Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 737: Bất Ngờ Phá Vỡ Cân Bằng

Chương trước: Chương 736: Động Thủ Cướp Đoạt



Đại hội giao dịch phát sinh sự cố như vậy, thật sự làm nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Nhưng mà Bạch Lộc đồng tử cùng vài tên chấp pháp, lại bảo trì trầm mặc, kỳ thật cẩn thận ngẫm lại, cũng không có gì kỳ quái.

Tôn nghiêm của Mang Sơn đại hội tuy rằng phải bảo vệ, nhưng cùng tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ giao chiến hiển nhiên không phải sự lựa chọn thông minh.

Huống chi cho dù không đúng về phía Hoàng Mi chân nhân, thì chung quy mọi người cũng không thể đứng về phía Độc Giao vương được.

Suy tính thiệt hơn, vẫn là toạ sơn quan hổ đấu vẫn có lợi một chút.

Ngay cả người chấp pháp cũng có tâm lý như vậy, thì những lão quái vật khác đến đây tham dự hội giao dịch hiển nhiên sẽ không ngu ngốc mà tiến vào trong hồ nước đục đó.

Tất cả mọi người bảo trì trầm mặc, thậm chí có một số còn có chút hả hê, đương nhiên, càng nhiều người hai mắt mở lớn chăm chú theo dõi, chiến đấu loại cấp bậc này, ngày thường chỉ có ngộ mà không thể cầu, sau khi xem xong, nói không chừng còn có thể thu được không ít lợi ích, hiểu được đôi chút, lúc đó có lẽ sẽ đột phá được chưóng ngại trong tu luyện.

Mỗi người đều có một ý nghĩ, hơn phân nữa số người ở đây đều chú ý Lâm Hiên, nếu như Trường Sinh đan rơi vào trong tay Hoàng Mi chân nhân hoặc là Độc Giao vương, bọn họ tất nhiên sẽ bỏ ngay ý định tranh đoạt trong đầu, bất quá thế cục hiện tại, không phải không có cơ hội đục nước béo cò, Lâm Hiên mặt ngòai bất động, trong thâm tâm, đều nhìn thấy biểu tình của mỗi người trong mắt.

Trong lòng vừa khẩn trương vừa khiếp sợ, hiện tại nội tâm những người này, sợ rằng đã đem mình trở thành một miếng bánh thơm, không chỉ Trường Sinh đan, cực phẩm tinh thạch, mấy lão quái vật này cũng bị lòng tham hấp dẫn rồi.

Vốn không đi ra khỏi hội giao dịch, bản thân sẽ được an toàn, nhưng hiện tại 2 lão quái vật đã phá hỏng quy củ, những người khác cũng bị lòng tham kích thích.

Chỉ bất quá đều đang đề phòng lẫn nhau mà thôi, sợ có lợi cho kẻ khác, cho nên mới không có động thủ, nhưng mà loại cân bằng nhất thời này có thể duy trì được bao lâu?

Lâm Hiên không biết, nhưng hắn cũng cũng không có gì phải sợ hãi, bản thân cũng có lưu một đường rút lui, cũng không phải là ngươi dễ bị xâm phạm như những người này tưởng tượng, hừ, người nào cười cuối cùng mới là người chiến thắng chân chính.

Khóe miệng Lâm Hiên xuất hiện một nụ cười chế giễu, bất quá rất nhanh, lại giả bộ dáng vô cùng sợ hãi, rụt rè khiếp sợ trốn sang một góc hẻo lánh.

Mà lúc này, hai lão quái vật rốt cuộc cũng đã động thủ, chỉ thấy Hoàng Mi chân nhân mở miệng phun ra, một đạo kiếm quang từ trong miệng bắn ra.

Kiếm quang này dài khoảng 1 thước, tản ra linh lực kinh người, mà mặt ngoài kiếm quang, còn có không ít phù văn lớn nhỏ lưu chuyển, tràn đầy khí tức thần bí cổ xưa.

