Bệnh Bệ Hạ Cũng Không Nhẹ Chương 18: Chương 18
Chương trước: Chương 17: Chương 17
Nếu như Tô Nghiêu có thể lựa chọn, nàng thật không muốn gặp lại Diệp Lâm nữa, mấy ngày nay hảo cảm dành cho Diệp Lâm bởi vì hắn đè chặt nàng trong nháy mắt liền sụp đổ toàn bộ, làm sao nàng dám gần hắn thêm nữa, tin tưởng hắn?
Nhưng nếu nói là lỗi của Diệp Lâm, hắn lại sai ở chỗ nào, nếu hắn tuân thủ nghiêm ngặt cam kết vậy coi như hắn là người quân tử, nếu hắn thật muốn làm những gì, mình là thái tử phi của hắn do chính bệ hạ tứ hôn, sớm đi chậm chút lại so đo với ai.....
Tô Nghiêu nằm ở trên giường giơ tay lên che mắt.
Ngày đó lúc nàng trở về phủ sắc mặt liền không tốt, hướng Tô phu nhân khai báo những gì trải qua ở phủ trưởng công chúa Hoài Dương, liền uể oải trở về khuê phòng của mình.
Tô phu nhân biết thân thể nàng vẫn không tốt lắm, cũng không làm khó nàng, mấy ngày tiếp theo nàng cáo ốm không muốn đi Sùng Văn quán, Tô phu nhân cũng không nghi ngờ, chỉ phái phòng bếp nhỏ làm tư bổ dược thiện, bởi vì nàng lười biếng đi.
Dược thiện để ở trên bàn có chút lạnh, Tô Nghiêu không muốn nhìn, sau khi đuổi Gấm Diên rời khỏi đây, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Cuối tháng năm chính là ngày săn bắn mùa xuân, nhưng bây giờ nàng còn chưa từng học kỹ thuật cưỡi ngựa, không biết làm thế nào mới tốt.
Nếu là nàng té gãy tay té gãy chân..... Tô Nghiêu lắc đầu một cái, mình hủy bỏ cái ý nghĩ này. Thân thể Tô Dao suy yếu như vậy, không làm được lại thật sự tàn phế, nàng làm gì để cho mình không thoải mái.....
Tô Nghiêu lật người, ôm đầu bảo mình đừng nghĩ những thứ hôm đó..... Để nàng vừa tức giận vừa xấu hổ.
"Tiểu thư, nhị tiểu thư xuống Hoằng Văn quán....."
"Tỷ tỷ!"
Gấm Diên đứng trước cửa thông báo, lời còn chưa nói hết, liền bị giọng nói của Tô Anh cắt đứt.
Nha đầu này có vài phần không biết chuyện khẩn yếu gì, trực tiếp chạy vào trong phòng, thấy Tô Nghiêu đưa lưng về phía cửa nằm ở trên giường, cho là nàng đang ngủ, hối tiếc không kịp bụm miệng.
Gấm Diên bất đắc dĩ nhìn Tô Anh.
Tuy nói bên ngoài đều nói Tô nhị tiểu thư có tri thức hiểu lễ nghĩa, nhưng sao nàng có cảm giác, nhị tiểu thư bị tiểu thư mang càng ngày càng không có quy củ.
Tô Nghiêu xoay người ngồi dậy, cười nói: “Không có gì, dù sao cũng không ngủ được, cửa gió lớn, ngươi nhanh ngồi đến đây đi."
Lúc này Tô Anh mới le lưỡi lại đây ngồi.
"Có chuyện gì mà vô cùng lo lắng?" Tô Nghiêu kéo tay Tô Anh mềm mại nhỏ bé, nói.
Tô Anh thần bí dựa đi tới, nhỏ giọng nói: “Tỷ tỷ đoán hôm nay ta đụng phải người nào?"
Còn có thể là ai, không phải Diệp Lâm chính là Phong Diệp sao. Tô Nghiêu vừa nghe liền không hứng thú lắm, tin tức của hai người kia, bây giờ nàng tuyệt không muốn nghe. Tốt nhất là tránh đi, bây giờ tâm tình nàng rất loạn.
Tô Anh cũng không biết nàng đang suy nghĩ gì, liền trực tiếp nói nữa: “Hôm nay ở bên ngoài Hoằng Văn quán đụng phải thái tử điện hạ, cảm thấy Điện hạ có cái gì không đúng."
Trong lòng Tô Nghiêu cười lạnh, hắn có thể có gì không đúng, chiếm tiện nghi nhưng hắn....."Nói như thế nào?"
"Tuy là trong ngày thường thái tử điện hạ cũng rất lạnh nhạt, nhưng hôm nay thấy hắn, lại cảm thấy vẻ mặt hắn có chút hoảng hốt, Thất công chúa kêu hắn mấy tiếng mới nghe." Tô Anh nháy mắt gom góp gần hơn chút: “Có phải tỷ tỷ lại giận dỗi thái tử điện hạ rồi hả?"
Nào chỉ là khó chịu.....
Tô Nghiêu gật đầu một cái muốn lấp liếm cho qua, không ngờ lại bị Tô Anh giáo dục một phen: “Tỷ tỷ không nên giận dỗi, mặc dù mẫu thân không nói gì, nhưng thật ra thì cũng biết đến, đã có mấy ngày tỷ tỷ không đi Sùng Văn quán rồi, nếu them nữa sợ rằng phụ thân lại muốn chất vấn. Ngươi thật ra nói với ta, rốt cuộc thế nào?"
Tô Nghiêu lắc đầu một cái, nói: "Không có gì."
Mấy ngày nay nàng cáo ốm không đi Sùng Văn quán, Diệp Lâm cũng không tìm đến gây phiền phức cho nàng, Tô Nghiêu cảm thấy coi như thái bình. Có lẽ Diệp Lâm chỉ một thời gian, mấy ngày nữa liền không có hứng thú với nàng nữa nói cũng không chừng.
Tô Nghiêu nghĩ như vậy, không ngờ còn chưa tới lúc chạng vạng, thiệp cảu Đông cung liền đưa tới Tướng phủ.
Bởi vì Tô Nghiêu và Diệp Lâm có quan hệ, này thiệp cũng không ai dám quyết định, trực tiếp đưa đến tay Tô Nghiêu.
Lúc đó Tô Nghiêu đang trêu chọc chơi một con Bát ca

Xem tiếp: Chương 19: Chương 19