Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 911 Chủ Thứ Phân Hồn

Chương trước: Chương 910 Hung Thú Hóa Người



Trong lòng Lâm Hiên tràn đầy nghi hoặc nhưng đương nhiên hắn rất rõ ràng, song phương đã lâm vào thế không chết không ngừng.

Lâm Hiên hít một hơi thật sâu, đưa tay tháo túi linh thú bên hông xuống, mở ra. Lập tức những tiếng o o truyền đến, chỉ thấy từ trong túi linh thú bay ra hàng ngàn con côn trùng, hình dáng tựa như ong mật nhưng bên ngoài thân thể lại có hoa văn bao phủ, màu đỏ tía, trong mắt chúng cũng ánh ra những tai quang mang đỏ như máu.

Ngọc La phong mặc dù chưa thành thục nhưng sau khi được Lâm Hiên tỉ mỉ bồi dưỡng, đã có thể chiến đấu được.

Đây cũng là lần đầu Lâm Hiên sử dụng loại kỳ trùng này. Mặc dù trước kia hắn cũng từng thả ra nhưng đều dùng để trinh sát thôi.

Đồng tử Xuân Cơ co rụt lại. Kỳ trùng như Ngọc La phong làm sao lại không thể nhận ra. Ngay cả tại Linh giới cũng không có nhiều loại kỳ trùng nay.

Cũng may chúng vẫn chỉ là ấu trùng, nếu chúng đều là thành thục thể, lại đông đúc như vậy, bản thân mình tất nhiên là không sợ nhưng phân hồn thì chỉ còn nước chạy trối chết thôi.

Lâm Hiên đương nhiên sẽ không trông chờ vào đám Ngọc La phong để thắng địch. Hắn tế ra Âm Dương Bảo Phiến, đánh lên nó một đạo pháp quyết. Bề mặt bảo phiến lập tức trở nên vặn vẹo, méo mó đi. Sáu con ma giao thân dài bảy tám trượng hiện ra trong tầm mắt, những con giao này tuy tướng mạo không hung ác như Xuân Cơ nhưng cũng chẳng thua kém bao nhiêu.

Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn lại tỏa hào quang mãnh liệt, bay lượn xung quanh thân thể Lâm Hiên.

Mà chẳng hiểu sao, sau khi hóa thành nhân hình, tính tình nóng nảy của Xuân Cơ tựa hồ cũng thu liễm lại rất nhiều. Mặc dù biểu tình vẫn hung ác nhưng vẫn không hề vội vàng tấn công.

Đương nhiên đó không phải vì nàng ta đột phát thiện tâm.

Lâm Hiên cảm thấy có chút không ổn, hừ lạnh một tiếng, xương cốt trong cơ thể hắn đột nhiên vang lên những tiếng rôm rốp. Cả người hắn lóe lên thanh quang, khí tức không ngờ lại phát sinh biến đổi. Pháp lực trong cơ thể vốn là linh lực tinh thuần những bây giờ lại mang vài phần khí tức yêu thú. Làn da trắng nõn cũng biến thành màu cổ đồng khỏe mạnh. Dáng người cũng trở nên cường tráng, nhìn vô cùng mạnh mẽ.

"Đây là?" Khổng Tước tiên tử bụm miệng, trên mặt lộ thần sắc giật mình, pha lẫn một chút mù mịt, vui mừng, thậm chí còn có chút bất khả tư nghị.

Vẻ mặt Xuân Cơ cũng cực kỳ ngạc nhiên, tiếp đó lập tức lộ vẻ thống hận vô cùng. Cái thân thể đáng ghét kia không ngờ lại tản mát ra một chút khí tức phượng hoàng, Tuy rất nhạt nhưng đúng là mùi vị con tặc điểu kia.

Không cần nói cũng biết, lúc này Lâm Hiên đương nhiên đang thi triển Phượng Vũ Cửu Thiên quyết.

Tuy bình tĩnh mà xét, thần thông mãnh thú này còn không bằng Già La Cổ Ma nhưng lúc này ở đây làm gì có đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ giúp đỡ hắn.

