Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bí Mật Thiếu Gia Chủ Nhà Chương 22 Nhìn Nhận

Chương trước: Chương 21



“Vãn Mộc Ninh?"

Mộc Ninh ngó nghiêng tìm chủ nhân của tiếng gọi kia, trong lòng cô hơi bối rối nha.

"Thiên Lăng Sở? Cô tìm tôi?"

Thiên Lăng Sở sở hữu đôi mắt bồ câu hảo hạng, không đơn thuần long lanh biết cười mà nó cường đại hơn, phải là sóng sánh, quyến rũ. Chỉ cần cười thôi mà cảm giác toàn thân như tỏa ra một tầng hào quang bắt mắt, ngay đến Mộc Ninh có mối thâm thù với nhà cô ta suýt nữa đã đánh mất bản thân, xiêu lòng hạ mình luôn rồi.

"Đúng, quay xong đi ăn khuya, Ok?"

Bất ngờ, bất ngờ đến lúng túng. Mộc Ninh cứng nhắc cười cười đáp lại nhưng bắt gặp cái nháy mắt của Thiên Lăng Sở, thôi đành chấp nhận vậy, ai bảo cô ta biết nắm uy, biết thuyết phục, Mộc Ninh cũng tò mò xem cô ta tính dở trò gì.

...

Showtime đúng là bù đắp lớn cho tinh thần của những người luôn làm nhiều hơn nghỉ, ngay đến Minzu đã lôi hết bản lĩnh ăn uống dạ dày không đáy. Hay đến Tống Lãm, anh ấy từng rất phong độ bất phàm, xong lại tham gia trò chơi nào cũng rất nhiệt tình, diễn cũng rất sâu nha.

Thiên Lăng Sở và Văn Kiệt...Mộc Ninh thấy hai người họ miễn cưỡng nói keo sơn như sam, dính lấy nhau thật nhưng luôn trao nhau từng luồng khí lạnh ghê gớm, thật sự chả có điểm nào là cặp đôi yêu đương xứng đôi được báo chí lăng-xê mùi mẫn như vậy.

Quá là khác biệt.

Hãy nhìn tên Dịch Phong Kỳ, cả tháng qua âm u, ít nói cười, hỷ nộ thất thường lại còn ra vẻ lạnh lùng nữa. Có cảm giác anh ấy mới lột xác vậy, không biết thời gian đi Pháp anh ta đã ăn phải của ngon đồ lạ gì mà có thể thay đổi chóng mặt như thế. Lắm lúc thấy anh không còn là bản thân, tính cách rất giống Dịch Phong Thần nha. Ừ, anh em họ không giống nhau chẳng lẽ lại giống Mộc Ninh nhà cô?!

“Đừng dấu diếm thành thật sẽ khoan hồng.”

Dịch Phong Kỳ có lẽ thấy cô chăm chú nhìn anh tới rùng cả mình nên mới buột miệng nhắc nhở chút?

“Ừ. Tôi nhận lời đi ăn đêm với Thiên Lăng Sở.”

“Một mình cô thôi sao?”

“Một mình tôi.” Mộc Ninh ngây người nhìn bàn tay của Dịch Phong Kỳ thốt lên: “Này, lọ tương ớt, anh đừng manh động, bình tĩnh chút đi.”

Dịch Phong Kỳ nhíu mày nhìn lọ tương, miệng lầm bẩm: “Tương ớt? Cô có tin cả lọ này phết lên mặt cô không?”

“Anh nói cái gì cơ?” Mộc Ninh cảnh giác gai ốc nổi lên.

“Bỏ đi.”

Ai có thể nói cho cô biết tên Dịch Phong Kỳ đã đột biến thành dạng gì rồi không? Chỉ thêm một thời gian ăn ở với tên này chắc cô xuất huyết não chết mất…

“CUT.” Ông đạo diễn mặt mài hớn hở gào lên: “Mọi người làm rất tốt, tôi đang thấy tỷ lệ view kỷ lục của chúng ta, không xa đâu, cảm ơn, cảm ơn!!”

Hồi ở mầm non chắc ông đạo diễn thuộc dạng con trẻ tíu tít hăng hái lắm đây. Mộc Ninh sau khi bắt tay ông đạo diễn lại dáo dác kiếm tìm Thiên Lăng Sở.

