Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 631: Huyền Dương Đan

Chương trước: Chương 630: Mời Tương Trợ



"Điều này..." trên mặt Lâm Hiên lộ ra vẻ do dự, hồi lâu mới chậm rãi nói: "Lão phu cũng có thể ra tay, nhưng các vị dự định trả thù lao thế nào?"

Thấy giọng nói Lâm Hiên buông lỏng ba người vui mừng quá độ, lão giả hào phóng khoát tay chặn lại: "Đạo hữu đã hào sảng như vậy chúng ta cũng không phải là người nhỏ mọn. Chỉ cần các hạ chịu ra tay tương trợ đương nhiên không phụ lòng đạo hữu, ngươi thấy bình Huyền Dương đan thế nào?"

"Huyền Dương đan?"

Trong lòng Lâm Hiên có chút rúng động, hai gã ngưng đan sơ kì kia thì mặt lộ vẻ xót xa. Nên biết rằng đan dược này đối với Kết Đan Kỳ tu sĩ có tăng tiến hiệu quả pháp lực, cho dù có nhiều linh thạch cũng không dễ mà mua được

Đối phương lấy ra thù lao cao như vậy khiến Lâm Hiên thật sự có chút bất ngờ, tuy nhiên với thần thông của hắn bây giờ Huyền Dương đan cũng không có tác dụng gì.

Trong đầu đổi qua các ý nghĩ, Lâm Hiên mỉm cười mở miệng: "Ba vị đạo hữu đã hào phòng như vậy tại hạ xin tâm lĩnh, nhưng công pháp tu luyện của kẻ hèn này có chút đặc biệt, cùng đan dược hỏa thuộc tính tương khắc nên không dùng được, chi bằng các vị đưa ta một lượng linh thạch tương đương?"

"Đạo hữu đã nói như vậy đương nhiên là không có vấn đề," lão giả còn chưa có mở miệng tu sĩ đầu trọc đã cướp lời. Huyền Dương đan chính là thù lao của bọn hắn do Ninh gia cung cấp, phải chia một bình cho Lâm Hiên khiến hắn cảm thấy xót ruột. Còn linh thạch thì tự nhiên không coi vào đâu, dù sao đây chẳng qua là vật ngoại thân, hai người kia cũng liên tục gật đầu, Lâm Hiên bằng lòng bỏ gốc lấy ngọn bọn họ lại cớ sao mà không vỗ tay hoan hô chứ?

Thế là tất cả đều vui vẻ, bọn kia cũng đâu biết với tâm cơ của Lâm Hiên thì sao làm ra ba cái vụ trao đổi lỗ vốn như vậy, nhân cơ hội này hắn đem linh thạch trên người bọn họ tới tám chín phần dốc vào túi, thu được một khoản không nhỏ.

Rồi lập tức bốn người theo gió mà phi vào đầm lầy.

Hai gã ngưng đan sơ kì tu sĩ dọc trên đường đi lặng lẽ không nói còn lão giả đầu lĩnh kia có chút khôi hài, dọc trên đường đi cùng Lâm Hiên bàn tán đông tây không ngớt.

Thấy đối phương như đã thân quen từ trước, Lâm Hiên chưa rõ trong lòng hắn có chủ ý gì, đương nhiên chỉ lấy lời khách sáo mà đáp lại.

Quả nhiên cũng không lâu lắm, người này đã bắt đầu hỏi bóng nói gió hỏi về lai lịch Lâm Hiên.

"Không dối gạt các vị tại hạ vừa mới đến Âm Linh bình nguyên này, đối với tình huống nơi này còn không lắm rõ ràng, thí dụ như là Ninh Gia gì đó, các vị đã thấy nhiều biết rộng có thể lão thiên giải đáp cho ta không?" Lâm Hiên dùng kế phản khách vi chủ (1), lão giả kia tuy có nghi ngờ nhưng cũng không tiện truy xét nữa, hơn nữa tin tức nơi đây quả thực hắn nắm được rất ít, bây giờ có lũ địa đầu xà(2) nơi đây sao hắn không tranh thủ chứ.

"Ha ha đạo hữu khách sáo rồi, chỉ là chút chuyện nhỏ." Lão giả vuốt râu ra vẻ hào sảng nói: " Ninh gia chính là gia tộc vô cùng nổi danh trong quỷ tu đã truyền thừa hơn ngàn năm nơi đây, trong gia tộc cao thủ nhiều như mây lại am hiểu thuật vây công, cho dù là Nguyên Anh kỳ lão quái cũng không dám trêu chọc vào". Lão già nói tới đây trong mắt lộ ra chút hâm mộ.