Lâm Hiên đếm được, kiếm quang có 49 đạo, mỗi một đạo đều phát ra uy áp, cũng không thua kém gì pháp bảo hàng đầu của tu sĩ Nguyên Anh kỳ bình thường.

Lâm Hiên trong lòng hoảng sợ, mấy lão quái vật khác sắc mặt cũng có chút tái nhợt, truyền thuyết vĩnh viễn là truyền thuyết, bọn họ tám chín phần cũng chưa từng thấy tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ ra tay, đối với thần thông của đối phương, cũng chỉ là nghe nói một ít từ trong điển tích mà thôi, nên còn có rất nhiều nghi hoặc, nhưng hiện tại tai nghe không bằng mắt thấy, trong điển tịch ghi lại cũng không có phóng đại chút nào.

Nhưng mà Độc Giao vương lại không thèm quan tâm, thanh âm có chút trầm thấp từ trong độc vân vang ta:" A! Quả nhiên là có tiến bộ, đáng tiếc loại trình độ này, há có thể làm khó bổn vương sao?"

Lời còn chưa dứt, độc vân kia đã bắt đầu cuồn cuồn, hướng Hoàng Mi chân nhân bay tới.

"Tật!"

Hoàng Mi chân nhân điểm chỉ kiếm quang trước người, nhất thời, giống như cuồng phong vậy, kiếm quang điên cuồng hướng về độc vân.

Vừa mới tiếp xúc, độc vân liền bị phân tán lung tung, chúng tu sĩ trong lòng đều vui mừng, dù sao tất cả đều là người Nhân tộc, bọn họ vẫn hy vọng Hoàng Mi chân nhân chiến thắng.

Nhưng rất nhanh, mọi người liền cười không nổi, bởi vì độc vân cuồn cuồn lại khôi phục như cũ, công kích vừa rồi chỉ là phí công mà thôi, Hoàng Mi chân nhân sắc mặt trầm xuống, lão yêu này so với lần trước, còn khó đối phó hơn nhiều, bàn tay hắn vừa chuyển, lấy ra một pháp bảo khác.

Hai vị quái vật hậu kỳ bắt đầu giao phong, chỉ là dư âm mà đã xuất hiện từng đạo gió lốc, các tu sĩ không thể không lui ra phía sau, sợ bị cuốn vào trong đó.

"Hả!"

Đột nhiên, một tiếng kêu thảm thiết truyền vào tai:" Hạ...Hạ Lão Tứ, ngươi dám đánh lén ta?"

Lâm Hiên quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một tu sĩ Ngưng Đan trung kỳ sắc mặt như tờ giấy trắng, trước ngực hắn, xuất hiện một lỗ thủng to bằng cái nắm tay.

Ngay lúc này, bên cạnh người cách đó không xa, một người vóc dáng thấp bé, một tu sĩ dung mạo bình thường đang vận chuyển pháp lực, trên tay, còn đang cầm một thang chủy thủ đầy máu, trong mắt tràn đầy vẻ oán hận:" Họ Trương kia, ngươi ỷ mình có tu vi cao hơn so với ta, lại có Loa Toàn tông ở sau lưng làm chỗ dựa, bức gian đạo lữ của Hạ mỗ, ngươi cho rằng ta sẽ nhận nhịn chịu làm vương bát đản sao?"

"Nơi này là Mang Sơn thánh địa, ngươi dám phá hư quy củ?"

"Hừ, vì có thể báo thù, Hạ mỗ cho dù hôi phi yên diệt cũng không màng, quy củ tính gì, huống chi không phải đã sớm bị hai vị tiền bối phá hư rồi sao." Tu sĩ vóc người thấp bé ngữa mặt lên trời cười lớn, tay trái vừa chuyển, chủy thủ kia liền hóa thành một đạo ô quang, hung hăng chém về phía đối phương.