“Tiểu Ninh, ở đây!!!” Minzu vẫy tay hào hứng gọi Mộc Ninh, bên cạnh cô ấy là đám người Thiên Lăng Sở.

“Em tới liền.” Mộc Ninh ngây ngô đáp lại trong lòng khó hiểu tại sao có cả Minzu lại còn cả Tống Lãm, Văn kiệt xa xa chứ.

Một bàn tay ai đó túm chặt cổ tay Mộc Ninh, khiến cô đứng cả tim: “Dịch Thiếu à, anh có thể đừng hù dọa tôi được không tôi sợ thấy cố tổ rồi.”

“Cô định đi mảnh?”

“Cô ấy mời tôi thôi mà.” Mộc Ninh đau lòng thương xót cái cổ tay.

“Tôi không cho cô đi đấy.” Tên Dịch Phong Kỳ không biết uống thuốc chưa nữa, dở thói trẻ con cho ai xem không biết. Mộc Ninh nở cười ngọt ngào, gằn giọng đáp: “Anh đừng không hiểu lý lẽ, mọi người đang nhìn đấy.”

Mộc Ninh chẳng hiểu từ khi nào Dịch Phong Kỳ đã lại trở về với con người anh ta, ngang ngược kỳ diệu.

“Mua đồ về rồi, ra biển ăn cho mát.” Văn Kiệt cầm trong tay một cái túi to, nhìn sơ cũng biết là đồ ăn thức uống của cả bọn.

“Ling Hi Mui (*), bánh dừa, pizza, OX….nhiều đồ, được Tiểu Kiệt em duyệt.” Mộc Ninh tùy hứng cất tiếng không quên vỗ vai anh mấy cái.

“Đại gia mua đồ trước nay rất chu đáo, loại cưng tránh ra đi.” Cũng lại là một câu tùy hứng của Văn Kiệt.

(*): Mận muối khô

Thật đúng là thói quen khó bỏ, dứt lời cả hai im bặt nhìn nhau.

Lâu rồi không thoải mái nói chuyện, cư nhiên có chút ngượng ngùng, không tự nhiên. Mộc Ninh cười cười quay đi, bắt gặp ánh mắt của mấy người xung quanh, đặc biệt là Dịch Phong Kỳ và Thiên Lăng Sở, ánh mắt của họ sao lại có mùi như kiểu ai đó thiếu nợ cái gì nha.

Biển đêm, vắng vẻ, sóng vồ vập, gió mát thổi, sao đầy trời lòng người vì thế cũng miên man. Thiên Lăng Sở chọn một chỗ đất phẳng cát trắng, khá sạch sẽ, cô trải một tấm thảm picnic chuyên dụng; Phong Kỳ, Tống Lãm hộ nhau kéo phẳng thảm, Mộc Ninh và Minzu đón túi đồ ăn từ Văn Kiệt bày biện để bắt đầu bữa ăn khuya tại Hawaii xinh đẹp.

“Bật weibo livestream đi.” Minzu nảy ra ý kiến táo bạo tới kỳ cục.

“Được đấy bây giờ đại lục đang là khung giờ vàng.” Tống Lãm phụ họa.

“1h13 rồi.” Thiên Lăng Sở than thở nhưng nghe giọng thấy có chút đồng tình.

“Làm một cuộc giao lưu cũng chẳng sao.” Đến Dịch Phong Kỳ cũng tán thành nên Mộc Ninh cũng nhanh chóng gật đầu như gà mổ thóc: “Em đồng ý với ý kiến mấy anh chị.”

“Văn Kiệt anh quay đi.” Thiên Lăng Sở rất thần thánh lôi cái Ipad mini chẳng biết ở đâu, biết có người sẽ thắc mắc nên cô ta đành giải thích: “Ban nãy tôi nhờ trợ lý lấy dùm, tôi nghĩ ít nhiều chúng ta cũng nên check-in vài tấm kỷ niệm chứ.”

“Oke, nào giở đồ ra đi, mọi người vừa ăn vừa tâm sự, tôi bắt đầu.” Văn Kiệt hào hứng đón lấy cái ipad.

