Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 374: Tụ Âm Tráo

Chương trước: Chương 373: Sinh Liệt Quỷ Giao



Quỷ Vương kia giậm chân một cái, ma khí trên người đột nhiên mãnh liệt bốc lên, biến thành một cơn lốc màu đen ước chừng mấy trượng, thanh thế vô cùng kinh người gào thét hướng về phía Lâm Hiên.

Hai mắt Lâm Hiên hơi nhíu lại, nhưng quỷ dị là hắn vẫn không trốn, ngược lại phất tay áo vung Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm ra, chém về phía sau khoảng mười trượng.

Nguyên bản nơi đó vốn trống không lại bốc lên một trận khói đen, theo gió còn truyền tới một mùi tanh tưởi. Chân thân Huyền Thực Quỷ Vương hiện ra cùng với tiếng kêu thảm, trên mặt xuất hiện biểu tình tràn đầy kinh sợ.

Ngay sau đó cơn lốc ma khí kia khi tới trước người Lâm Hiên lại vô thanh vô tức biến mất.

Đây chỉ là ảo thuật!

“Đáng ghét, ngươi như thế nào lại nhìn ra?”

“Tại hạ đã nói qua, mưu mẹo nham hiểm của ngươi trước mặt ta bất quá chỉ là trò trẻ con mà thôi, thế mà còn dám tiếp tục khoe khoang.” Lâm Hiên cười lạnh một tiếng, trên mặt tràn đầy ý khinh thường.”

“Ngươi…..” Huyền Thực Quỷ Vương nghe vậy càng giận dữ, đang muốn liều mạng đánh lên thì dường như chợt nhớ tới cái gì đó, vẻ xúc động liền được thu liễm lại.

Thấy đối phương không trúng kế khích tướng của mình thì biểu tình Lâm Hiên không khỏi ngưng trọng.

“Tiểu tử, thần thông của ngươi quả thật không tệ, nhưng vận may cũng nên dừng ở đây là được rồi. Huyền Thực Quỷ Vương vươn hai lợi trảo chà xát vào nhau, miệng vết thương trên vai nhất thời trào ra vô số bọt biển, lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ phục hồi rất nhanh.

Lâm Hiên tự nhiên sẽ không đứng một bên ngây ngốc nhìn, hé miệng phun ra một ngụm tinh huyết. Sau khi Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm hấp thu thì linh lực đại phóng, hóa thành một tia chớp trắng xóa, hướng về lệ quỷ hung hăng chém xuống.

Quỷ Vương cười lạnh một tiếng, giương trảo lên thả ra hai thanh quỷ đầu phi xoa, va chạm với kiếm tiên của Lâm Hiên.

Vẫn như trước khó phân cao thấp.

Loại tình huống này làm cho Lâm Hiên có chút bất ngờ, tuy rằng hắn vẫn chưa trổ hết thần thông, bảo vật cũng chỉ xuất ra hai kiện. Nhưng lấy thủ đoạn của mình lại chỉ có thể duy trì cục diện không thắng không bại với đối phương.

Phải biết rằng hai thứ này đều là Cổ Bảo a.

Tạm thời không nói đến Huyền Hỏa Thần Châu, chỉ riêng Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm đã là pháp bảo cấp cao của cổ tu Nguyên Anh Kỳ lưu lại. Hai thanh quỷ đầu phi xoa của đối phương không biết có lai lịch gì, hóa thành hai luồng hắc khí lại không chút nào thua kém.

Tâm tình Lâm Hiên không tốt, nhưng hắn nào biết rằng Huyền Thực Quỷ Vương hiện tại đang vô cùng kinh sợ. Hai kiện pháp bảo kia chính là do ân sư Lệ Thiên Quỷ Đế ban tặng, từng ở trong Âm Sát động hấp thu vạn niên ma khí không biết bao nhiêu năm tháng. Bảo vật của tu sĩ Kết Đan Kỳ bình thường một khi đối địch nhất định sẽ bị lây nhiễm ma khí mà mất đi phần lớn linh lực.

Nhưng mà hai kiện bảo vật của tiểu tử kia bộ dáng như không hề có chuyện gì.

Huyền Thực Quỷ Vương rùng mình, ngửi ngửi một cái nhất thời cảm nhận được một luồng khí tức hoang dã.

Cổ bảo!

Phát hiện này làm cho Quỷ Vương không nhịn được liếm liếm khóe môi, tu sĩ Kết Đan Kỳ có thể có được hai kiện Cổ bảo quả thực không nhiều lắm. Chẳng lẽ sau lưng tiểu tử này có lão quái vật Nguyên Anh Kỳ chưa ra mặt?

Đương nhiên hiện tại không phải là thời điểm truy cứu thân phận của đối phương, phải mau chóng giải quyết đối thủ.