Ngục họ Trương kia bị một lỗ thủng lớn, lúc này nửa điểm pháp lực cũng không có, chỉ có thể trơ mắt nhìn ô quang bay tới.

"Hồ Mục, bắt hắn lại cho ta."

Bạch Lộc đồng tử sắc mặt âm trầm xuống, hai lão quái vật hậu kỳ không thèm để ý quy củ của Mang Sơn cũng không có gì, hắn chỉ có thể cắn răng nhẫn nhịn, nhưng cũng không có nghĩa là mấy con chó còn miêu cũng có thể kiêu ngạo ở nơi này, không coi trưởng bối vào mắt.

"Vâng!", "Vâng!"

Vài tên chấp pháp Ngưng Đan kỳ lập tức tiến tới tên tu sĩ thấp bé.

Nhưng Hạ Lão Tứ đã sớm có chuẩn bị, hắn cùng với tu sĩ họ Trương thù sâu như biển, nhưng tu vị cùng thế lực không thể so sánh với đối phương, lại xa xa không bằng, đến nơi này, vốn không phải là vi giao dịch đồ vật.

Mọi người đều biết Mang Sơn thánh địa vô cùng an toàn, cừu nhân ở chỗ này khẳng định sẽ buông lỏng cảnh giác, hắn vốn là muốn liều mạng bỏ mình, cũng muốn đem cừu nhân giết chết.

Cho dù đồng quy vu tận, thì đã sao?

Thấy vài tên chấp pháp tiến về phía mình, hắn không có né tránh, ngược lại thân hình vừa chuyển, hóa thành một đạo kinh hồng, bay về phía tu sĩ họ Trương kia.

Điều này làm cho vài tên chấp pháp tức giận, liền nhanh chóng đuổi theo, nhưng rất nhanh liền có người phát hiện không ổn, khuôn mặt của Hạ Lão Tứ càng ngày càng đỏ, dưòng như muốn xuất huyết vậy.

Linh lực ba động thật đáng sợ!

"Không tốt, hắn muốn tự bạo!"

Một gã chấp pháp tóc hoa râm kinh ngạc hét to, vô cùng hoảng sợ, độn quang quay về, muốn rời khỏi nơi đó, đáng tiếc đã không kịp.

Ầm một tiếng nổ vang lên, hắn chỉ nhìn thấy một mảnh ánh sáng màu hồng, cả người giống như ngâm trong nước nóng vậy, sau đó ý thức mơ hồ, cái gì cũng không biết, phá hư quy củ Mang Sơn, sẽ bị Trừu Hồn Luyện Phách, bị dày vò thống khổ như vậy, không bằng chính mình hôi phi yên diệt, cùng cừu nhân đồng quy vu tận.

Vốn chỉ là một chuyện nhỏ, vài tên tu sĩ Ngưng Đan kỳ chết đi cũng không có gì đáng nhắc tới, nhưng mà trong phiến đất trống này. Mấy lão quái Nguyên Anh kỳ vốn đều có kế hoạch nham hiểm, trong lòng tràn ngập tham niệm, bất quá chỉ đang cố kỵ lẫn nhau nên mới duy trì im lặng, nhưng mà sự cân bằng này hết sức mỏng manh, giống như sợi dây đàn đang kéo căng vậy.

Ai cũng không biết lúc nào sẽ bị đứt, mà phương pháp của Hạ Lão Tứ, đã hoàn toàn đem loại cân bằng này phá vỡ, một lão quái vật thiếu kiên nhẫn, đột nhiên nhảy về phía Lâm Hiên:" Tiểu tử, giao Trường Sinh đan cho ta!"

Loading...

Xem tiếp: Chương 738: Diệu Kế Thoát Than

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Ai Bảo Ta Không Thể Cưới

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 34


Đích Trưởng Nữ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 100


Mập Đẹp, Béo Dễ Thương

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 49



Chuyến Tàu 16 Giờ 50

Thể loại: Trinh thám, Tiểu Thuyết

Số chương: 27