Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 424: : Nguyên Anh

Chương trước: Chương 423: : Hộp Gấm



Âm thanh hòa trong ánh sáng rực rỡ tản ra lộ ra chân diện hung thủ. Chỉ thấy lúc này chúng nhân giương mắt vẻ mặt người nào cũng cổ quái tới cực điểm.

Là một thạch tảng hình trứng to cỡ nắm tay!

Thạch tảng có màu lam nhạt mới nhìn qua không có gì chú ý. Nhưng bên trong ẩn chứa linh lực hỏa thuộc tính vô cùng kinh nhân.

Lâm Hiên mắt chớp một cái trong lòng mơ hồ nghĩ tới điều gì lại nhíu mày trầm tư.

Đám tu sĩ nơi đây hoảng sợ tới ngây người. Tu sĩ họ Chu cùng nữ tu liếc nhau, bọn họ vốn đã đại thành kim đan tự nhiên là thấy nhiều biết rộng. Nhưng sự tình cỡ này là mới thấy qua lần đầu.

Một thạch tảng lại có thể đàm thoại rồi có thể sát nhân?

Bọn họ đang cảm thấy kinh ngạc vô cùng thì dị sự nổi lên. Từ bên trong thạch tảng phát ra một luồng sáng rồi tụ lại thành một tiểu nhân.

Tiểu nhân này trông kháu khỉnh vô cùng chỉ cao ước chừng ba bốn tấc. Toàn thân thân rõ ràng là hình hài một tiểu hài nhi, nhưng vẻ mặt lại dữ tợn vô cùng.

"Cái này...Đây là vật gì?"

Nữ tu mặt mày biến sắc kinh hãi. Không lẽ tiểu nhân hình dáng cổ quái này lại là nguyên anh của tu sĩ trong truyền thuyết.

Chẳng lẽ là một lão quái nào đến khu vực bị chiếm cứ tìm kiếm bảo vật. Lại xui xẻo tới mức thể xác hủy diệt chỉ còn lại nguyên anh bị phong ấn?

Nếu là như vậy hoàn cảnh của nàng và các tu sĩ ở đây rất nguy hiểm.

Vì đã mất đi thể xác đối phương rất có thể thi triển đoạt xá.

Đoạt xá chính một loại thần thông ác độc nghịch thiên mà chỉ có Nguyên Anh kỳ tu sĩ mới có thể học được. Một khi tu sĩ tiến giai đến Nguyên Anh kỳ tình huống không may xui xẻo mà vẫn lạc là rất hiếm. Nếu gặp hoàn cảnh đó thì nguyên anh có thể xuất khiếu chạy trốn.

Đương nhiên những nguyên anh như thế về sau không có thân thể. Thế là có một vị tiền bối cổ tu sáng tạo loại bí pháp chiếm đoạt tinh hồn kẻ khác bằng cách đoạt lấy thân thể của các tu sĩ cấp thấp hơn.

May là hành vi thương thiên hại lý này cũng có hạn chế rất lớn. Sau mỗi lần đoạt xá tu vi của nguyên anh rớt xuống không ít. Với lại linh căn tố chất của thân thể bị đoạt xá đương nhiên không sánh bằng bản thể của tu sĩ khi trước.

Như vậy cho dù đoạt xá thành công đối với tu luyện về sau cũng cực kì có hại, cho nên không phải vạn bất đắc dĩ Nguyên Anh kỳ tu sĩ sẽ không làm ra loại chuyện độc ác này.

Do đó đoạt xá thuộc về loại pháp thuật cấm kỵ khiến cho phần lớn các tu sĩ nghe đến tức giận. Nếu một khi Nguyên Anh kỳ tu sĩ làm ra cái chuyện bất hảo này cũng nhân tiện sát nhân đoạt khẩu những kẻ chứng kiến.

Hôm nay nữ tu và nhóm tu sĩ này thật xui xẻo khi gặp phải oan gia này.

Nghĩ tới đây quỷ đạo nữ tu trong đáy mắt hiện lên tia sợ hãi, đối phương cho dù không có thân thể thì nàng cũng sao phải là đối thủ của hắn.

Nghĩ vậy thân hình nàng đột ngột hóa thành một đạo hắc mang nhằm một phương xa phá không mà đi.

"Muốn chạy sao nào có dễ dàng như thế?"

Hài nhi cổ quái kia thầm hừ một tiếng phùng má phun ra một đạo hỏa diễm.

Quỷ đạo nữ tu đương nhiên sẽ không khoanh tay chịu chết, nàng lấy ra một tấm lục phù ném lên phía trên người. Sau đó môi anh đào hé mở cực nhanh niệm ra một câu chú ngữ.

Ngay lập tức vô số âm phong và hắc vụ đem bao bọc nàng ở trong.

Thủ đoạn phòng ngự này thật bất phàm.

Thấy vậy trên mặt hài nhi kia lại hiện lên vẻ châm chọc.

Hỏa diễm trong nháy mắt đã bắn tới. Thoáng một cái những quỷ vụ dày đặc phòng ngự không hiệu quả trong chốc lát đã bị bốc cháy.

Rồi nghe bên trong hỏa diễm truyền ra tiếng kêu thê lương thảm thiết của quỷ đạo nữ tu, trong một lát thân thể đã biến thành tro tàn.

Uy năng đến cỡ như thế hỏa diễm bình thường sao có thể sánh bằng.

Ban đầu đám tu sĩ đối với thân phận của hài nhi còn có hoài nghi lúc này từng người mặt không còn chút huyết sắc, toàn bộ nhận định đây có thể là Nguyên anh chân hỏa trong truyền thuyết.

