21 Quý Nghiên cắn chặt răng, hạ quyết tâm, bằng bất cứ giá nào cũng phải làm được, đã đến nước này rồi muốn quay đầu lại cũng không được. Đánh cược một lần thôi.
22 Bạch Thắng chờ Quý Nghiên ngủ say mới rời khỏi phòng bệnh. Anh còn rất nhiều chuyện cần phải xử lý. Sương phái người trông chừng bên ngoài, trong phòng bệnh cũng giữ lại các nữ đặc công của Cục Quốc An để chăm sóc Quý Nghiên, bên ngoài tầng bệnh viện cũng có không ít người của Cục Quốc An.
23 Nửa đêm Quý Nghiên luôn ngủ không ngon giấc, bả vai và phần lưng bị thương, cô mơ mơ màng màng ngủ, lại bị đau làm tỉnh dậy, chỉ là không muốn mở mắt ra mà thôi.
24 Quý Nghiên lạnh lùng nhìn lại bọn họ, tất cả mọi người không nói gì thêm nữa, trong im lặng lại có một loại không khí căng thẳng. Ellen loay hoay ở trước bàn một hồi, trên bàn ngoại trừ thiết bị tinh thể lỏng, ởBên cạnh còn có một vật giống như hình hộp chữ nhật, Quý Nghiên ở cách đó khá xa nên nhìn không rõ lắm.
25 Màn hình lần nữa tắt ngấm,Mikeđi tới bên cạnh Quý Nghiên, từ trên cao nhìn xuống cô. “Nghe này,cô gái, cô đã bỏ qua thời gian được nói chuyện rồi. Bây giờ thì,shutup!”Trong lòng Quý Nghiên càng thêm hốt hoảng, trực giác của cô từ trước đến giờ luôn rất chính xác, ngay từ lúc bắt đầu, cô đã có loại cảm giác chẳng lành rồi.
26 Y Mạc Thuần ở bên ngoài kho hàng, lưu lại xong hình ảnh mới vừa chụp được, cẩn thật cất điện thoại di động vào túi. không ngờ cô mù mờ đi loạn, trong lúc vô tình lại chứng kiến được một màn đặc sắc như vậy.
27 “Có đói bụng không?”Bạch Thắng mỉm cười đưa mắt nhìn cô, ngón tay dài vuốt ve mặt cô, bàn tay nhẹ luồn vào từng sợi tóc, trong đôi mắt sâu thẳm toát ra tia đau lòng.
28 Quý Nghiên bị loại ánh mắt này của nah nhin cho thật ngại rồi, quả quyết cúi đầu, im lặng húp cháo. Bạch thiếu gia đây là đang áy náy sao?thật ra thì hoàn toàn không cần đâu, mỗi lần cô trải qua đều gì không tốt thì sau khi tỉnh lại cũng có thể nghiệm ra được rất nhiều thứ, nhất là lan này, tuy đau, nhưng mà cũng cảm thấy mình đã giác ngộ ra được một chút gì đó, hơn nữa, cô biết đau khổ đều đã qua rồi, ít nhất mạng vẫn còn đây, nhìn xem cô vẫn sống rất tốt nha.
29 Quý Nghiên đã nghỉ ngơi một tuần lễ ở bệnh viện, vết thương mặc dù không có tốt lên toàn bộ nhưng cũng đã không còn đau đớn như lúc đầu. Phần lớn thời gian Bạch Thắng đều ở bệnh viện chăm sóc cô, Quý Nghiên rất áy náy.
30 Quý Nghiên cả kinh, nhanh chóng xoay người sang chỗ khác, hiển nhiên là chưa kịp chuẩn bị để đối mặt với anh. Lúc trước tuy là nói quyết tuyệt như vậy nhưng bây giờ gặp mặt lại chẳng qua là tăng thêm lúng túng thôi.
31 Bọn họ đến nhà hàng mà Mộc Tây đề cử, vẫn chọn vị trí kín đáo, bởi vì bàn bốn người hình chữ nhật nên Qúy Nghiên ngồi một bên, một bên lại thì chính là Bạch Thắng và Dương Hàm Mặc ngồi đối diện đang ghét bỏ lẫn nhau.
32 "Ha ha. . . . . "Trong một góc phòng ăn, một cô gái tóc ngắn không để ý hình tượng vỗ bàn cười to, cười đến nước mắt cũng sắp chảy ra!Bộ dạng khi ghen của chỉ huy thật là đáng yêu nha!Qủa thực là tức đến sắp phát hỏa mà vẫn còn nói được lời ác độc nham hiểm như vậy, thật là buồn cười chết mất!Chàng trai bên cạnh cô thì sợ hết hồn, vội vàng đưa tay che miệng của cô, gầm nhẹ nói: "Cậu muốn chết hả? Nói nhỏ thôi, bị phát hiện bây giờ.
33 Bạch Thắng: "Nằm lên nệm trước đi sẽ thoải mái hơn một chút. "Toàn bộ lỗ tai Qúy Nghiên đều đỏ ửng, lúng túng nhận lấy đồ trong tay anh, giống như lại trở về lần đầu tiên gặp mặt, cô nhìn cũng không dám nhìn, cúi đầu trực tiếp vào đi toilet: "Cám ơn.
34 Một tuần nữa rất nhanh đã trôi qua. Quý Nghiên đang dọn dẹp hành lý, đột nhiên nghe được tiếng gõ cửa, cửa phòng mở ra, cô quay đầu lại liền nhìn thấy Bạch Thắng vươn người tập thể dục.
35 Vừa nhìn thấy Quý Nghiên, Mộc Tây liền chạy thật nhanh tới, trước tiên ôm cô một cái thật chặt. “ Cậu nha, muốn mình nhớ đến chết sao?”“ Tây Tây. ” Quý Nghiên bị cô ôm thở không nổi, hơn nữa Mộc Tây còn là trực tiếp nhào lên, bả vai và vết thương trên lưng cũng bị ảnh hưởng.
36 Đôi mắt Dương Hàm Mặc âm trầm vẻ mặt vô cùng khó coi, bên chân còn đặt một vali lớn, Quý Nghiên vừa nhìn trận thế này thì liền bối rối. “Anh…”Dương Hàm Mặc không đợi cô nói xong, trực tiếp kéo vali vòng qua Quý Nghiên đi vào nhà.
37 Hai người hẹn gặp nhau ở quán cà phê. Lúc Quý Nghiên đến nơi thì đã là lúc tan ca, rất nhiều người ra vào quán cà phê. Quý Nghiên tìm được vị trí của Mạnh Thiếu Tuyền, ngồi xuống đối diện với hắn.
38 Quý Nghiên rất ít khi nói nhiều, có thể thấy được lần này cô đã thực sự bị chọc tức đến chết rồi. Người hạ tiện là người không có đối thủ. Những lời này dùng để nói về Mạnh Thiếu Tuyền là vô cùng chính xác.
39 Dương Đình Đình bị người khác tóm lấy tay, trong lòng vốn đang căm tức. Ai ngờ vừa quay đầu lại đã thấy Bạch Thắng, trong lòng rất vui, còn chưa kịp có hành động gì thêm thì Bạch Thắng đã dùng lực nắm tay cô.
40 Anh gắp một miếng sườn vào chén của Quý Nghiên, thuân miệng nói: “Không sao đâu. ”Dương Hàm Mặc từ giữa miếng thịt ngẩng đầu lên, nhìn Quý Nghiên, gõ chiếc đũa vào dĩa rau, “Buổi tối nên ăn ít thịt thôi, ăn nhiều rất không tốt.