Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 832 - 833: Hóa Giao Phù

Chương trước: Chương 830 - 831: Thoát Khỏi Khốn Cảnh



Bạch quang lóe lên. Một thiếu nữ xinh đẹp xuất hiện ra trước mắt. Lâm Hiên phải bế quan, tiểu nha đầu sẽ không nhàn rỗi. Nhiệm vụ chủ yếu của nàng là hộ pháp cho Lâm Hiên.

Lâm Hiên sơ lược nhắc nhở Nguyệt Nhi rồi đi tới phòng luyện công.

Phòng luyện công khá đơn sơ. Lâm Hiên khoanh chân ngồi xuống. Trước tiên hắn đả tọa điều tức đưa tâm thần và pháp lực trở về trạng thái đỉnh phong. Sau đó hắn vươn tay ra vỗ lên túi trữ vật một cái đem một hộp ngọc chừng bàn tay lấy ra.

Nắp hộp mở ra. Một quả đào màu tím đập vào mắt hắn. Lâm Hiên nhẹ nhàng cầm lên ngắm nghía sau đó hắn ngửa đầu cho nó vào trong miệng.

Vừa đắng vừa chát lại có cả vị chua chua khiến người nhăn mặt nhíu mày. Lâm Hiên nuốt xuống bụng sau đó để hai tay để bằng trên đầu gối. Pháp lực trong cơ thể lưu chuyển bắt đầu thực hiện một đại chu thiên tuần hoàn.

Dược lược của Thực Tâm Ma Đào cũng theo quá trình này hòa nhập vào trong kinh mạch của hắn. Trong đan điền Nguyên Ahh và Ma Ahh đột nhiên mở mắt, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra một tia mê hoặc. Phía dưới chính là một cái tiểu hồ diện tích rộng lớn, trên mặt gợn lên những con sóng màu xanh xanh. Đột nhiên nổi những con sóng lớn mãnh liệt. Lâm Hiên thầm hoảng sợ. Kinh nghiệm phục dược của hắn phong phú vô cùng. Cho dù là Thiên Trần Đan cũng không có hiệu quả nhanh chóng như vậy.

Trong lòng hắn vừa lo vừa mừng. Thực Tâm Ma Đào quả nhiên danh bất hư truyền nhưng chỉ e quá trình đột phá cảnh giới này sẽ bá đạo vô cùng.

Đột nhiên hắn cảm thấy thức hải choáng váng giống như bị người ta dùng đại chùy hung hăng đập một cái. Tiếp đó linh lực trong đan điền đột nhiên trở nên rối loạn không khống chế được.

"Không ổn!" Trong lòng Lâm Hiên hoảng hốt. Nếu cứ như vậy chỉ e nhục thể của hắn sẽ nổ tung mất.

Vội cắn răng chịu đựng đau đớn, hai tay Lâm Hiên không ngừng biến ảo các loại pháp quyết. Trên trán hắn lúc này đã lấm tấm những giọt mồ hôi to như hạt đậu.

Mà Nguyên Anh trong cơ thể đang bị một đoàn thanh quang lóng lánh bao vây, Lúc này Ma Anh đang xuất thủ đè áp pháp lực hỗn loạn. Từ trong miệng của nó phun ra vô số hắc khí, lắc thân nhập vào tiểu hồ kia.

Song anh hợp tác nhưng cục diện vẫn không ổn. Trong lòng Lâm Hiên thầm kêu may mắn. Nếu không phải hắn có thêm Ma anh thì có thể trụ được hay không còn khó nói.

Nhưng sao lại thế này? Rõ ràng đây là tinh chất sao lại vẫn có hiện tượng không ổn thế này. Lâm Hiên vừa kinh vừa sợ.

Có câu người thông minh tính nghìn điều tất có một điều sai sót. Tuy tâm cơ Lâm Hiên cẩn thận nhưng vẫn phạm phải một sai lầm. Thực Tâm Ma Đào chính là lấy dược lực bá đạo để nổi danh. Sau khi chiết xuất thì dược càng thêm cương mãnh bá đạo.

Nếu là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ hoặc thậm chí là Trung kỳ đỉnh phong nuốt xuống thì còn có khả năng áp chế. Tuy thần thông vượt xa tu sĩ cùng cấp nhưng tu vi của hắn vẫn chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ mà thôi.

