Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Biểu Tiểu Thư Tướng Phủ Chương 12: Chương 12

Chương trước: Chương 11: Chương 11



Tháng chín kim quế tung bay, trong phòng buồn bực hết hai tháng, vết thương ở chân ngược lại vẫn vậy, khiến người ta muốn nổi mốc rồi.

Tháo mộc bản (tấm ván gỗ) trên chân, ngồi trước cửa viện dưới cây quế, ngửi mùi quế hương thấm vào người, dưới ánh nắng ấm áp của mùa thu, uống một tách trà xanh tự mình pha, thật là thảnh thơi.

Bình thường luôn làm ầm ĩ không dừng được, hiếm khi có thể ngồi xuống tự mình pha trà, trừ vết thương ở chân, ít nhiều cũng bởi vì nguyên nhân đánh đàn lần trước.

"Thật hiếm khi! Đã nhiều năm không thấy muội pha trà, bây giờ chân bị thương nên yên tĩnh lại. Khó có được! Thật khó có được! Thật không biết là nhờ công lao của La Dương? Hay là công lao của tỷ đây? Hay là công lao của ca ca đây?" Lộ Lộ ngồi xuống, nâng chung trà lên cảm thán.

Phó Nghiên không để ý tới lời cảm thán của Mạc Lộ, nàng biết tỷ ấy đang trêu chọc mình, nên cứ tiếp tục uống trà.

Lộ Lộ thấy nàng không nói gì, cảm thấy không thú vị, đặt tách trà xuống nói: "Thương thế của muội như vậy, sáng mai có thể đến phủ tướng quân không?"

Nghe Mạc Lộ nói vậy, Phó Nghiên mới nhớ tới ba ngày trước vị La Dương Quận chúa đó hạ thiếp, sáng mai đến phủ Ngự Sử đại phu dự tiệc, nói là nhận lỗi, ai biết người quận chúa kia lại muốn làm gì nha.

"Không đi là không được!" Phó Nghiên nói như đinh chém sắt, không vì cái gì khác, chỉ vì Lộ Lộ, nghe nói mấy ngày gần đây Vương Nham rất gần gũi La Dương Quận chúa, La Dương là biểu muội của Vương Nham, quan hệ của biểu huynh muội có nhiều ái muội gì đó, lịch sử còn ghi chép lại rất nhiều biểu huynh muội sầu triền miên, đau khổ triền miên nha.

Ngày kế, Lộ Lộ mặc một bộ y phục cực kỳ mộc mạc, nàng nói, trang điểm xinh đẹp khiến nàng không đủ dè dặt. Thật hiếm khi nghe được Mạc Lộ nói như vậy, thật sự không dễ nha. Mà y phục mà Phó Nghiên mặc, là bộ váy dài màu lam nhạt mà lần trước Dự vương phủ đã chuẩn bị cho nàng, làn váy dài này, mặc lên người mắt cá chân cũng không lộ nhiều, nếu bước đi chậm rãi thì hoàn toàn không nhìn thấy. Lộ Lộ và Mạc Lãng thấy vậy đều trêu ghẹo nàng, nói nàng lại trở về bộ dáng khuê tú.

Lộ Lộ dìu Phó Nghiên vào phủ tướng quân, bởi vì nàng nên tới hơi trễ. Dưới sự hướng dẫn của hầu gái, hai nàng đến hậu viện, trong viện có một bàn, Vương Nham thấy bọn họ tới, tiến lên đỡ Phó Nghiên hỏi "Chân có tốt hơn không?"

"Có thể tự mình đến, ngươi nói có khỏe hay không." Phó Nghiên cười nói với hắn, lúc nói tới hai chữ hay không lại nhìn về phía La Dương.

Trên khuôn mặt xinh xắn, con ngươi đen nhánh cực kỳ sáng ngời, cộng thêm hôm nay nàng ta cố ý ăn mặc cực kỳ mỹ lệ, nàng ta cũng coi như là một mỹ nhân, nhưng ở trước mặt Lộ Lộ vẫn còn kém xa.

La Dương thấy Phó Nghiên nhìn nàng, nàng cũng mở miệng nói: "La Dương không ngờ, vết thương ở chân của Phó cô nương nghiêm trọng như vậy, ta từ Bắc ấp đến có mang theo thuốc trị thương, ta sẽ sai người đưa thuốc đến phủ tiểu thư ngay."

Nghe lời này của nàng, Phó Nghiên không nhịn được cười nhạt: "Không nhọc Quận chúa phí tâm, thương thế của ta không.. đáng ngại, ngược lại mong Quận chúa tha lỗi, không thể hành lễ." Trong lời nói của Phó Nghiên không có chút nịnh nọt nào.

Chân của Phó Nghiên là do nàng ta hại, nàng ta làm sao không biết, nhìn thấy chân của Phó Nghiên dần dần hồi phục, mới nói muốn đưa thuốc cho nàng, còn làm bộ làm tịch. Nhìn La Dương, trấn định như thường.

Lộ Lộ giống như nghe ra ẩn ý trong lời nói giữa Phó Nghiên và La Dương, cố ý mở miệng phá vỡ cục diện bế tắc: "Đã đứng nói chuyện lâu như vậy, chừng nào mới khai tiệc đây?"

