21 Bộ đội đặc chủng vũ khí hạng nặng?
Đỗ Tu Nhiên nhíu mày hỏi: “Nghe tên thật uy phong, nhưng thế thì sao nào?”
Lưu sĩ quan bên cạnh nói: “Tiểu Nhiên, đừng hỏi quá nhiều, những việc này thuộc về cơ mật của quốc gia, không thể tùy tiện tiết lộ ra với các cháu được.
22 Phòng hội nghị diễn ra cuộc họp đặc biệt lần đầu tiên.
Phó đội trưởng tiểu đội đặc biệt của binh chủng vũ khí hạng nặng Ngô Hướng giận dữ, vỗ bàn nói: “Thượng cấp dựa vào cái gì mà muốn chúng tôi hợp tác với một tiểu đội lính đánh thuê? Nói ra quả thực nực cười! Chúng tôi là ai? Chúng tôi là những tinh anh của bộ đội đặc chủng được quốc gia bồi dưỡng, không phải bọn lôm nhôm trên đường nhận tiền diễn màn xiếc dởm thay người khác tiêu tai giải nạn!”
Một ủy viên chính trị (aka chính ủy) ngồi đối diện ở bàn bên cạnh thấy thế liền nói: “Ngô đội trưởng, đồng chí trước tiên đừng kích động, chỉ thị đã ra của thượng cấp tất phải có ý nghĩa, Thiên Lang dong binh đoàn mặc dù chỉ là một tiểu đội, nhưng tôi và đồng chí, kể cả Triệu đội cũng không thể phủ nhận năng lực thực chiến của họ, bọn họ tuy chỉ là một nhóm lính đánh thuê nhỏ nhưng không thể khinh thường a.
23 Cái tên Thiên Lang dong binh đoàn, vừa nhắc tới đã khiến kẻ thù sợ đến mất mật. Tiểu đoàn này có ba đặc điểm lớn, một là họ đều là anh hùng hảo hán không sợ chết, hai là thủ đoạn giết người âm tàn độc ác, ba là tiền thuê vô cùng đắt.
24 Vùng biên giới phía Bắc, đập vào mắt chỉ toàn là tàn tích, khắp nơi ngổn ngang đất đá, những lô cốt dựng tạm thời trú ẩn xa xa đã bị tạc đến sụp xuống, chỉ còn một mặt vách tường lẻ loi chèo chống.
25 Phía quân đội cứu được tình báo viên của mình, Thiên Lang dong binh đoàn cũng hoàn thành nhiệm vụ được thuê, lần này hợp tác cũng coi là đôi bên đều hưởng lợi, duy nhất ngoài ý là Tanaka chết, nguyên nhân không rõ, có người nói đây là báo ứng, Tanaka bị chính quái vật gã nuôi một móng tay chọc chết.
26 Ra khỏi phòng tắm, Đỗ Tu Nhiên đầu lưỡi đều đau dữ dội, có thể tức giận bao nhiêu đều tức giận, mặc quần áo xong liền vào bếp, thả mì sợi vào nồi, lại đập thêm trứng gà lên trên.
27 Buổi chiều, Đỗ Tu Nhiên trong bếp bận rộn hơn hai tiềng đồng hồ, anh nhào bột, Ngô Kình Thương thái rau, sau đó Đỗ Tu Nhiên trộn tất cả nguyên liệu vào, thêm gia vị, dùng đũa đảo đều, liền bắt đầu làm sủi cảo, đến tận tối mịt mới gói xong hết được.
28 Ngô Kình Thương một đêm không nói gì, sáng hôm sau liền đi cùng Chu Diễm ra ngoài, Đỗ Tu Nhiên biết tiểu quỷ vẫn còn giận anh, ngay cả điểm tâm anh tỉ mỉ làm cũng không ăn lấy một miếng.
29 Địa phương mẫn cảm của nam nhân nằm trong tay tiểu quỷ, Đỗ Tu Nhiên xấu hổ vô cùng, vặn vẹo muốn thoát khỏi bàn tay nóng rực của Ngô Kình Thương, nhưng nắm tay của tiểu quỷ lại càng chặt, chặt đến mức tất cả cảm giác trên người Đỗ Tu Nhiên đều dồn đến nơi được bàn tay vỗ về kia, cơ thể cũng nóng dần lên.
