21 " Tú Mai bị bắt làm thiếp " Chuyện gì xảy ra nha. Trần thị kinh ngạc muốn tìm hiểu , thì Trương Thị đả hấp tấp chạy tới , không kịp vào nhà mà đứng trước cữa rào nói những gì mình biết.
22 Sao khi bàn bạc với Nguyên Thủ Văn. Nguyên Tranh vốn đang háo hức nhưng bị Nguyên Thủ Văn phán một câu khiến cô buồn bực," Chờ a " Ý kiến của Nhị thúc cô là phải đợi thêm một tháng rưỡi nữa tới mùa gặt của Huyện Đông Hà , ở đó mọi người gieo trồng sớm hơn thôn Trường Xuân nên thu hoạch cũng nhanh hơn.
23 Nguyên Tranh một đường càn quét tất cả cữa hàng mua sắm. Vải vóc may quần áo thêm cho cả nhà , điểm tâm cùng mấy hộp trà ngon cho Nguyên Lão , đặc biệt còn ghé cữa hàng trang sức mua cho Trần thị cùng Vương Thị mỗi người một đôi khuyên tay , mỗi đôi tốn gần hơn ba lượng bạc, mua một ít sách cùng giấy trắng nghiên mực bút lông cho hai đệ đệ.
24 Cả ba người về tới Thôn Trường Xuân trời đả tối hẳn , may mắn là Nguyên Thủ Mộc và Nguyên thủ Văn đều là rành đường về thôn nên dựa theo phương hướng mà chầm chậm đánh xe ngựa hướng Nguyên gia mà đi.
25 Thôn Đồng viên" Đồng gia đã trễ lắm rồi người nên đi nghĩ đi ạ ,ngày nào cũng như vậy thân thể ngài sẽ không chịu nổi" Ngọc Cần đem cho chủ nhân một bình trà mới thấy Đông gia mệt mỏi xoa mi tâm đau lòng nhắc nhở.
26 Học đường Nhân TâmThôn Trường Xuân thu hoạch xong mọi người trở nên nhàn nhã ,đàn ông thì thu thập trồng thêm lương thực phụ như ngô ,khoai ,còn các phụ nhân ở nhà may vá trồng rau nuôi gà ,nuôi heo lo chuyện bếp núp trong nhà.
27 Lâm Khiêm ra chủ ý !Mấy ngày nay nắng vẩn gay gắt ở thôn Đồng Viên nhưng thần sắc của mỗi người người phấn chấn hơn. Đàn ông khỏe mạnh đều răm rắp làm theo lệnh của Đông Vủ Mặc truyền xuống, aicũng đặt niềm tin hy vọng vào vị Thế Tử này ,đối với bọn họ những người đang đối mặt với cái đói và bệnh tật không nơi nương tựa bấy lâu nay họ vẩn cố bám víu vào sự thương hại ít ỏi của vị hoàng đế ở kinh thành.
28 Nguyên Tranh quyết địnhNguyên lão bất ngờ nhìn khách mới đến nhà,nghe giới thiệu cũng ngạc nhiên không kém ,tiểu tử này là con của Lâm từ thụ sao ,lớn lên thật không tệ ,Nguyên Lão khen ngợi trong lòng,dù gia đình ông ở gần chân núi nhưng đối với chuyện trong thôn cũng biết chút ít ,ánh mắt nhìn Lâm Khiêm nhu hòa không ít,Lâm Từ Thụ mất sớm để lại mẹ góa con côi thật không dể dàng gì ,riêng Nguyên Thủ Mộc cùng Nguyên Thủ Văn vẫn nhớ lúc trước vô tình nhận được ân tình của Lâm Khiêm nên thân thiện niềm nở tiếp đón Lâm Khiêm.
29 Đông Vủ Mặc nge Lâm Khi báo cáo xong thù gương mặt lạnh xuống ánh mắt lóe lên tia nguy hiễm" không phải ngươi nói cô nương Nguyên gia là kẻ ngốc sao? Xem ra thật không phải như lời đồn nha ,Một thôn nữ quê mùa mà muốn đàm điều kiện với ta hử! " tiếng hử gằn xuống làm cho mồ hôi Lâm Khiêm tuôn raLần này cô nương Nguyên gia đụng tới nghịch lân của Thế tử hắn rồi ,Lâm Khiêm cũng không ngờ một cô nương ở nơi thôn dân không những không sợ quyền thế mà còn làm nên chuyện kinh người như vậy ,đây có thể nói cô ta không sợ chết hay ngu ngốc đây" Lâm đại ca về nói với vị thế tử của huynh ,ta sẳn sàng trợ giúp Thế Tử nhưng với hai điều kiện 'Một bất cứ giá nào cũng phải bảo vệ một nhà Nguyên gia của ta an toànHai là ta muốn vị thế tử đó phải cưới ta làm thê tử "Lâm Khiêm rùng mình nhớ lại điều kiện lớn mật của cô tav,điều thứ nhất có thể chấp nhận được ,còn điều thứ hai trời ạ ,đường đường là một thế tử sao có thể cưới một thôn nữ làm chính thê ,còn có thêm một đứa con riêng ,đành rằng đứa bé đó là con của Đông gia Thế Tử như không một ai biết ,mặt mũi thế tử để đâu khi cưới cô ta làm thê tử ,huống chi Thái Hậu chắc chắn sẽ không đồng ý.