Lỗ mãng nuốt quả ma đào đã qua tinh chế như vậy tất nhiên là không dễ chịu chút nào. Có điều lúc này Lâm Hiên cũng chẳng còn tâm tình mà tìm hiểu nguyên do. Hắn chỉ có thể tập trung hợp tác song anh cố gắng khống chế cục diện.

Nếu không thì sẽ có hậu quả không thể tưởng tượng nổi. Lâm Hiên trong lòng thầm kêu khổ. Con đường tu tiên của hắn đúng là nguy hiểm chông gai vượt xa các tu sĩ khắc nên thời gian đi cùng quãng đường cũng ngắn hơn nhiều.

Lần bế quan này đã kéo dài tới hơn ba năm. Đối với tu sĩ mà nói bất quá chỉ là cái chớp mắt mà thôi.

Trong ba năm này, tu tiên giới Yêu Linh Đảo lại đang nổi từng phong vân.

Nhạc Huyền Phong cùng Tuyết Hồ vương mất tích, Yêu tộc Băng Mạc Hoang Nguyên cùng Huyền Phượng môn tuy đã ngưng chiến nhưng sóng ngầm trên Yêu Linh đảo đã bắt đầu nổi lên.

Bên phía nhân tộc tạm không nói đến còn Yêu tộc đã bắt đầu tự tàn sát lẫn nhau.

Tuy Viện Kha trở thành tân chủ nhân Băng Nguyên hơn nữa tu vi cũng bạo tăng tới Hóa Hình trung kỳ đỉnh phong nhưng so với Độc Giao vương và Bích Nhãn lão tổ vẫn kém hơn một bậc. Huống chi khi đại chiến với Huyền Phượng môn cũng bị Hồ tộc cũng tổn thất không ít nhân thủ.

Tam tộc vốn tạo thành thế chân vạc nhưng hiện tại thực lực của Băng Mạc Hoang Nguyên rõ ràng là yếu nhất.

Có câu nhà đã dột mà trời lại mưa liên miên. Hiện giờ Tuyết Hồ Tộc suy thoái nhưng bọn họ lại có điểm khiến hai đại yêu tộc ăn ngủ không ngon. Không cần nói cũng biết tất nhiên là nha đầu Hương nhi.

Diệt họa phải diệt từ trong trứng nước, nhân dịp hắn bệnh mà lấy mạng hắn! Độc Giao vương và Bích Nhãn lão tổ đều là kẻ ngoan tâm thủ lạt, có cơ hội tốt như vậy thì tất nhiên không thể bỏ qua. Vì thế lập tức liên thủ tiến công Băng Mạc Hoang Nguyên. Kẻ mạnh lên kết với kẻ mạnh, đại phá kẻ yếu.

Dường như thảm cảnh tại Băng Mạc Hoang Nguyên đã định sẵn. không ít Hóa Hình kỳ yêu tộc nơi đây cũng kinh sợ không thôi.

Đối mặt với tình thế khó khăn, Viện Kha cũng không có lùi bước, bộ tộc đã truyền thừa trên trăm vạn năm nguy hiểm nào mà chưa trải qua.

Tuyết Hồ vương mất tích là một đòn giáng mạng Tuyết Hồ tộc. Bích Nhãn lão tổ và Độc Giao vương đã pháp truyền âm, chỉ khi nào giao Hương Nhi mới dừng tay!

Nhưng điều này là không thể, Viện Kha há chỉ vì sống tạm bợ mà đem muội muội ra làm vật đàm phán. Làm vậy sao còn mặt mũi mà đi gặp liệt tổ liệt tông Tuyết Hồ tộc.

Lệnh tổng động viên đã phát ra, Băng Mạc Hoang Nguyên tụ tập hơp được hàng ngàn yêu tộc. Bên nhân tộc cũng rục rịch, Yêu Linh đảo sắp lâm vào trận hạo kiếp lớn nhất trong cả trăm vạn năm trở lại đây.

Nhưng ngay khi song phương đã bày trận. Tại thời khắc chuẩn bị động thủ thì một chuyện không ngờ xảy ra.

Một đám yêu vân từ chân trời bay đến nhìn có vẻ rất chậm nhưng chỉ trong chớp mắt đã tới đỉnh đầu đám vạn yêu.