30 Trong nước, tiểu đội đánh thuê Thiên Lang vốn có chút tiếng tăm, mấy năm nay cũng được xếp vào danh sách mười đội đánh thuê thực lực nhất trên thế giới.
31 Vuốt vuốt con mắt mệt mỏi, Đỗ Tu Nhiên đặt cây bút xuống, đúng lúc này điện thoại trên bàn rung lên, anh giật mình một chút mới cầm lên.
“Vâng, xin chào.
32 Ngô Kình Thương ngay lập tức ngăn lại tay Đỗ Tu Nhiên, mắt nhìn sang chỗ khác, lâu sau mới lên tiếng: “Anh không phải đã rời đi sao? Thế nào lại trở về?”
Xấu hổ thu tay lại , Đỗ Tu Nhiên nói: “Ân, vừa lúc thuận đường cho nên muốn vào thăm dì chủ, chính là thấy chỗ này không giống như xưa….
33 Đỗ Tu Nhiên là giảng viên đại học ở D thị, sau khi kết thúc hội thảo nghiên cứu ở B thị liền trở về.
Ngày đi, Tiễn Viễn Dương đến đón, lại thấy sau lưng Đỗ Tu Nhiên là Ngô Kình Thương, hắn vốn cao ngoài mét tám, thế nhưng so với Ngô Kình Thương tự nhiên thấp đi hẳn một đoạn.
34 Đỗ Tu Nhiên ngẩn người nghiêng mặt đi, gật đầu nói đã biết, cầm lấy khăn mặt sạch đi vào.
Trong phòng tắm tràn ngập hơi nước, Ngô Kình Thương đang ngồi trên ghế gỗ nhỏ chờ anh.
35 Hôm sau, Đỗ Tu Nhiên dẫn Ngô Kình Thương đi dạo một vòng tới tận trưa, chỉ cho cậu biết một số con đường xung quanh gần đó, cho đến khi cậu thuộc làu làu đường ngang ngõ dọc mới thả về nhà.
36 Đỗ Tu Nhiên ngồi ở trên giường, lúng túng nhìn Ngô Kình Thương hết gặm lại cắn cái cổ của mình, anh hỏi: “Đây là thí nghiệm mà cậu nói?”
Ngô Kình Thương bên cạnh vừa chuyên tâm cắn mút, vừa ậm ừ trả lời: “Ân……còn có.
37 Một căn phòng nhỏ bên trong tòa biệt thự, hai nam nhân trần truồng đang mây mưa cuồng nhiệt ở trên giường, sau khi âm thanh gầm nhẹ đồng loạt thoát ra, căn phòng tràn ngập dư âm tình ái, càng diễn càng nhiệt, một lúc lâu sau mới có thể bình tĩnh lại được.
38 Trời vừa sáng, Đỗ Tu Nhiên đã dậy đi chợ mua đồ ăn sáng, xách một túi thức ăn về nhà, nào là sữa đậu nành cùng bánh quẩy, bánh nướng, sau đó vào bếp nấu thêm một nồi súp, gắp vào bát một chút dưa muối, toàn bộ bày ra trên bàn mới trở lại lấy bát đũa.
39 Đỗ Tu Nhiên xuống lầu, thẳng tiến đến ngân hàng phụ cận, người bên trong rất nhiều, xếp hàng đợi dài cổ mới đến lượt, cầm được ba nghìn bỏ vào áo trong anh liền ra khỏi cửa chính, nhìn đồng hồ chưa tới ba giờ, do dự một chút vẫn là quyết định đến trường luôn.
40 Tìm đồ nữ nhân có làm qua, nhưng tìm đồ cho nam nhân vẫn là lần đầu tiên, mấy tên lưu manh vì thế cũng lề mề mãi không xong, hơn nữa người nay dù là thầy giáo nhưng dù gì cũng là đàn ông, phản kháng so với phụ nữ tất nhiên kịch liệt hơn, giãy dụa một hồi, lại đạp cho vài cái, cuối cùng cũng ngoan ngoãn một chút.