Livestream trên kênh weibo của Thiên Lăng Sở và tag cả mọi người nữa nên mới có mấy giây đầu mà đã hơn 4000 lượt xem trực tuyến rồi. Văn Kiệt quay từ Thiên Lăn Sở, cô giới thiệu đại loại lý do livestream và còn kể đang cùng nhiều người nổi tiếng ăn khuya rất vui, trông khuôn mặt tươi cười rạng rỡ kia chắc chắn cô ta không nói dối hoặc nói lấy lệ.

Vì người xem muốn thấy mặt “người nổi tiếng” nên Văn Kiệt chuyển khung hình tới Minzu, Tống Lãm, Phong Kỳ và cả Mộc Ninh nữa. Khi đấy Minzu đang ăn pizza rất ngon, cô cười tươi vẫy tay chào fan, hình tượng không lung linh thường ngày nhưng một số người bình luận rằng cô rất trẻ trung năng động, khiến tướng cười của Minzu thực sự quá đậm luôn. Tống Lãm thì đang mở nắp hộp trà sữa cho Minzu rồi còn cắt pizza cho mọi người nên các “chị em hâm mộ” hết lời ca ngợi anh đảm đang biết chăm sóc người khác, đặc biệt có người còn hỏi tại sao anh ấy và Minzu mãi không thấy tin vui. Tống Lãm cũng cười bảo rằng: “Cảm ơn mọi người, chỉ tiếc là cô ấy không đồng ý làm người một nhà với tôi thôi.”

Vừa dứt lời anh ấy đã bị Minzu lấy tay đẩy mặt rất mạnh, cô ấy chen vào khung hình trịnh trọng nói: “Mọi người đừng nghe anh ta nói lung tung, chuyện vui cũng sắp tới rồi.”

Xung quanh đều bật cười trêu ghẹo cặp đôi này, vô số những comment chúng mừng hai người họ nối tiếp nhau kéo tới. Không khí rất vui vẻ.

“Có người tò mò về quan hệ của Anrry với Phong Kỳ đồng ý trả lời không?” Minzu nhìn màn hình hiển thị comment hỏi.

“Nếu đồng ý Mộc Ninh có tăng thêm fans không?” Phong Kỳ cười nuốt miếng bánh dừa đang ăn dở.

Nhiều commet ào đến đại ý đương nhiên là được, có lẽ đây là vấn đề gây nhiều tò mò cho mọi người mà, nhất là có vài tờ báo đã viết rằng Mộc Ninh có mối quan hệ mập mờ với Dịch Tổng, đi cửa sau để tham gia showbiz, hay Mộc Ninh thiếu tài năng non nớt không phù hợp dấn thân vào showbiz..v.v.

Nhân đây có lẽ Phong Kỳ muốn làm rõ.

“Thực ra chúng tôi quen nhau từ nhiều năm, cũng đạt được một số thành tựu nhất định trong âm nhạc như mọi người biết sau đó thì tôi rời Trung Quốc về Pháp hoàn thành công việc và học tập. Cuối cùng tôi trở lại với tư cách hợp tác cùng Anrry, quan hệ chiến hữu, có lẽ cô ấy là ‘gà chiến’ tâm đắc của tôi.”

Mộc Ninh bất mãn đẩy anh ra chèn vào khung hình: “Quan hệ chúng tôi dạng tổng hợp, như phụ tử, như anh em, như bạn thân, như người thương…Nói chung tôi rất cảm kích Dịch thiếu cũng cảm ơn mọi người ủng hộ tôi suốt thời gian qua.”

Nói xong mà Mộc Ninh cũng ướt đẫm nước mắt, Văn Kiệt cầm máy cười phá lên nói: “Này em có cần xúc động như vậy không. Chỉ là chi ân người họ Dịch thôi mà.’

“Ai nói em khóc chứ.” Mộc Ninh nhận khăn giấy từ Thiên Lăng Sở chùi chùi mắt phản bác.

“Tiểu Ninh ôi gà con của mẹ, lại đấy!” Minzu được đà kéo tay Mộc Ninh định ôm cô an ủi thì Tống Lãm nhanh tay ôm cả hai vào lòng lọt thỏm: “Ôi các con của cha, cha sẽ yêu các con, này..này Mẫn Nhi đừng cựa quậy..”

