồi, Tinh Tuệ hít mũi một cái, “có phải trong tình yêu này tôi hèn hạ lắm phải không?” Phùng Giai Thành nheo mắt lại, giọng bực dọc: “Là cô đến đây khoe khoang với tôi đúng không?” ”Sao cậu lại nghĩ thế? Làm sao có thể!” Cô kinh ngạc mở to hai mắt, “Chỉ là đã lâu không gặp mặt, thuận tiện tới thăm cậu một chút…”Phùng Giai Thành mặc áo blouse trắng, trợn mắt: “Tôi đây còn chưa nói, thưa Đường Tinh Tuệ tiểu thư, cô nghĩ sao mà đến khoa ngoại thần kinh để khám cảm mạo? Cô muốn gì đây? Có phải cô cảm thấy mỗi ngày tôi đi làm đều đến đây chơi phải không? “ ”Này…” Tinh Tuệ mở trừng hai mắt, “Dù sao cũng là bệnh viện, chẳng phải cũng đều là bác sĩ sao, có khác biệt bao nhiêu đâu…” ”Tôi muốn nói là những người trong ngành y thấy tôi cho cô đơn thuốc cảm mạo sẽ cười cô chết luôn, cô có hiểu không?!” bác sĩ Phùng thật sự muốn phát điên.
34 Chương 36: Em yêu anh Máy điều hòa trong phòng thổi vào người rất ấm áp, nhưng đôi môi Cao Nguyên lại hơi lạnh… không nóng bỏng nhiệt tình như lửa giống những khi bọn họ làm tình với nhau.
35 Chương 37 : Ngọt ngào“Con giờ này mới nhớ đến mẹ…” Mẹ vừa gắp thức ăn vào chén cho Cao Nguyên vừa nói. Cao Nguyên hít mũi một cái, giọng áy náy: “Mẹ không thể nói vậy, mẹ cũng biết… con đã quen độc lập từ nhỏ.
36 Chương 38 : Chương kết Mười hai giờ đêm, trong xe, tiếng nhạc dìu dặt phát ra từ radio, Cao Nguyên không nhớ được tên bài hát chỉ biết đây là bài hát đang thịnh hành gần đây, thường được radio phát đi phát lại.