Với lại cũng chẳng còn bột phấn của Thực Tâm Ma Đào, nếu không cũng không cần cực nhọc như vậy.

Không có chỗ để lợi dụng thì chỉ có thể đối mặt thôi. Lâm Hiên tự nhiên là xuất hết thần thông, không hề dám lưu lại chút nào.

Tuy hắn mới luyện Phượng Vũ Cửu Thiên quyết xong tầng thứ nhất nhưng thuật tu yêu khác Chính Ma công pháp rất nhiều. Nó khiến cho thân thể tu sĩ mạnh mẽ hơn rất nhiều, kết hợp với một số bí thuật lại càng có thể tạo ra những tác dụng khó tin.

Lâm Hiên vươn tay ra, điểm nhẹ một chỉ, Bích Huyễn U hỏa lập tức tách ra khỏi Thanh Hỏa Kiếm, xoay tròn một vòng. Một tiếng nổ lớn truyền đến, giống như ấu điểu lột xácm hóa thành một con linh điểu lục sắc phóng lên trời.

Con linh điểu này lớn không quá nửa thước, thần thái cực kỳ kiêu ngạo. Nhìn qua không ngờ lại có vài phần giống vua của mọi loài chim - phượng hoàng, chỉ là hình thể đã rút nhỏ hơn không biết bao nhiêu lần mà thôi.

"Được, được lắm. Không tưởng được ngươi lại có liên quan tới phượng hoàng."

Vẻ mặt Xuân Cơ âm trầm vô cùng, nghiến răng nghiến lợi, hận không thể nhai sống đối phương.

Lâm Hiên cũng có chút dè chừng con mãnh thú này, tất nhiên sẽ không đứng chờ đối phương công kích.

Thần niệm nhẹ xuất, những tiếng o o truyền đến lỗ tai, hàng ngàn con Ngọc La phong hóa thành một đám trùng vân màu đỏ tía lao về phía đối phương.

Xuân Cơ biến sắc, trên làn da đột nhiên mọc ra một bộ lông dày đặc, khi ma phong nhào tới, cả bộ lông lập tức dựng đứng lên như một con nhím vậy.

"Không tốt!"

Lâm Hiên không nói hai lời, phất tay áo một cái phóng ra bảy tám tấm phù, phát sau nhưng đến trước, bày ra phía trước đàn ma phong những tầng quang mạc. Ngọc La phong cũng lập tức tản ra xung quanh.

Tiếng xé gió chói tai truyền đến. Quả nhiên so với Lâm Hiên dự đoán cũng không khác nhiều lắm. Xuân Cơ nhếch miệng cười, cả bộ lông đang dứng đứng trên cơ thể hơi cong lại rồi phóng ra như hàng ngàn hàng vạn mũi tên cùng bắn ra, bảo phủ cả nửa bầu trời.

Lâm Hiên tuy đã tế ra mấy tầng phòng ngự phù nhưng chỉ có thể kéo dài chút thời gian. Những tầng quang mạc liên tiếp bị phá tan, Ngọc La phong tản ra tứ phía những vẫn có những âm thanh đinh đinh đương đương vang lên. Nhìn lại thì thấy có hơn trăm con bị xuyên thủng qua người.

Nhưng là một loại kỳ trùng man hoang, Ngọc La phong không chỉ nổi danh về độc tính mà còn có sức sống hết sức mãnh liệt. Thậm chí có cả những con bị xuyên qua đầu nhưng vẫn không chết, ngược lại còn làm nó đại phát hung tính, hung tợn lao về phía Xuân Cơ. hai mắt Lâm Hiên híp lại, trước mặt hắn cũng không có ít những sợi lông bắn tới. Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn lập tức chớp lên, tạp ra một bức tường băng chắc chắn trước mặt Lâm Hiên. Ô Kim Long Giáp Thuẫn cũng hóa thành quang mạc. Dưới sự bảo hộ của hai tầng phòng vệ nuhư vậy, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cũng không một kích đánh tan được.