Vương Nham tiến lên vỗ nhẹ tay của Lộ Lộ, sủng nịch nói: "Đừng nóng vội, còn có một vị khách quý chưa tới, nếu nàng đói bụng, ta cho người đưa vài món lên trước."

Phó Nghiên nhìn kỹ La Dương, Vương Nham đối với bọn nàng là thật tâm, mà La Dương lại nhìn chằm chằm bọn nàng, trên mặt có vẻ không vui.

Xem ra, nàng ta thật có chút tình ý với Vương Diễm.

Sau khi uống được nửa ly trà, một tên sai vặt tới truyền lời, nói Dự vương gia bị hoàng thượng gọi vào cung, không thể đến. Lúc này Phó Nghiên mới biết vị khách quý trong miệng Vương Nham chính là Bạch Dự, từ nhỏ Vương Nham đã làm làm bạn học với Vương Gia, đương nhiên hai người có quan hệ thân thiết, vừa rồi nói Vương Gia không đến, vậy bọn họ cũng dễ dàng khai tiệc hơn.

Vương Nham dắt Lộ Lộ ngồi xuống, thấy La Dương muốn ngồi bên người Vương Nham, Phó Nghiên tay mắt lanh lẹ kéo biểu ca ngồi xuống bên cạnh Vương Nham, mà La Dương ở giữa Phó Nghiên và Mạc Lãng.

Ăn uống linh đình, trong lúc mọi người tâm tình thì màn đêm đã lặng yên phủ xuống.

"Hôm qua, muội thấy Nghiên Nghiên ở trong sân tự mình pha trà, rất lâu rồi không thấy muội ấy pha trà nha." Lộ Lộ đột nhiên nói đến chuyện này, khiến việc Phó Nghiên pha trà trở thành hiếm cảnh rồi.

Phó Nghiên muốn mở miệng kéo lời nói qua loa của Mạc Lộ lại, ai ngờ, bị La Dương mở miệng nói trước:"Chắc hẳn nghệ thuật uống trà của Phó cô nương rất tốt, có thể cho bọn ta thưởng thức tài nghệ không?"

Không ngờ, nàng ta còn ngỏ lời, không biết nàng ta có dụng ý gì, chỉ là, dù gì nàng ta cũng là quận chúa, đã là yêu cầu của quận chúa đương nhiên Phó Nghiên không dám không nghe, nàng không nói thêm nữa, đi vào trong nhà pha trà.

La Dương từ bên ngoài đi vào, Phó Nghiên và Mạc Lộ cũng không nhìn nàng ta, động tác trên tay cũng không ngừng, nàng ta đi lên trước cười cười: "Đều nói hai vị tiểu thư của Tướng phủ đều cực kỳ cá tính, hôm nay ta đã được nhìn thấy. Một người cười cười nói nói với nam tử, một người thì điên khùng được không biết để quy tắc."

Nghe lời này, Lộ Lộ muốn tiến lên lý luận, Phó Nghiên vội vàng ngăn nàng lại. Nàng ta nói vậy rõ ràng đang muốn khích họ, không ngờ La Dương lại có ý nghĩ xấu xa như vậy.

La Dương thấy Phó Nghiên không phản ứng lại liền nói tiếp: "Nhưng mà điều này cũng không trách được, dã nha đầu không phụ mẫu đương nhiên không biết lễ nghĩa, dù sao có người sinh, không ai nuôi. Nhưng tốt xấu gì Mạc cô nương cũng là thiên kim của Tướng phủ, làm ra chuyện như vậy, không biết thể diện của Tướng phủ phải làm sao nha?"

"Ngươi có ý tứ gì? Đừng tưởng rằng ngươi là Quận chúa ta liền sợ ngươi, đây là chuyện riêng của Tướng phủ ngươi có thể tùy ý nói sao." Cuối cùng Phó Nghiên vẫn không thể kéo Lộ Lộ lại, khiến nàng tiến lên lý luận với La Dương.

Dường như Mạc Lãng và Vương Nham nghe được tiếng cãi vả trong phòng, liền đi vào trong nhà.

La Dương thấy vậy, thuận tay cầm lên khai nước nóng trên bàn tự hắt vào người mình, còn kêu lên thảm thiết.

Trời ạ, nàng ta đang náo loạn gì đây?

Vương Nham vội vàng xông lên phía trước, xem xét thương thế của nàng, sau đó hỏi "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Phó Nghiên và Lộ Lộ không lên tiếng, ai biết chuyện gì xảy ra nha, ai biết nàng ta đang muốn diễn tuồng nào.

"Mạc cô nương nói xấu Quận chúa nhà ta, sau đó còn lấy nước nóng hắt vào người Quận chúa." Thị nữ bên người La Dương mở miệng đáp lời, trong giọng nói có muôn vàn uất ức.

"Câm mồm!" A, Quận chúa yếu đuối còn giả bộ thanh cao sao, muốn ngăn cản thì sao không nói sớm một chút?

Chủ tử hai người thay nhau diễn trò, còn diễn

Loading...

Xem tiếp: Chương 13: Chương 13

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Cha Của Con Tôi Là Cá Heo

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 50


Bà Xã Của Thủ Lĩnh Sát Thủ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 139


Không Yêu Sẽ Không Quay Lại

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 69


Ngôn Tiêu Yến Yến

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 51