Lâm Hiên nhướng đôi chân mày như phát hiện điều gì rồi lần nữa đôi lông mày nhíu lại.

Trong lòng hắn đã có một suy đoán, có điều đúng hay không cần tiếp tục quan sát mới có thể khẳng định.

Giả như suy đoán là sự thực, lần này mặc dù có nguy hiểm nhưng cơ duyên không phải là nhỏ.

Lúc này những tu sĩ ở đây đâu có bình tĩnh thong dong như hắn. Mắt thấy nữ tu kia ngã xuống. Cơ hồ đảm lược bọn hắn mất hết sao còn cự tâm nghênh địch. Oa một tiếng đám tu sĩ như chạy loạn như điểu tan thú tán ra tứ phía, có thể thoát không còn phải trông vào vận khí của từng người.

Còn tu sĩ họ Chu thì mím chặt môi, sắc mặt cực kỳ khó coi. Hắn nằm mộng cũng không ngờ lại xảy ra biến cố lớn đến cỡ vậy. Không chỉ là không tầm được bảo ngược lại hoàn cảnh lúc này hệt như chó nhà có tang.

Môn nhân đệ tử có lẽ ngã xuống rất nhiều.

Nhưng bây giờ hắn cũng bất chấp có thể chạy thoát được là hắn phải tạ ơn thiên địa rồi.

Ở điểm này hắn lại có vài phần tự tin. Dù sao trong số tu sĩ còn lại tu vi của hắn là cao nhất. Với lại công pháp sở tập chính là phong thuộc tính. Tại phương diện độn thuật còn hơn tu sĩ cùng cấp một bậc.

Gần như trong nháy mắt hắn bỏ chạy được xa hơn mười dặm.

Trong lòng mới có chút an toàn đột nhiên một đạo quang hoa từ sau lưng hắn bắn nhanh mà tới, độn tốc kinh nhân như vậy so với hắn thì nhanh hơn gấp đôi.

Bên trong hồng quang tên hài nhi kia mặt đầy sát khí đã đứng chắn trước mặt hắn.

Tu sĩ cao lớn sắc mặt đại biến hết trắng rồi lại chuyển sang đỏ. Đột nhiên hắn khom lưng hai đầu gối mềm nhũn quỳ xuống liên tục dập đầu: "Tiền bối tha mạng, tiền bối tha mạng."

Tên hài nhi kia sao tồn tại tâm ý thương hại nhe răng cười một tiếng rồi tiểu thủ múa ra một trảo. Một đoàn hỏa diễm xuất hiện trên không. Lúc này tu sĩ họ Chu sắc mặt thảm biến định ngăn cản nhưng đã muộn. Pháp bảo căn bản là không có thời gian tế xuất ra, chỉ miễn cưỡng phát ra một vòng quang tráo hộ thân.

Oanh một cái chỉ thấy mấy tiếng kêu rên phát ra, tu sĩ nọ đã biến thành một đoàn hỏa cầu. Tên hài nhi cổ quái nhẹ nhàng thở ra trên mặt lộ ra một chút mệt mỏi.

Nhưng mà này sau đó nó trở nên nghiêm nghị hơn cảnh giác liếc sang bên trái.

Chỉ thấy một vầng hào quang màu xanh bay vụt qua đây, hơn nữa từ trong di hài hỏa diễm lấy đi túi trữ đồ của tu sĩ họ Chu.

"Người này chết cũng đáng thương, nếu hắn không nhát gan như vậy chỉ bằng cái đỉnh bậc cổ bảo này. Dù không chắc chắn có thể thắng ngươi nhưng tự bảo vệ tính mạng thì không khó khăn gì."

Theo lời nói lạnh nhạt hào quang màu xanh kia tụ thành một thanh niên tướng mạo bình thường. Lúc này hắn từ trong túi trữ vật kia lấy ra cái hồ lô to cỡ bàn tay trên mặt lộ ra thần sắc mừng rỡ.

Ngược lại hài nhi thì sắc mặt đầy cảnh giác thầm đánh giá người thanh niên trước mắt. Cùng ba người đã vẫn lạc trong tay nó người này tu vi cũng là Kết Đan trung kỳ. Nhưng không hiểu sao hài nhi lại cảm giác từ trên người hắn một luồng uy hiếp vĩ đại.

"Ngươi là người phương nào, thật to gan dám tới nơi này tự tìm cái chết?"

"Tự tìm cái chết?" Thiếu niên cười cười lộ ra hàm răng trắng như tuyết: "Lâm mỗ vốn không có nhã hứng đến như vậy. Ngươi cũng không cần ở trước mặt ta giả bộ ra đại nhân vật gì đó. Vài tên ngu ngốc kia nhận lầm ngươi là nguyên thần của Nguyên Anh kỳ tu sĩ. Lâm mỗ lại không có hồ đồ như vậy. Tức cười a, thiên đại cơ duyên như vậy mà những tên si ngốc kia lại buông tha. Vì nhát gan đã ngã xuống trong tay ngươi. Hôm nay cái đại tiện nghi này xem ra Lâm mỗ ta đành phải độc hưởng vậy."

Lâm Hiên mấy câu nói đó vốn là không đầu không đuôi nhưng khiến cho hài nhi kia sắc mặt đại biến. Nó đưa mắt nhìn về phía Lâm Hiên, không còn vẻ phiêu diêu như ban đầu ngược lại lộ ra ý cảnh giác vô cùng.

Loading...

Xem tiếp: Chương 425: :yêu Linh

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Tiền Đồ Vô Lượng

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 69




Biên niên ký Chim vặn dây cót

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 97