Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 446: Thành Khẩn Tâm Giao

Chương trước: Chương 445: Thái Hư Chân Nhân



"Ý của tiên tử là...." Lâm Hiên nhíu giữa hai đầu mày, trong lòng đã rõ ràng.

"Mong rằng Thiếu môn chủ xuất thủ."

"Điều này..." Lâm Hiên chần chờ một chút, trên mặt lộ vẻ khó khăn: "Khiến cho tiên tử thất vọng rồi. Không phải Lâm mỗ chối từ mà quả thực tại hạ tu vi nông cạn. Linh đan này đã khó luyện như vậy. Ta không dám nắm chắc."

"Thiếu môn chủ quá khiêm nhường. Đạo hữu là cao đồ của Thông Vũ chân nhân. Là Linh Dược Sơn thiếu chủ, luyện đan thuật tự nhiên là xuất thần nhập hóa. Nếu có thể cứu được Thái Hư sư thúc, bổn môn trên dưới khắc sâu đại ân này." Âu Dương Cầm Tâm rời tâm tòa đứng lên uyển chuyển bái hắn một lễ. Trên khuôn mặt tràn đầy vẻ hi vọng.

Lâm Hiên vội đưa tay cách không khẽ đỡ lấy nàng nhưng lại do dự không nói. Trước nay hắn không thấy lợi thì không động thủ. Nhưng nếu như là Âu Dương Cầm Tâm bị trọng thương. Khi nàng cần đan dược này. Hắn chắc chắn không chút do dự hỗ trợ.

Nhưng đổi lại làThái Hư kia lão quái ... Hừ hừ. Một lời cảm tạ đại ân thì có thể làm cho hắn ra tay sao?

Nguyên anh tu sĩ đối với một môn phái tầm quan trọng đến mức nào Lâm Hiên rất rõ ràng. Đặc biệt trong thời kì bất thường thế này càng không thể tính nổi.

Muốn hắn ra tay cũng được nhưng cần xem điều kiện thế nào....

Đương nhiên những điều này Lâm sẽ không mở miệng trước như thế thì thật mất thân phận.

"Quý phái vì sao không cầu trợ cao nhân thí dụ như sư tôn tại hạ Thông Vũ chân nhân có phải nắm chắc hơn không?"

"Điều này..." Nghe Lâm Hiên hỏi vậy trên mặt Âu Dương Cầm Tâm có chút do dự. Như là không biết mở lời thế nào. Lại một lúc nữa nàng mới nhẹ thốt một câu: "Lâm Hiên ở trong lòng ngươi có khi nào xem Cầm Tâm là bằng hữu?"

Lâm Hiên giật mình tâm tư xoay chuyển nhưng không chút do dự gật đầu: "Ừm. Ta luôn xem nàng là bằng hữu có thể thổ lộ những điều tâm giao."

Nghe xong lời này khuôn mặt Âu Dương Cầm Tâm phớt hồng như nắng mai nhưng lập tức nghiêm mặt nói: " Nếu là tri kỷ những lời này Cầm tâm có thể nói với ngươi. Nếu như chỉ là thân phận Linh Dược sơn thiếu chủ. Ta bất kể như thế nào cũng sẽ không mở miệng."

"Hả?" Lâm Hiên nghiêng đầu dường như nghĩ tới điều gì.

Âu Dương Cầm Tâm lại đột nhiên ôn nhu thấp người muốn thi lễ lần nữa.

Lâm Hiên kinh hãi lại đưa tay ra đỡ. Bốn mắt giao nhau nhất thời hai người lúng túng vội quay đi. Lâm Hiên vội bình ổn sắc mặt lại có phần khó hiểu mở miệng : "Tiên tử đây là vì sao?"

"Cầm Tâm lấy lời mà tỏ lòng. Nếu ta có chút bất kính với sư môn các hạ. Mong rằng Lâm huynh bỏ quá không truy cứu."

"Tiên tử đã quá lời." Lâm Hiên lắc đầu nói: " Lâm mỗ lại há là người khí lượng hẹp hòi. Xin nàng cứ tiếp tục."

"Đa tạ." Âu Dương Cầm Tâm nhìn thật sâu qua Lâm Hiên. Dường như nữ tử này có chút cảm kích.

"Lâm huynh cũng biết. Trận phong ba ở U Châu khi trước. Chính đạo ta cùng Cực Ma Động đại chiến. Ngoài ra còn một thế lực khiến người không dám coi thường. Gần như có thể cùng chúng ta tạo thành thế chân vạc."

"Tiên tử là đang nói về Linh Dược Sơn sao? Tại hạ thừa nhận bổn môn là có chút nội tình. Nhưng nếu nói có thể cùng chính ma đối kháng thì có phần khuyếch trương."

"Thiếu môn chủ cớ gì phải nói ra những lời ấy. Cầm Tâm thẳng thắn tương giao. Các hạ cần gì phải giấu diếm." Âu Dương Cầm Tâm có chút bất mãn liếc hắn một cái.

"Không phải Lâm mỗ hư ngôn mà quả thực ta vốn không rõ lắm. Ta vừa mới nói qua khi Chính ma đại chiến không lâu ta đã đi xa khỏi môn phái." Lâm Hiên thở dài biện bạch.