Nhưng đột nhiên một tiếng kêu đau đớn truyền đến.

Lâm Hiên quay đầu nhìn lại thì thấy Diệu U Tiên Tử đang ôm bả vai, tựa hồ chỉ là một vết thương nhỏ. Còn Khổng tước lại không có vấn đề gì. Dù sao nàng cũng là yêu tộc Hóa Hình kỳ, hơn nữa yêu khí chiến giáp của nàng cũng không phải tầm thường, ngược lại còn nóng lòng muốn tới giúp Lâm Hiên.

Bên này đánh nhau kịch liệt thì ở một đầm lầy hoang vu không người cách Thương Minh sơn chừng ngàn dặm, Hạo Thiên Quỷ Đế cũng đang chật vật vô cùng.

Kẻ này âm hiểm độc ác, vì để đào thoát mà không dám xuống tay với đồng môn, để gã đại hán đầu trọc trở thành dê thế tội. Đáng tiếc Xuân Cơ là tứ hung Linh giới, làm sao có thể dễ dàng bị lừa như vậy, lập tức bắn ra một khỏa quang cầu.

Vốn Hạo Thiên Quỷ Đế không để quang câu vào mắt, lách sang một bên muốn tránh quang cầu nhưng thú kia lại như có sinh mạng, đuổi sát phía sau không tha. Sau đó hóa thành một con quái thú, giống Xuân Cơ đến sáu bảy ơhần. Không cần nói cũng biết nàng ta đang sử dụng phân thân bí thuật.

Khôi lỗi này khác với thế thân. Chỉ có tồn tại cao giai tại Linh giới mới có thể nắm giữ đại thần thông này, nói ngắn gọn là có vài phần giống với đệ nhị nguyên anh.

Nói cách khác, nó cũng có thể được coi là phân hồn của Xuân Cơ, chẳng qua là so với với chủ phân hồn yếu hơn một chút. Nhưng ngoài điều đó ra, hai người hoàn toàn không có gì bất đồng, có thể nói là độc lập với nhau mà cũng có thể nói là một thể thống nhất.

Cho dù là chủ phân hồn đang chiến đấu với Lâm Hiên bị diệt thì phân hồn này cũng không biến mất, có thể tiếp tục tồn tại. Sau đó thông qua tu luyện và căn nuốt nguyên thần tu sĩ để đề cao thực lực bản thân, cuối cùng trở thành chủ phân hồn

Đáng tiếc không ai biết được bí mật trong đó, càng không rõ vì sao Linh giới tứ hung Xuân Cơ lại bỏ ra nhiều công sức đề phân hồn hàng lâm đến nơi này, thậm chí để chắc chắn còn không tiếc nguyên khí đại thương để phân hồn có được thần thông đệ nhị thần thông.

Truy đuổi Hạo Thiên quỷ đế, tuy Xuân Cơ chỉ có một nửa thần thông của chủ phân hồn nhưng độn thuật vẫn không phải tầm thường, cuối cùng cũng đuổi kịp Hạo Thiên quỷ đế.

Lại nói tiếp, Lâm Hiên thực ra cũng phải cảm tạ Hạo Thiên quỷ đế. Tại thời điểm Xuân Cơ hiện thân, đó thật ra là chủ thứ phân hồn hợp thể cho nên mới cường đại như vậy. Vừa kết hợp đã diệt sát ngay được hai gã tu sĩ Nguyên Anh kỳ của Lệ Hồn cốc.

Trong khi đó tại thời điểm chiến đấu với Lâm Hiên, thứ phân hồn đã đuổi theo Hạo Thiên quỷ đế nên Xuân Cơ mà Lâm Hiên đối mặt kỳ thật đã suy yếu đi rất nhiều. Nếu không hắn đã không người đánh ta né, đánh với con hung thú này lâu như vậy.