“Dịch Phong Kỳ anh không thấy xúc động sao?” Thiên Lăng Sở thấy vẻ nhạt tanh của Phong Kỳ bèn hỏi.

“Có chứ, con bé đúng là rất ngoan, tôi tự hào về nó.”

Một cơn sóng comment dội tới, nào là thương cảm Mộc Ninh, nào là mong hai người họ thành đôi, nào là hai người tình sâu nghĩa nặng khâm phục, ngưỡm mộ.

Bỗng có một comment hỏi đây là lần đầu tiên Thiên Lăng Sở gặp Mộc Ninh đúng không? Lại comment khác nói rằng không phải giữa họ có hiềm khích sao? Hơn thế còn có bình luận hỏi trước đây Mộc Ninh và Thiên Lăng Sở là tình địch của nhau. Đương yên, một tràng những câu hỏi xung quanh Thiên Lăng Sở và cô cứ dội lên. Nụ cười trên môi của Mộc Ninh tắt vụt, thay vào đó là sự hụt hẫng lạnh nhạt.

Nhưng ngay sau đấy cô lại nghe thấy Thiên Lăng Sở nhanh chóng đáp lại câu hỏi của fans mà không chốn tránh: “Mọi người có lẽ hiểu lầm, tôi với Anrry gặp nhau không quá 3 lần, ấn tượng không tồi, tôi thấy Anry là cô gái nghị lực, cầu toàn và cũng rất hòa đồng.” Thiên Lăng Sở quay sang nhìn Mộc Ninh một cái giơ ngón cái cười tươi nói tiếp: “Yes, Beautiful girl !!”

Mộc Ninh ngây người mãi mới tiêu hóa được lời của Thiên Lăng, đành miễn cưỡng đáp: “Perfect!”

Đêm khya thật khya, dài cũng thật dài.

Mộc Ninh uống hết cốc trà sữa ăn thêm vài miếng pizza no tới bến rồi. Livestream cũng rất lâu hơn 20 phút vẫn chưa ngừng, không những vậy mà đám Mộc Ninh cũng chơi rất nhiều trò, nào đắp cát lên chân, thi cõng nhau và cả thi hát giữa biển. Mà trò chơi có lẽ hơi tăng nhiệt nhất phải kể đến ném người xuống biển khơi~~.

“Mộc Ninh, em tắm vui vẻ!!!” Minzu cười lớn sảng khoái vẫy tay nhìn Mộc Ninh bị Tống Lãm và Phong Kỳ lôi kéo ra biển.

“ Vãn Mộc Ninh, good luck!!!” Thiên Lăng Sở cầm hộp mận muối ăn khoái chí.

“Tống Lãm, anh vặn cổ chân em….Phong Kỳ tôi giết anh!!!” Mộc Ninh thất thanh thét.

3 phút trôi qua:

“Mộc Ninh em quá đáng.”

“Mộc Ninh, cô xấu xí.”

Minzu và Thiên Lăng Sở an vị nơi biển xanh cát trắng mà miệng la lối thất thanh.

“Tại sao hai người cứ gọi Mộc Ninh mà không phải anh, anh, anh nữa?” Mộc Ninh cười gập bụng xong vẫn cố chỉ chỉ 3 tên con trai đầu sọ đã nghĩ ra trò chơi chẳng ra sao này.

“Không biết!!!” Thiên Lăng Sở và Minzu cũng cười đồng thanh đáp rồi lại quay ra cười.

Ngay lúc này mọi phòng bị trong con người Mộc Ninh đã gỡ bỏ. Cô nhìn nhận lại về con người Thiên Lăng Sở, cô không coi cô ta là kẻ thù, mà nó lại gần gũi, thân thiết và mang cảm giác nói thế nào cũng rất mới mẻ, rất lạ lẫm mà ngay đến cô cũng phải giật mình sững lại.

Tất cả đều thoải mái vui vẻ mà không biết góc tối nào đó có một con người đã và đang lập nên một kế hoạch đen tối:

“Cười nữa đi, không được bao lâu đâu.”

Loading...

Xem tiếp: Chương 23: Tiệc (1)

Loading...