"Thì ra là thế. Vậy là Cầm tâm trách oan Thiếu môn chủ. Có lẽ lệnh sư cảm nhận thời cơ chưa đến. Lúc kia cũng không có nói cho Lâm huynh." Âu Dương Cầm Tâm gật đầu. Trên mặt lộ ra vẻ áy náy.

"Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Ta hi vọng tiên tử có thể nói rõ." Lâm Hiên thực sự tò mò. Chẳng lẽ trong bổn môn ẩn dấu thực lực đáng sợ vậy sao?

"Chuyện này ở U Châu là chúng nhân đều biết. Cầm Tâm tự nhiên là sẽ giải thích rõ ràng cho Lâm huynh." Âu Dương Cầm Tâm khẽ vuốt mái tóc nhung huyền, đôi môi anh đào hé mở: "Nói đến thật là hổ thẹn. Chính đạo chúng ta cùng ma đạo tranh đoạt. Lại đem các vị đồng đạo liên lụy vào đại nạn. Các tiểu đại môn phái đều trở thành đồng minh của ba đại phái chúng ta cùng Cực Ma Động."

"Đồng minh sao. Hẳn là vật thí mạng mới đúng." Lâm Hiên trong lòng cười lạnh. Đương nhiên lời này hắn nào có nói ra. Dù sao việc này vốn do mấy lão quái Nguyên Anh kỳ ở sau buông rèm thao túng. Nữ tử mỹ miều trước mắt đâu có chút liên quan nào.

Nhưng Lâm Hiên cũng không phải nhân vật đại nghĩa gì. Trong lòng hắn đâu tồn tại cái gì là chính nghĩa vô vị. Dù sao cứ không có tổn hại đến lợi ích của hắn là được.

Tu Tiên giới vốn là cá lớn nuốt cá bé, những kẻ bị đem làm vật hy sinh chỉ có thể trách thực lực của mình quá yếu ớt.

Âu Dương Cầm Tâm tự nhiên không biết Lâm Hiên đang suy nghĩ gì. Những âm thanh dịu dàng của nàng liên tiếp vang lên như khúc nhạc du dương.

"Chính ma lưỡng đạo mặc dù mềm nắm rắn buông lôi kéo không ít thế lực tông môn. Nhưng kẻ trí nghĩ đến nghìn điều còn có một điều sơ sót. Đã bỏ qua một thế lực to lớn."

"Thế lực khác?"

"Đúng vậy.Chính là những gia tộc tu tiên." âm thanh Âu Dương Cầm Tâm hơi trầm xuống.

"Tu tiên gia tộc?" Lâm Hiên chân mày cau lại có chút ngạc nhiên. Nhưng hắn vốn nghĩ. Mặc dù tu tiên gia tộc cũng có một chút thực lực nhưng nếu so sánh cùng đại tiểu tông môn thì không đáng nhắc tới. Như "U Châu tu tiên gia tộc nhất danh" là Sở gia, thực lực của bọn họ cũng chỉ ngang với một môn phái tam lưu mà thôi. Chính ma không coi vào đâu cũng là hợp lẽ. Chẳng lẽ điều này có gì sai lầm chăng.

"Xem ra ý của Thiếu môn chủ cũng như mấy vị sư thúc. Nhưng mà nhãn quang của lệnh sư mới là nhìn xa trông rộng. Làm cho người ta không thể không phục." Âu Dương Cầm Tâm nói tới đây trên mặt lộ sự tôn kính.

"Mời tiên tử nói kỹ cho."

"Rất đơn giản. Đơn độc một gia tộc tu tiên quả thật không hề tính là gì. Chúng ta vốn đều xem nhẹ tu tiên gia tộc, thực lực tuy nhỏ nhưng số lượng quả là nhiều hợp lại có thể xếp trên các tông môn."

"Ồ. Điều này.. Ta thật không nghĩ tới chuyện này." Lâm Hiên sờ mũi mỉm cười nói.

"Nào chỉ là Thiếu môn chủ, chúng ta cũng chưa từng lưu ý. Đến như gia hỏa Cực Ác Ma Tôn là lão hồ ly cũng xem nhẹ" Âu Dương Cầm Tâm thở dài: "Ở U Châu đại tiểu tông môn tứ lưu ngũ lưu chỉ khoảng hai ba trăm cái mà thôi. Còn về tu tiên gia tộc huynh có biết có bao nhiêu không?"

Lâm Hiên lắc đầu, trong lòng có chút hoảng sợ. Cụ thể thì đương nhiên hắn không rõ ràng lắm. Nhưng chỉ là Thanh Diệp Sơn tu tiên gia tộc lớn nhỏ đã có chín chín tám mốt hộ. Mà nơi đó chỉ là một cõi trong U Châu rộng lớn.

Loading...

Xem tiếp: Chương 447: Tâm Cơ Thông Vũ Chân Nhân

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Vợ Điên

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 45



Loạn Chiến Giang Hồ

Thể loại: Kiếm Hiệp, Ngôn Tình

Số chương: 75


Sau Tất Cả

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 16