Sau khi mây mù tản mát, hiện ra một lão giả thân hình da bọc xương cực kỳ gầy yếu, hai mắt cũng có chút đục trắng.

Có điều khi Độc Giao vương và Bích Nhãn lão tổ vừa thấy người này thì cả kinh trợn mắt há miệng, vội vàng xoay người quỳ bái thập phần cung kính.

Những lão quái Hóa Hình kỳ khác đều lộ vẻ mặt ngỡ ngàng, nhưng như nhớ ra điều gì đó lập tức lộ vẻ cung kính vô cùng.

Rất nhanh tin tức truyền ra trong vạn yêu. Tiểu lão đầu nhìn tầm thường này không ngờ chính là người uy chấn Yêu Linh đảo mấy vạn năm, là vị Ly Hợp kỳ cao thủ, Thiên Mộc Lão Tổ!

Nhìn thấy lão tổ tông trong truyền thuyết, chẳng trách đám hung thần ác sát yêu tu Hóa Hình kỳ lại ngoan ngoãn hơn con thỏ.

Không phải lão vì chuyện phi thăng linh giới mà luôn luôn ở trong thâm sơn khổ tu, không hỏi thế sự mấy vạn năm sao? Sao đột nhiên lại tới đây? Độc Giao vương và Bích Nhãn lão tổ vội vàng thật cẩn thận thỉnh giáo.

Song phương hạ giọng nói chuyện với nhau. Nhưng rất nhanh hai gã đại yêu tu liền biến sắc.

Không ngờ Thiên Mộc Lão Tổ lại ra lệnh cho bọn họ triệt binh rời đi.

Lại nói tiếp, nếu không phải lúc trước lão đang tu luyện tới lúc khẩn yếu không thể phân thân, thì sẽ không cần thông tri cho Tuyết Hồ vương đi không gian phong bế điều tra cổ ma. Như vậy thì hắn cũng sẽ không ngã xuống tại đó. Đến nước này Thiên Mộc Lão Tổ cũng không thể không đếm xỉa đến được.

Triệt binh! Độc Giao vương và Bích Nhãn lão tổ tất nhiên là vạn phần không muốn nhưng bọn họ nào dám trái ý Thiên Mộc Lão Tổ.

Đối phương chính là Ly Hợp kỳ lão quái vật, ở trong quần yêu chẳng khác nào thần thánh cả. Nếu khiến đối phương không vui chỉ cần nhấc tay một cái đã có thể tiêu diệt bọn hắn.

Độc Giao vương cùng Bích Nhãn lão tổ cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt rời đi. Đại chiến đã vô thanh vô tức tiêu tan. Tuyết Hồ Tộc có thời gian để hồi phục nguyên khí.

Tại U Huyễn Sâm Lâm.

Nguyệt Nhi đang ngồi nhàm chán trong động phủ. Thiếu gia đã bế quan ba năm khiến Nguyệt Nhi cũng có chút lo lắng.

Đột nhiên tiểu nha đầu nhíu mày lại rồi lập tức biến sắc. Không chút nghĩ ngợi thân hình nàng hóa thành một đạo bạch sắc kinh hồng phóng ra ngoài.

Cảnh vật bên ngoài không đổi nhưng từ phía xa đã xuất hiện một đạo kinh hồng xanh biếc. Nhìn thì có vẻ chậm nhưng chỉ trong chốc lát đã tới nơi này, từ bên trong tản mát ra một cỗ yêu khí nồng nặc.

Hóa Hình kỳ yêu tộc! Sắc mặt Nguyệt Nhi cực kỳ khó coi.

Lúc trước thiếu gia chọn động phủ này cũng đã lưu tâm. Nơi đây tuy là U Huyễn Sâm Lâm nhưng có rất ít yêu thú. Ba năm qua Nguyệt Nhi cũng chỉ gặp mấy con quái vật cấp hai vứt đi.

Không nghĩ tới hôm nay lại gặp phải một tên Hóa Hình kỳ, đúng là có chút phiền phức!