"Ồ, trong Âm Linh bình nguyên này thực sự có tiền bối Nguyên Anh kỳ quỷ tu sao? " Lâm Hiên ra vẻ ngơ ngác hỏi.

"Hừ, tại sao không có, ngươi đừng xem Tu Tiên giới tại Toàn Không Đảo là chỉ có Ma Nho cai quản mà lầm, thực ra nếu bàn về thực lực quỷ tu chúng ta nơi đây không hề dưới bọn họ, chỉ là hiện tại có chút chia rẽ." Tu sĩ vận trang phục lòe loẹt đột nhiên mở miệng, giọng nói mang theo chút cổ quái.

"Ồ, chẳng lẽ tôn giá thực sự đã gặp qua" Lâm Hiên dường như vẫn chưa tin lắm.

"Hừ, các hạ ở nơi này một thời gian nữa tự nhiên sẽ rõ ràng, ở Âm Linh bình nguyên này Nguyên Anh kỳ tiền bối bí mật tu luyện cũng không phải chỉ có một hai người, chỉ là Vạn Quỷ hồ đã có..." Tu sĩ kia nói tới đây đột nhiên như nghĩ tới điều gì vội vàng nín lại.

Đuôi lông mày Lâm Hiên nhướng lên, khi trước hắn đã nghe qua cửu đại thế lực ở Vân Hải này đương nhiên là biết, Kiếm U cung cùng Vạn Quỷ hồ là hai cái tên trong đó.

Những đại tông môn này thực lực ngút trời, lão Khổ đại sư kia chính là Kiếm U cung Chấp pháp trưởng lão. Vạn Quỷ hồ thì không biết có liên quan gì đến Âm Linh bình nguyên này.

Biết hắn lỡ miệng mà thôi, cho dù tò mò nhưng Lâm Hiên đương nhiên cũng không hỏi nữa tránh đối phương hoài nghi, cứ như vậy một lúc sau nhóm tu sĩ đã đi sâu vào trong đầm lầy.

Đột nhiên lão giả tóc trắng dừng độn quang giữa không trung thần sắc có chút ngưng trọng mở miệng.

"Các vị đạo hữu cẩn thận, thi độc nơi này đã nồng nặc hơn mấy lần, cho dù ta vốn là quỷ tu sĩ những hành động cũng bị hạn chế, cẩn thận trong đầm lầy xuất hiện quái vật".

Lâm Hiên gật đầu, vừa rồi ba người kia cũng giới thiệu về đầm lầy này.

Đây là một trong những hiểm địa nổi tiếng của Bình nguyên âm linh. Cụ thể rộng đến thế nào thì quỷ tu sĩ vốn không rõ ràng nhưng đại khái có thể chia làm ba vùng.

Chung quanh đầm có khói độc khiến Trúc Cơ Kỳ tu sĩ cũng không chịu nổi nhưng với tu sĩ cấp cao thì không tính là gì.

Càng vào sâu trong đầm thì khói độc thì dày đặc thêm mấy lần, cho dù Kết Đan Kỳ cao thủ, cũng nhất định phải ăn dược vật tị độc mới dám tiến vào, hơn nữa bên trong đầm cũng không thiếu cương thi cùng quái vật.

Cấp bậc cao thấp đều có hung ác vô cùng thích chiếm đoạt thể xác phàm nhân.

Mà nghe nói ở trung tâm đầm có một hòn đảo nhỏ bị khói độc không màu không mùi bao phủ vô cùng lợi hại. Nguyên Anh kỳ cao thủ có thể chịu đựng được không thì không biết. Còn Kết Đan Kỳ tu sĩ là cho dù có bảo vật tị độc cũng vô ích, liều mạng tiến vào sẽ bị hóa thành một đống xương trắng.

Không biết Ninh gia thiếu chủ tới nơi hiểm địa này để làm gì, ở đây chưa từng nghe nói qua có bảo vật gì.

Chú thích: (1) Phản khách vi chủ. Một trong tam thập lục kế của binh pháp Tôn tử.

Từ chỗ là khách biến thành vai chủ, lấn dần dần đất của địch để đến chỗ địch không còn chỗ đứng. Tiêu biểu về việc áp dụng kế này là trong chiến dịch chiếm Hán Trung của Lưu Bị, Pháp Chính đã quân sư cho Hoàng Trung dùng kế phản khách vi chủ để cuối cùng chém chết được đại tướng của Tào Ngụy là Hạ Hầu Uyên.

(2) Địa đầu xà: chỉ một kẻ am hiểu ở một vùng nào đó.

----------o zeroo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 632: Bồ Sâm Hoàn Cùng Thi Thú

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Bàn Vận Công

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 9



Môn Chủ Đùa Phi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11


Tiểu Thư Băng Giá

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 54