Quỷ đế muốn tránh cũng không tránh được, chỉ có thể gắng gượng, bắt đầu đấu pháp với đệ nhị phân hồn. Cũng phải nói, lão gia hỏa Hạo Thiên này trừ lòng dạ hiểm độc ra thì thần thông tu vi cũng không kém. Hơn nữa hắn còn có cả bảo vật nghịch thiên như Thủy Tinh Đầu Cốt. Tuy vẫn không thể đánh lại nhưng không ngờ hắn vẫn có thể cầm cự được một hồi lâu.

Chíu!

Lệ mang chợt lóe, huyết dịch màu tím bắn tung tóe. Khuôn mặt Hạo Thiên quỷ đế méo xệch. Một cánh tay của hắn đã bị chém đứt rời.

Quỷ đế đau đớn vội hít một hơi lạnh, chụp lấy cánh tay bị cụt, chẳng kịp thi triển bí thuật nào, chỉ có thể tạm thời vứt vào trong túi trữ vật.

Trong lòng vừa kinh vừa sợ. Đến cả một cái phân thân mình cũng đánh không lại, chẳng lẽ ông trời thật muốn ta chết ở đây sao?

Không được, mình làm sao có thể chết dễ dàng như vậy. Vẻ mặt Hạo Thiên chợt trở nên dữ tợn vô cùng, hơi lượng lự một chút rồi vỗ lên túi trữ vật một cái, lấy ra một tấm phù.

Tấm phù này nhìn qua khá đơn sơ, trừ màu sắc hơi diễm lệ ra thì cũng chẳng khác phù bình thường là bao. Điểm khác nhau duy nhất chính là phù bình thường chỉ có một mặt là có phù triện mà cái phù này lại có cả ở hai mặt.

Mặt chính khắc những hoa văn kỳ dị, vừa giống hình điểu thú trùng ngư lại vừa không giống. Còn mặt còn lại thì có những thượng cổ văn tự. Cho dù là Hạo Thiên quỷ đế cũng không biết một chữ.

Nếu như lúc này mà để Lâm Hiên nhìn thất thì nhất định hắn sẽ đại kinh thất sắc. Những văn tự trên tấm phù này cùng với văn tự trên hai khối ngọc bội thần bí lại giống nhau đến tám chín phần.

Một khối là hắn đoạt được ở Khê Dược Giản U châu, ở cùng với Cửu Thiên huyền công, quá nửa là do Cửu Thiên huyền tôn để lại.

Còn khối khác là hắn lấy được ở Thất Tinh Đảo Vân Hải, chính là lệnh phù của chưởng môn nhân Ngọc Huyền tông. Hồng Lăng tiên tử gây khó khăn cho hắn cũng chính là vì thứ này.

Hai khối ngọc bội này cũng từng giúp hắn không ít, bất quá cụ thể là thế nào thì Lâm Hiên cũng không rõ ràng lắm.

Hạo Thiên Quỷ Đế nhìn tấm phù trong tay, trong mắt toát lên vẻ không nỡ. Bảo vật này và Thủy Tinh Đầu Cốt đều là của tiền bố trong Âm Hồn Hạp Cốc để lại. Nghe nói hình như là vật của thượng giới. Vốn là được tứ đại quỷ đế cùng bảo quản. Nhưng ba mươi ngày trước lại đột nhiên xảy ra dị biến. Lệ Thiên, Huyền Thiên chết trận, Diệu Thiên cũng không thấy bóng dáng. Hạo Thiên quỷ đế tự nhiên cũng không thể khách khí, chiếm hết bảo vật rồi đi đến Lệ Hồn cốc.

Tuy hắn cũng không hiểu rõ cái phù này lắm nhưng trước kia vốn có ba tấm, người từng sử dụng từng truyền lại, đừng nói là đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, cho dù là tồn tại Ly Hợp kỳ cũng có thể bị đánh cho trọng thương.

Loading...

Xem tiếp: Chương 912 Huyền Thiên Cửu Linh Phù

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Thất Sơn Truyện

Thể loại: Huyền Huyễn

Số chương: 50


Nàng Phi Yêu Tiền Của Tà Hoàng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 20


Mộng Nam Kha

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 13



Lưới Tình Cố Chấp Yêu

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10