Hiện giờ nàng chỉ là Ngưng Đan hậu kỳ mà thôi, đối mặt với loại quái vật này, tuy khuôn mặt nhỏ nhắn Nguyệt Nhi trắng bệch nhưng nàng vẫn không chịu lùi nửa bước. Bất kể thế nào cũng phải đảm bảo bình anh, nếu bị quấy rối thì thiếu gia dễ tẩu hỏa nhập ma. Thi triển Liễm khí thuật Nguyệt Nhi lặng lẽ ẩn nấp một bên So với trước kia tiểu nha đầu này quả thực nhanh trí hơn không ít. Chỉ mong yêu thú kia chỉ là tình cờ đi ngang qua.

Nhưng không như nàng mong muốn, đạo kinh hồng kia bay vụt đến rồi đáp xuống bãi trống trước Thủy Liêm động. Quang hoa thu liễm hiện ra một lão giả có dáng dấp tiên phong đạo cốt. Nhưng trên trán lão lại có một cặp sừng sơn dương. Hai mắt màu lục tỏa ra quang mang nhiếp hồn người khác.

Lão giả vừa độn quang hạ xuống liền lập tức nhìn về phía Thủy Liêm động trong mắt lộ sát khí.

Nguyệt Nhi trong lòng thầm kêu khổ, tuy thiếu gia hạ cấm chế huyễn thuật nhưng không qua mắt được lão quái vật Hóa Hình kỳ này.

Sau khi quan sát một lúc trên mặt yêu nhân này bỗng lộ vẻ hung ác, vươn tay ra vỗ vào sau ót. Một đạo hắc quang từ trong miệng lão bay ra xoay tròn một lúc rồi phiêu phù trước mặt. Thì ra là một cái một cái bát bằng ngọc màu đen.

Nguyệt Nhi nhíu mày, loại bảo vật này thập phần hiếm nấy nhưng uy lực không phải nhỏ nhỏ chút nào. Chỉ thấy lão giả tóc xanh đánh ra một đạo pháp quyết. Lập tức từ trong bát ngọc phun ra mấy viên hắc châu to cỡ mắt rồng. Mặt ngoài hắc châu còn có điện hồ chớp động, rít lên phóng vào trong Thủy Liêm động.

Đột nhiên một tầng ánh sáng hiện lên trước thác nước, mờ ảo còn có ma khí cuồn cuộn. Đáng tiếc không phải là Ngũ Quỷ Liệt Hồn trận, nếu không để Nguyệt Nhi thao túng cũng có thể chống đỡ quái vật Hóa Hình sơ kỳ này một lúc.

Đây chỉ là một tầng cấm chế phòng ngự thôi, năm viên hắc châu giáng lên quang mạc, nhất thời quang hoa chói lòa mặc dù chưa bị phá nhưng đang lung lay như sắp vỡ.

Trên mặt Nguyệt Nhi hiện lên một tia quyết tuyệt, tay áo phất lên một thanh đoản đao dài chừng nửa thước phóng ra hóa thành một đạo ngân quang hung hăng chém về phía đối phương.

Tốc độ nhanh đến cực điểm, đương nhiên là muốn tập kích đối thủ. Đồng thời cổ tay khẽ chuyển, một tấm phù triện hiện ra. Nàng hé đôi môi anh đào phun một ngụm tinh khí lên trên.

Phù Triện đón gió tự cháy hóa thành mấy con con hỏa xà lớn hơn một trượng.

Đôi tay nhỏ nhắn không ngừng huy động pháp ấn phức tạp, trong miệng thì lẩm nhẩm những câu chú ngữ trúc trắc khó hiểu.

"Hợp!"

Thiếu nữ vươn tay điểm về phía trước một chỉ. Năm con hỏa xà lập tức cuốn lấy nhau, không ngờ lại bắt đầu thôn phệ dung hợp thành một Cự hỏa giao màu đỏ dài hơn mười trượng hiện ra giữa không trung.

Hóa Giao phù!

Trên mặt lão giả tóc xanh lộ ra một tia bất ngờ, không ngờ lại có người ẩn nấp tập kích lão. Mà Hóa Giao phù là Phù Lê Địa giai thượng phẩm hiếm thấy, ngay cả là Hóa Hình kỳ yêu tộc cũng không dám coi thường.

