21 Khi Nhậm Minh đem đèn pin dự phòng bật lên thì hang động mới có được ánh sáng. Cô nhóc kia ngã ngồi trên mặt đất, nhìn thấy tình hình vì mình mà tệ thêm thì không khỏi áy náy.
22 Sáng hôm sau là thời gian cuối cùng mọi người được hưởng thụ cuộc sống yên bình này. Bắt đầu từ ngày mai là lại lao đầu vào như con thiêu thân. Rồi năm sau lại phải bù đầu bù cổ ôn thi đại học.
23 Chiếc xe Bentley màu đỏ rực dừng trước cổng trường, từ trên xe bước xuống là một chàng trai dáng người cao lớn, hơi gầy, đeo kính, khí chất vô cùng nhã nhặn.
24 Sáng hôm sau, Tịch Y đến lớp trễ hai tiết. Giờ ra chơi tiết hai vừa điểm, cô đã có mặt ở lớp. Vẫn gương mặt lạnh lùng quen thuộc đó nhưng lại mang cho người ta cảm giác dễ gần hơn rất nhiều.
25 Tịch Y ngẩn người nhìn anh. Ánh mặt trời có chút chói chiếu lên người khiến toàn thân Hàn Tử Đằng như phát ra hào quang. Lúc nói những lời này, ánh mắt anh vô cùng nghiêm túc và vui vẻ.
26 Ngồi trong quán đồ nướng nghi ngút khói, không khí giáng sinh tràn ngập quanh phòng. Chiếc loa nhỏ gắn ở trên tường phát ra bản nhạc "Merry Christmas" quen thuộc.
27 Sáng ngày hôm sau, Tịch Y tỉnh dậy trong cơn mê mang. Hôm qua sau khi tỏ tình với Hàn Tử Đằng xong, cô ngay lập tức liền mất đi ý thức. Chuyện xảy ra tiếp theo đó cô không có một chút kí ức nào cả.
28 Hàn Tử Đằng lập tức gật đầu lia lịa, anh ôm cô lên cười ngây ngốc như trẻ con. Giọng anh khàn khàn nói khẽ bên tai Tịch Y khiến cô không nhịn được mà run rẩy,"Ừ, là của cậu, chỉ là của cậu thôi.
29 Tối ngày hôm đó, Tịch Y ngồi trong thư phòng của bố mình. Hiệu trưởng Tịch có cái bụng bia hơi lộ ra, đang mang vẻ mặt lo lắng nhìn cô.
"Con chắc chắn là muốn qua đó học?"
"Chắc chắn.
30 8 năm sau, tại sở cảnh sát thành phố S. . .
"Đội trưởng, em đã lấy xong lời khai của nhân chứng. "
". . . "
"Em để ở đây, anh xem qua một chút nhé!!"
".
31 Tần Việt Trạch méo mặt, cậu ta không muốn xử lí công việc vào giờ nghỉ trưa một chút nào, cậu ta muốn ngồi đây xem bản tin thời sự của Lâm Mai.
Nhưng vì sợ đội trưởng sẽ mắng cho nên cậu đành ngậm ngùi và hết cơm trong hộp rồi thầm mắng đám người kia một trăm lần.
32 Tâm trạng hôm nay của Hàn thiếu vừa tốt vừa tức. Tốt vì được gặp lại cô gái của mình, còn tức là vì cô cứ phản kháng, chống lại anh.
"Hàn Tử Đằng, cậu buông tôi ra!!"
Anh trực tiếp vác cô vào phòng làm việc của mình trước ánh mắt ngỡ ngàng của bao nhiêu người.
33 Tịch Y nhíu mày, cô liếc qua Hàn Tử Đằng nói,"Tôi đi vệ sinh chút. "
Anh liền gật đầu, không suy nghĩ nhiều bảo tên Tần Việt Trạch đang đứng ngoài cửa dẫn cô đi.
34 Dỗ nửa ngày cuối cùng Tịch Y cũng chịu nín. Cô cúi thấp đầu sụt sịt mũi. Giờ nghĩ lại mới thấy chuyện này cũng chẳng có gì đáng để cô khóc cả.
"Sao rồi? Tôi không trêu em nữa, đừng khóc nhé.
35 Ngày hôm sau, đội trưởng Hàn mang tâm trạng phấn khởi đi làm. Hơn nữa trên tay còn cầm hộp cơm tình yêu của bạn gái theo nữa.
Chuyện là hôm qua anh nằng nặc đòi ở lại ngủ với cô nhưng Tịch Y lại không chịu.
36 Trưa hôm đó Tịch Y và Hàn Tử Đằng dùng bữa muộn. Không chỉ thế mà bữa trưa của họ còn có hai cái bóng đèn sáng rực đi theo sau thực chói mắt.
"Cậu không phải còn bản thảo phải vẽ sao?", Hàn Tử Đằng chống cằm bất mãn nhìn về phía hai cô nàng ở đối diện đang vui vẻ gắp đồ ăn cho nhau.
37 "Cậu không sai. Người sai là bà ấy. ", Tịch Y hời hợt cầm ly cafe lên nhấp một ngụm nhỏ.
Tô TRừng Trừng cắn cắn môi, hốc mắt có chút cay cay,"Vậy chúng ta có còn làm bạn được nữa không?"
Tịch Y giật mình.
38 Hôm nay là ngày nghỉ của đội trưởng Hàn. Tám năm qua chưa có một ngày nào mà anh cảm thấy vui vẻ như ngày hôm nay. Nhưng anh rảnh thì bạn gái nhỏ của mình lại bận, Hàn Tử Đằng hậm hực làm tổ ở trong văn phòng của Tịch Y.
39 Hàn Tử Đằng ấp ủ nguyện vọng được ôm người yêu cùng nhau thưởng thức căn nhà ma quái một lần thì giờ đây anh đã được như ý nguyện. Nhưng cô gái trước mắt này lại như không quan tâm đến anh, chỉ chăm chú nhìn vào hai tên đội mũ đen đằng trước.