1 Những vì sao dày đặc bên ngoài biệt thự tựa như hàng ngàn viên ngọc quý, lấp lánh điểm xuyết trên bầu trời sâu thẳm tựa như lời an ủi không lời của vũ trụ.
2 2 Âm mưu của anhDiệp Băng nằm trên chiếc giường thoải mái, thiếp đi từ lúc nào. Nhiều năm cô ở trong quân đội, đã rất lâu không được nằm chiếc giường thoải mái vậy rồi.
3 “Đau quá!” Diệp Băng tỉnh dậy vì vết thương ở vai. Bọn sát thủ này ra tay hiểm thật, thiếu chút nữa là cô đi đời rồi. “Sao thế?” Anh đang ôm cô ngủ ngon lành cũng bị tiếng rên rỉ trầm thấp của cô đánh thức.
4 “Hơ hơ…” Y Đại nhìn Diệp Băng, cười gằn từng tiếng. “Trung úy, cô cũng tài giỏi lắm!”“Thiếu tá quá khen. ” Diệp Băng cười khúc khích rồi nhìn khuôn mặt nhăn nhó khó coi của Y Đại.
5 3Ba tháng nghỉ ngơi rắc rối (1)“Em dậy rồi hả?” Diệp Băng vừa mở mắt, ánh mắt còn đang rất mơ màng đã nghe thấy một gọng nam dịu dàng vang lên bên tai.
6 " Trời ạ! Cô ấy không mặc mấy cái thứ màu mè này đâu" Anh chàng nào đó trông vô cùng điển trai nhìn chiếc váy trong tay nhà thiết kế, bực tức càu nhàu.
7 Có những thứ không phải chúng ta muốn mà được. Cũng có những thứ chúng ta không muốn mà luôn gặp phải. Có những người muốn gặp mà không được. Cũng có những người không hề muốn gặp lại thường xuyên phải nhìn thấy.
8 “Anh…. Anh đùa em hả?” Diệp Băng mắt chẳng mở to hơn mắt con muỗi là bao nhiêu, nhìn chăm chăm vào chiếc máy bay đồ chơi ở giữa sân bay. “ Sáng nay anh có đập đầu vào cái gì không đấy?”Hình Thiên cũng bất lực nhìn chiếc máy bay, cũng không thể gọi là chiếc máy bay được, mà là một đống sắt vụn thì đúng hơn.
9 Xin lỗi các bạn, máy tính hỏng nên mình ra chap chậm. “Diệp tiểu thư, cô có gì không thoải mái à?” Lăng Tranh nhìn mặt Diệp Băng ỉu xìu, quan tâm hỏi.
10 “Giường ở đây thoải mái quá!” Vùa “đuổi” được ông quản gia đi, Diệp Băng đã làm biếng nằm ngay xuống giường. “Ngủ chút đi! Ai cũng mệt rồi. ”Tất nhiên là không cần anh nói thì cô cũng lăn ra ngủ rồi.
11 “Ai đấy?” Hình thiên nằm bên cạnh bất ngờ lên tiếng. “Bạn tôi. ”“Nam hay nữ?”“Anh tò mò thế nhỉ?”“Nam hay nữ?” Giọng anh không giấu nổi nét thâm trầm.
12 Diệp Băng ngồi trong phòng thay đồ tán đủ truyện trên trời dưới đất với mấy cô bạn cũ trong khi Nicolas và Hình Thiên mệt mỏi chọn nhạc và phong cách trang trí.
13 “Nguyên soái ra tay mạnh ghê ta?” Trần Man Lanh ngồi bên cạnh xuýt xoa. “Cục u to đùng nè!”Đúng là trên đầu Diêp Băng đã được “tân trang” thêm một cục u to đùng.
14 “ A A A, tuyệt quá! Cho em chữ kí với!”“Thật tuyệt vời, anh là tình yêu củ đời em…”Hình Thiên mới thử vài cái áo bình thường thấy đám tiểu thư đài các xông vào đòi chữ kí, giống như muốn ăn thịt anh không bằng.
15 Diệp Băng thoải mái ngồi ăn trong một góc khuất trong phòng tiệc. Cô vốn không thích nhảy, quay quay vòng vòng chóng hết cả mặt. Chỉ là… cô rất thích vũ hội.
16 “A…A…A” Có tiếng phụ nữ thét lên kinh hoàng. Ba cái đầu nhanh nhạy nhất lập tức quay về chỗ có tiếng thét và tất nhiên họ đã có lý do cho sự nhanh nhạy đó.
17 “Hình Thiên, anh nói xem. Tên Hoãn Nhân đó có thù oán gì với ai không?”Diệp Băng ngồi bên hồ nước, tay mân mê bông hoa trà nhỏ. Hình thiên suy nghĩ một lúc, rồi nhàn nhạt trả lời: “Anh là là kẻ thích làm vui lòng người khác.
18 Sau khi Hoãn Nhân “ra đi” được vài ngày, không khí căng thẳng tại biệt thự của Nicolas mới lắng xuống một chút. “Trương Thiệu Hoa, anh hết chịu nổi em rồi!Hạ Lâm Phong bị Trương Thiệu Hoa bám đến không hở một “cái đuôi” bất mãn kêu lên.
19 Trong quán ăn sang trọng, chỉ có duy nhất hai người đang thở hồng hộc vô cùng khó coi. “Con nhỏ kia, cô đạp chết tôi rồi!” Nicolas “hiền lành” của chúng ta cũng phải biến thành ác quỷ đầu to, tai lớn, mặt con heo trong mắt Trần Man Lanh.
20 Trong quán ăn sang trọng, chỉ có duy nhất hai người đang thở hồng hộc vô cùng khó coi. “Con nhỏ kia, cô đạp chết tôi rồi!” Nicolas “hiền lành” của chúng ta cũng phải biến thành ác quỷ đầu to, tai lớn, mặt con heo trong mắt Trần Man Lanh.