Nói đến phù này có một truyền thuyết, ở Linh giới có một loại Lý ngư hóa long Phù, lấy ý từ tích cá chép vượt vũ môn hóa rồng (1) uy lực vô cùng. Sau lại có tu sĩ Phá Toái Hư Không tới Yêu Linh Đảo để lộ ra ngoài cách chế tác phù này. Có điều cần quá nhiều tài liệu trân hiếm mà ở đây căn bản không có. Bất quá Yêu Linh đảo cũng có kẻ tài trí thông minh nghiên cứu rất lâu cuối cùng tìm được thứ thay thế. Tuy không hóa long được nhưng cũng có thể hóa giao.

Về phần Nguyệt Nhi từ đâu có được loại phù này thì còn phải cảm tạ Tuyết Hồ vương. Khi Lâm Hiên diệt sát Cổ Ma, thì túi trữ vật của Tuyết Hồ vương và Nhạc Huyền Phong đều giao cho Nguyệt Nhi cất giữ. Nha đầu kia hơi thiếu pháp bảo một chút, Lâm Hiên tất nhiên sẽ không bạc đãi nàng. Hóa Giao phù kia chính là vật thích hợp mà Nguyệt Nhi phát ra coi như là sát thủ.

Đối mặt với quái vật Hóa Hình kỳ Nguyệt Nhi cũng không dám giấu tài nếu có thể xuất kỳ bất ý đánh trọng thương đối phương sau đó sự tình sẽ dễ dàng hơn.

Có điều lão giả yêu tu kia là một quái vật Hóa Hình kỳ kinh nghiệm vô cùng phong phú. Chỉ thấy lão vẫn bình tĩnh điểm một chỉ lên bát ngọc trước ngực. Hắc quang lóe lên từ trong lại phun ra hơn mười viên lôi châu.

Sau đó lão vươn tay tới bên hông lấy ra một cái thuẫn bài cỡ bàn tay ra. Ánh sáng lóe lên, mặt ngoài thuẫn bài lại có vô số đồ án cổ quái cùng kim sắc phù văn giống như là rồng loan đang bay múa vậy.

Hừ, Uy lực Hóa Giao Phù là không nhỏ nhưng sao có thể phá được phòng ngự của Ô Kim Long Giáp Thuẫn. Trên mặt lão giả tóc xanh ra một tia tàn khốc hai tay chợt chập lại.

Ầm Ầm!

Tiếng nổ lớn không ngừng truyền đến tai, ngân quang lóe lên, Uyên Ương đao từ trên không trung rớt xuống, trên mặt quang mang ảm đạm hiển nhiên là linh tính đã bị hao tổn không nhỏ.

Hỏa Giao đánh lên thuẫn bài, trảo đập răng cắn nhưng cũng không có bao nhiêu tác dụng, là địa giai thượng phẩm phù lại bị dễ dàng ngăn cản như vậy.

Trên mặt lão giả tóc xanh lộ một ta cười lạnh, lại tế ra pháp bảo hình như một cái chùy tám cạnh giáng về phía Hỏa Giao.

Lúc này sắc mặt Nguyệt Nhi có chút khó coi. Không ngờ đối phương so với yêu thú đồng cấp lợi hại hơn nhiều. Cũng may là lão giả tóc xanh cũng không vội tấn công mà hai mắt híp lại đánh giá kẻ đánh lén này. Không ngờ lại là một ả nha đầu mắt ngọc mày ngài, toàn thân toát ra quỷ khí âm sâu: "Thú vị, không nghĩ tới lại là âm hồn. Hơn nữa còn là Ngưng Đan hậu kỳ." Lão giả thì thào nói bộ dáng vui mừng, nhìn Nguyệt Nhi từ trên xuống dưới, thần tình tham lam tựa như nhìn thấy bảo vật vậy.

Ánh mắt này khiến Nguyệt Nhi cực kỳ khó chịu, chắc chắn là tên giao hỏa kia không có ý tốt. Tiểu nha đầu cắn cắn môi, tay trái khẽ lật đem mọt ma phiên được bao phủ bởi hắc khí hiện ra trong lòng bàn tay. Không cần nói cũng biết đó là Thú Hồn Phiên.

