1 Cốp! Cây gậy rõi xuống đất quệt một đường dài. Thật ra "nó" phang trúng đầu tôi một cái trước đó rồi mới chịu rõi xuống nằm im. Vừa bực. vừa mệt tôi ngồi phịch xuống rủa thầm cây gậy phản chủ ác ôn đó.
2 Tôi ghé ra tiệm bún thịt nướng đầu hẻm làm thật gọn một tô rồi chạy thẳng ra khu đất trống. Đúng là "khu đất trống", ra đến đó trống không không một đứa nào làm tôi chưng hửng.
3 Ngày vui của anh hai tôi với chị hai của Nhi cách đây đúng 10 năm cũng là ngày chia tay của hai đứa. Sau đám cưới thì gia đình của bác Tư sẽ chuyển ra Long An sinh sống.
4 Phút ngoài lề. Vậy là lại một tuần nữa trôi qua. Khoảng thời gian ấy là ngắn hay dài!? Tôi không biết! Chỉ biết là khoảng thời gian chưa đủ để chúng tôi có thể sinh hoạt bình thường như mười năm trước.
5 Hồi cấp hai tôi vốn có ấn tượng xấu với bọn con gái, vậy mà lên lớp 9 lại chơi thân được với Quyên mới lạ. Quyên vốn là lớp trưởng của tôi suốt bốn nắm cấp 2, một đứa tài sắc vẹn toàn, công dung ngôn hạnh đầy đủ.
6 Chiều thứ bảy hôm ấy tôi chở Nhi đến lớp võ. Không lo lắng như tôi bữa đầu đi học, Nhi đã chuẩn bị sẵn một bộ võ phục taekwondo và cả cái đai trắng. Chắc Nhi mượn của anh Ti.
7 - Dạ, có Tiến ở nhà không chú? Ba Tiến niềm nỡ khi thấy tôi sang chơi. Ông quí tôi lắm. Nhưng khi nhìn thấy Nhi líu ríu sau lưng ông lại hơi cau mày. Có lẽ ông thấy lạ vì thằng con trai "quí hóa" của ông bao năm qua chẳng hề có đứa con gái nào đến thăm, vậy mà hôm nay cái "phần tử" hiếm thấy ấy lại tự động mò đến.
8 Khi bắt đầu thân nhau từ năm lớp 9 Quyên luôn ghé nhà tôi chơi thường xuyên với lí do cùng ôn tập với tôi, và tiếp tục đến bây giờ. Nhưng tôi lại chẳng thấy phiền như những đứa con gái khác, ngược lại còn rất vui.
9 Thì ra mấy ngày trước Quyên đã đến nhà tôi chơi và có dịp gặp Nhi. Lúc đó tôi đang bận công chuyện ở nơi khác nên không hề hay biết chuyện động trời này.
10 Một lát sau thì anh Ti, bé Tư( Yến- em gái anh Ti), anh Đen đều tới. Con Ngân thì đã qua nhà tôi trước đó. Nhìn hôm nay đứa nào đứa nấy cũng diện thấy ớn, lâu lâu mới có dịp đi chơi xa mà.
11 Cuối cùng cũng đến được Dinh Cô. Đây là một địa điểm nổi tiếng của tỉnh Bà Rịa nói chung, của thị trấn Long Hải nói riêng. Riêng tôi thì tôi chẳng biết Dinh Cô là.
12 Đến được nhà thì cũng đã mất hai tiếng đồng hồ. Cả bọn mệt mỏi chia tay nhau, mạnh ai về nhà nấy mà ngủ. Tôi chưa ngủ liền. Cất xe xong tôi vội đi tắm một cái cho tỉnh để lấy lại tinh thần.
13 Hậu quả của việc ngủ không đúng giờ giấc! Ăn cơm xong đã gần 9h nhưng hai đứa vẫn tỉnh như sáo. Ngủ tiếp thì không được, chơi game thì tôi không có hứng.