Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bảo Bối ! Em Chọn Ai ? Chương 12 : Dấu Hiệu Bất Thường

Chương trước: Chương 11 : Thoát Nạn - Người Lạ Mặt - Cặp Song Sinh Oan Gia



CHƯƠNG 12

Nó thả người trên chiếc giường êm ái , trong lòng nghĩ về ba mẹ nuôi . Họ có lo lắng cho nó không nhỉ ? Nhớ đến vẻ mặt ba nuôi nó , nó lại cảm thấy bực , vì tên Dương Y Thần mà la mắng nó .

_Đang suy nghĩ gì thế ?

Nó giật bắn mình , quay đầu sang bên , thì ra là Dĩ Thiên , nhưng sao cậu lại vào được đây . Nhìn vẻ mặt khó hiểu của nó , Dĩ Thiên mỉm cười :

_Đây là phòng của tôi !

Nghe xong , nó ngồi dậy , toan bước ra khỏi cửa đã bị Dĩ Thiên chặn cửa .

_Cứ ở lại đây !

Nó lùi lại một bước , ánh mắt đề cao cảnh giác .Dĩ Thiên bật cười , nó đề phòng hơi lố , cậu không có ý định " đen tối " với nó đâu !

_Cậu đâu còn nơi nào để đi đúng chứ ? Ở lại đây !

Dĩ Thiên kéo nó ra ban công , không khí khá là trong lành , nó giang hai tay tận hưởng làn gió mát . Mái tóc bay nhè nhẹ trong gió .

_Cậu có muốn uống ca cao không ?

Nó gật đầu , Dĩ Thiên bước ra sau , làm gì đấy trong đó . Ánh mắt nó nhìn về phía bầu trời xa xăm , bất giác nó nhớ tới ông ;

" _Ông ơi , ba mẹ con đang ở trên trời đúng không ông ? _Nó giương đôi mắt tròn xoe nhìn ông nó .

_Bảo Bối ngoan , sao cháu lại hỏi vậy ? Tất nhiên , ba mẹ cháu ở trên trời ! _Ông cười hiền từ , những vết nhăn trên khuôn mặt như giãn ra .

Nó gật nhẹ , nở nụ cười tươi , ngây ngô hỏi :

_Vậy sao ba mẹ cháu lại không xuống đây chơi với cháu mà lại ở trên đó ?

Ông xoa đầu nó , im lặng , có những câu hỏi ngay cả người lớn cũng không trả lời được . "

Nó thở dài . Chợt , nó vô tình bắt gặp một ánh mắt đang nhìn mình , đôi mắt tím lạnh lẽo ở phía cây đắng kia . Nhìn rất là quen , nhưng tại sao nó lại cảm thấy quen thế . Hình như nó đã từng thấy ở đâu rồi thì phải !

Một bàn tay chạm vào vai nó , nó giật mình quay người lại , là Dĩ Thiên .

_Sao thế ?

Vừa nói , cậu vừa đưa li ca cao nóng hổi cho nó , nó đưa tay vừa định nhận lấy nhưng sao nó lại cảm thấy đau thế này !

_Bảo Bối !

" Choang ! "

Ly cacao rớt xuống , nó gục người , hình ảnh trước mắt cứ mờ dần ...

~ _Không biết cậu ấy có sao không ? _Dĩ Thiên đi qua đi lại trước phòng bệnh , trái ngược với khuôn mặt bình thản của Dĩ Ngôn .

_Anh không lo lắng gì sao ? _Dĩ Thiên bực bội trước thái độ của Dĩ Ngôn

Dĩ Ngôn lắc đầu , trong đầu cậu chỉ đang suy nghĩ về phí phải trả cho bệnh viện. Lòng cầu mong số tiền đừng quá lớn ! Nhìn thấy vẻ mặt xanh mét của thẳng em , anh lại ngán ngẩm thở dài , người thiệt hại là mình chứ có phải là nó đâu mà lo đến thế !

Bác sĩ bước ra :

_Dạ , tạm thời cô gái ấy không sao !

_Tạm thời ?!

_Bởi vì cô ấy đang xuất hiện những dấu hiệu bất thường của bệnh tim , nhưng cũng may là không có gì nguy hiểm

Dĩ Thiên thở phào nhưng trong lòng không khỏi thắc mắc .

Cậu bước vào nhìn thấy nó đang nằm trên giường bệnh , khuôn mặt xanh xao .

_ Dĩ Thiên , nên trả Bảo Bối về Hoàng gia đi ! _Dĩ Ngôn lạnh lùng tiến vào .

_Nhưng mà anh ..

_Không nói nhiều

Dứt câu , Dĩ Ngôn bước ra ngoài , không thèm nhìn lấy nó một lần , anh đang nhẩm tính số tiền viện phí cả điều trị tim . Tổng cộng là một triệu . Số tiền không nhỏ . Phải tống khứ nó đi càng sớm càng tốt ! Nhưng cậu em yêu quý của anh - Dĩ Thiên nhất định sẽ phản đối . Dĩ Ngôn phải tìm cách khác !

~ Quay lại phòng bệnh ~

Nó từ từ mở mắt dậy , mùi bệnh viện làm nó khó chịu .

_Cậu tỉnh rồi à ? May quá ! _Dĩ Thiên nở nụ cười tiến đến chỗ nó . Mặc dù mới gặp cách đây không lâu nhưng cậu lại cảm thấy nó có gì đó rất thân quen .

Nó gật nhẹ , người vô cùng mệt mỏi . Quái lạ , đang bình thường sao lại phải nhập viện ?

_Cảm ơn ! Nhưng tại sao .... ?

Dĩ Thiên vội cắt lời :

_Chóng mặt ! Ờ đúng vậy nên cậu mới ngất ! Không có gì đâu ! Tôi đi mua ít cháo !

Cậu chạy vội ra ngoài .

Nó quan sát mọi biểu cảm trên khuôn mặt của Dĩ Thiên , có gì đó bất thường , có vẻ như mọi chuyện không đơn giản như thế ? Nó nhắm nghiền mắt .

_Cô bị bệnh tim !

Loading...

Xem tiếp: Chương 13 : Kẻ Không Có Trái Tim

Loading...