Được Nguyệt Nhi dùng đan hỏa bồi luyện, đặc biệt là sau khi hấp thu tinh hồn những tu sĩ đã chết trong tay Lâm Hiên thần thông Ma phiên tăng tiến không ít chỉ còn kém Vạn hồn phiên của Cực Ác Ma tôn một chút. Lão giả tóc xanh thấy thế có chút rúng động, hết nhìn Nguyệt Nhi rồi lại nhìn Thủy Liêm động phía sau lưng nàng. Trên mặt lộ ra vẻ đăm chiêu, vị chủ nhân trong động tu vi chắc không dưới lão. Vì sao vẫn còn chưa đi ra? tám chín phần là tu luyện tới lúc quan trọng không thể bị quấy rầy. Lúc này lão mới có dũng khí nói: "Tiểu nha đầu, chỉ bằng vào ngươi cũng muốn chống cự lại lão phu sao? Biết điều thì ngoan ngoãn thúc thủ, ta có thể tha cho ngươi một mạng."

Nguyệt Nhi chỉ cười khẩy. Đối phương mặc dù là Hóa Hình kỳ thì có thể khiến nàng lui bước sao. Đôi môi anh đào khẽ mở phun ra một ngụm tinh khí, Thú Hồn phiên đột nhiên bạo trướng thành một đóa ma vân to cả mẫu đen thùi, bên trong vang vọng ra tiếng quỷ khóc thê lương. Lão giả nhíu mày, đối phương chỉ là một âm hồn Ngưng đan kỳ sao lại có thân thông lớn đến thế này.

Trong miệng niệm pháp chú, thân hình lão chợt biến to ra, đào bào bị xé toạc, bắp thịt toàn thân cứng như sắt, nhất là cánh tay phải càng tráng kiện vô cùng dài đến hơn mười trượng nhìn cực kỳ quái dị. Yêu hóa!

Nguyệt Nhi thở dài so với lão quái Nguyên Anh kỳ, yêu thú khó chơi hơn, bọn chúng không những sử dụng được bảo vật mà thân thể cũng lợi hại vô cùng.

Chú thích (1) Lý ngư hóa long, Cá Chép Hóa Rồng: Thể hiện cho sự quyết tâm tỏa sáng chính mình.

Tích xưa kể rằng khi thiên địa mới sinh, thì chính Lão Thiên phải làm ra mưa gió cho dân làm ăn. Sau vì khó nhọc quá Lão Thiên không làm mưa gió nữa mà sai rồng lấy nước phun xuống làm ra mưa. Nhưng vì số rồng không đủ làm mưa cho đều hòa khắp mọi nơi. Trời mới đặt ra một kỳ thi kén các vật lên làm rồng gọi là"Thi rồng". Khi chiếu ban xuống dưới thì vua Thủy tề loan báo cho cả các giống dưới nước ganh đua mà đi thi.

Sác hạch có ba kỳ, mỗi kỳ vượt qua một đợt sóng, loài vật nào đủ sức đủ tài vượt qua cả ba đợt thì mới lấy đỗ vào cho hóa rồng. Trong một tháng không biết bao nhiêu loài thủy tộc đến thi đều bị loại cả, vì không con nào vượt được cả ba đợt sóng. Có con cá rô nhảy qua được đợt một thì bị rơi ngay. Có con tôm nhảy qua được đợt hai râu đuôi đã gần hóa rồng, thì đến đợt ba đuối sức ngã bổ xuống mà lưng cong khoằm lại. Đến lượt con cá chép vào thi, gió thổi ào ào mây kéo ầm trời, chép vượt luôn hồi qua ba đợt sóng lọt vào cửa Vũ Môn.

Cá Chép đỗ, vảy đuôi râu sừng tự nhiên mọc đủ thật là hình dung trọn vẻ dạng bộ oai linh, phận đẹp duyên may. Cá chép hóa rồng phun nước làm cho gió táp mưa sa, đường đăng nên rực rỡ.

Nhiều truyền thuyết cho rằng trên sông Dương Tử ở Trung Quốc có một ghềnh tên là Vũ Môn hoặc Long Môn. Hằng năm họ hàng nhà cá về đấy thi vượt ghềnh này. Con nào vượt được sẽ hóa ra rồng.

----------oOo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 834 - 835: Tiến Giai Trung Kỳ

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Đừng Hòng Thoát Khỏi Tay Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 24


Ngục Thánh

Thể loại: Khoa Huyễn

Số chương: 250


Ân Nhân Của Võ Hoàng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Sói Đến Rồi!!!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Nạm Vàng Ăn Cỏ Nam

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11