21 Thà làm hai đường thẳng song song. . . Đi mãi mà vẫn nhìn thấy nhau. Còn hơn là hai đường chéo. . . Chạm một lần rồi xa nhau mãi mãi. . . . . . . . . .
22 Trải qua một lễ Giáng Sinh đầy kịch tính dù vui hay buồn , chúng nó đều phải trở lại quỹ đạo vốn có. Vẫn là cái đứa đi học trể , nó phi như bay tới lớp , miệng không ngừng cầu mong cô chưa vào lớp.
23 Đang nhồm nhoàm nhai hết cơm trong miệng , đầu óc suy nghỉ phải làm thế nào để xin thầy vào lớp. Điện thoại trên bàn bỗng rung è è làm con bé giật mình.
24 Tối hôm ấy , bốn thằng con trai kéo nhau ra quán ăn , cứ thế hết chai này lại đến chai khác. Ăn thì chẳng có bao nhiêu mà uống thì cứ như là bị chết khát lâu ngày.
25 8 giờ 30 phút. . . Nó cuộn mình trong chiếc chăn ấm áp , mí mắt nắng trĩu đến mức không mở lên nổi. Cảm giác hình như bản thân quên điều gì đó rất quan trọng.
26 Như mọi ngày , nó lại tung tăng đi học , rảo bước quanh hành lang , nghe tiếng cười nói nó lại cảm thấy dễ chịu hơn là tự kỉ ở nhà ! Ai nấy gặp nó cũng hỏi vài ba câu đại loại như : -Sao nghỉ vậy ? -Hết bệnh chưa ? Nó cừơi giả lã , tự hỏi sao mấy đứa này tốt đột xuất !? Đến cả cô chủ nhiệm Dung mama , đang giảng bài đi ngang qua chỗ ngồi của nó cũng dừng lại , thấp giọng hỏi : -Hết bệnh chưa My ? -Hả.
27 Cửa thang máy vừa đc thu gọn khoảng cách , chuẩn bị đóng lại thì lại một lần nữa mở ra. Trước mặt nó là người đàn ông trung niên , khoảng ba mươi mấy tuổi gần bốn mươi.
28 Sau một đêm "ăn ké" Tết Tây , nó rã rời , ngủ li bì từ 2h sáng đến tận 10h trưa. Cứ ngỡ hôm nay là ngày nghỉ lễ , nên cứ "thả phanh'' mà ngủ. Ai dè mới đầu năm đầu tháng đã có 2 oan hồn vật vờ tới "ám" , khiến nó bị dì lôi dậy.
29 -Kiki ! Thôi nào ! Là bạn của tao. Dườg như thằng Bi biết nói "tiếng chó" hay sao ấy , chỉ một câu ngắn gọn ấy mà con chó đã không nhúc nhích nữa , dù vẫn còn nhìn nó mà gầm gừ.
30 Khi lớn lên , ngoảnh đầu lại nhìn những điều đã trải qua. . . Vui có , buồn có !!! Nhưng khóe môi lại bất giác nở nụ cười ?! Vì bản thân đã sống hết mình , tuy sự "hết mình" không được hoàn hảo và trọn vẹn.
31 Cậu là một niềm yêu thương xa , nhưng tớ cũng còn rất nhiều niềm yêu thương gần , thân thuộc đến mức , đôi lúc đã không nhận ra. . . A.
32 Tối thứ bảy , quán đông ngẹt người , con bé cứ chạy từ bàn này qua bàn khác mặc cho cái điện thoại trong túi cứ rung liên hồi. Nó cũng chẳng thèm quan tâm , vì nó biết , kẻ đang làm phiền nó , không ai khác , chính là thằng Bi – kẻ nói dối !!! Từ cái hôm ấy , con bé chẳng hề mở miệng nói chuyện với thằng Bi.
33 Sáng thứ hai , sau khi học xong, nó vẫn phải nán lại ít phút để xuống phòng tài vụ đóng tiền đi tham quan. Lớp nó hiện tại đã có tới 36 thành viên đăng kí đi , nhưmg gần 10 đứa là từ lớp khác bay vào đăng kí đi với lớp nó !!! Điển hình là Tú Vân đăng kí qua lớp nó đi , thế là Shin nhấn mình là bạn Yan đăng kí đi với lớp nó luôn ! Đang lon ton đi với con bạn , nó lại thấy Tuyết Nhi cũng đang đăng kí đi tham quan.
34 Tối hôm ấy , ai nấy cũng đều online , cập nhập facebook , ríu rít dặn dò nhau mang đầy đủ đồ dùng cho chuyến đi ngày mai. . . Thật may mắn cho nó là nhà trường tổ chức đi chơi vào thứ tư - ngày mà nó không phải đi làm.
35 Năm giờ sáng ,trời vẫn tối đen như mực , hết thảy mọi vật đều im lặng. Nhưng ở trường nó thìkhông khí lại hoàn toàn khác !!! Những chiếc xe du lịch “bao vây” xung quanh trường chiếmgần hết cả con đường , còn đám học sinh thì tụ tập lại tíu tít trò chuyện.
36 Đang loay hoay xếp hai cái balô gọn vào một chỗ, chuẩn bị dắt con xe ra khỏi bãi thì thằng Bi lại nhìn thấy Tuyết Nhi đang đứng trước mặt mình với khuôn mặt phờ phạc hơn bao giờ hết.
37 Mặc kệ cái nắng giữa trưa, cái Ty cũng phóng xe tới nhà thằng Yan với mục đích hết sức “cao cả” là đòi lại cuốn vở bài tập Hoá mà thằng yan đã mượn từ tháng trướcvà quên trả đến tận bây giờ!! Nếu như hôm nay cô không đột xuất kiểm tra vở và cái Ty được vinh danh vào sổ đầu bài ngồi thì nó cũng không nhớ đến sự tồn tại của quyển vở ấy.
38 Có đôi lúc, cái cảm giác mập mờ, không rõ ràng khiến ta khó chịu. Nhưng nếu chỉ mới bắt đầu, thì cảm giác mập mờ ấy như liều thuốc phiện, kích thích. Dường như, mọi chuyện khi bắt đầu, đều rất đẹp đẽ…- Xin lỗi! Đây là bạn gái cháu.
39 Này! Chạy kiểu gì như con rùa vậy?- Không sợ sao?Câu nói của thằng Bi như đụng đến sự kiêu hãnh của nó. Rất nhanh chóng, con bé liền đáp lại bằng chất giọng đanh đá sẵn có của mình.
40 Có những tình tiết, bạn vẫn thường thấy trên tivi, phim ảnh, tiểu thuyết, có thể bạn không bao giờ nghĩ rằng có ngày cuộc sống của bạn lại y hệt như những tình tiết đó!Vốn không phải là một đứa con gái lãng mạn, dù có tí phần mê trai đẹp và thích coi phim Hàn Quốc, nhưng cái Su chưa từng nghĩ có ngày bản thân bị người yêu cũ của bạn trai mình hẹn ra quán nước để nói chuyện!Thường thì, người ta sẽ áp dụng lời nói trước, rồi khi ngôn từ trở nên bất lực, thì bạo lực mới được phép lên ngôi! Ấy thế mà Tuyết Nhi sau vụ nhờ người khác đánh nó bất thành, bây giờ lại chủ động muốn gặp mặt nó!Chính vì vậy mà bây giờ nó lại có mặt ở quán cà phê Take Away, ngồi đối diện nó không ai khác là Tuyết Nhi.