Trải qua một chút bối rối lúc ban đầu, hiện tại các tu sĩ đã dần dần ổn định thế trận.

Tuy rằng đại trận bị phá nhưng xảo diệu là có thể dựa vào hơn mười tiểu cấm chế đã được bố trí trước đó. Sau khi lui về sau vài dặm, các tu sĩ dựa vào trận pháp này để ngăn cản sự tấn công của quỷ vật.

Đặc biệt có hơn mười tên hung hồn lệ phách, cảm thấy thế công cực kỳ thuận lợi nên khi giết được tu sĩ nhân loại liền quăng mũ cởi giáp, sau đó tận lực tấn công.

Cũng không phải những lệ quỷ này nổi nóng mà chính là nghĩ rằng tu vi mình bất phàm. Kém cỏi nhất cũng không yếu hơn tu sĩ Trúc Cơ Hậu Kỳ. Cái gọi là tài cao gan lớn cũng đúng khi đặt trên người những quỷ hồn này.

Lấy tu vi của mười tên tiên phong này thì khi liên thủ quả thật cũng tạo ra uy lực lớn, hơn nữa ở sau còn có đại quân yểm trợ, cho dù có gặp trận pháp bí mật gì cũng không rơi vào hạ phong.

Dù sao loại tiểu cấm chế này uy lực cũng không lớn. Chúng mang theo dáng vẻ kiêu ngạo nên bị đánh đầu tiên, không chỉ gặp trận pháp bí mật mà trong trận pháp lại còn ẩn núp hơn mười tu sĩ. Những tu sĩ này thừa lúc chúng sơ hở liền thả ra pháp khí linh phù đánh lén. Kết quả có thể tưởng tượng được, bị mai phục cho nên hơn mười tên lệ quỷ hung hãn đều bị đánh cho hồn phi phách tán, hồn vía lên mây.

Tuy rằng điểm tốn thất ấy không ảnh hưởng gì đến đại cục nhưng thắng lợi này lại làm cho sĩ khí các tu sĩ tăng vọt. Trong khoảng thời gian ngắn cuộc chiến lại rơi vào trạng thái giằng co.

Điều này làm cho Huyền Thực Quỷ Vương không khỏi nhăn mặt nhíu mày. Mà hai vị đồng bạn cùng cấp khác của hắn cũng đang bị Lan phu nhân và Vương Bằng cuốn lấy.

Tuy rằng thần thông của hai tu sĩ kia không bì kịp Lâm Hiên, nhưng thần thông hai tên quỷ vương đối địch với bọn họ cũng bình thường, không có gì đặc sắc.

Huyền Thực Quỷ Vương muốn phá vỡ cục diện bế tắc, tự nhiên phải diệt trừ chướng ngại trước mắt.

Hắn hơi do dự lấy ra một vật.

Lâm Hiên chăm chú nhìn lại, đây là một khối cốt bài cỡ bàn tay.

Dù là bảo vật gì thì Lâm Hiên cũng không sợ, tuy nhiên hắn cũng không dám khinh thường, liền cho tay sờ vào túi trữ vật.

Huyền Thực Quỷ Vương nhe răng cười một tiếng, giương lợi trảo cầm khối cốt bài đó lên, làm cho nó xoay tròn phát ra một trận vù vù.

Một cái quang tráo màu đen hiện ra mở rộng về bốn phía.

Cơ hồ chỉ trong chốc lát đã bao phủ cả phạm vi trăm trượng, tốc độ cực nhanh, Lâm Hiên ngay cả phản ứng cũng không kịp.

“Đây là cái gì…..” Đang ở trong quang tráo, trên mặt Lâm Hiên hiện ra một tia kinh ngạc, thầm cảm thấy có chút không ổn.

Thứ duy nhất trong quang tráo màu đen này chính là âm khí nồng đậm, hơn xa tất cả những âm khí đã gặp. Một làn gió nhẹ thổi tới cũng làm cho người ta có cảm giác lạnh xương sống.

Chẳng lẽ là…..

Lâm Hiên mơ hồ đoán ra được một chút.

“Tiểu tử, đây là bên trong Tụ Âm Tráo. Thần thông của ta trong này được gia tăng không chỉ năm phần, mà ta nhìn ngươi sở tu là đạo gia nhất mạch, ở trong này nhiều nhất chỉ phát huy được bảy phần uy lực. Cho nên trong này ngươi tuyệt đối không thể chiến thắng, nếu hiện tại quỳ xuống đầu hàng thì bổn vương có thể nhân từ để cho ngươi đầu thai kiếp khác.

Nhưng thần sắc Lâm Hiên lại không thay đổi, khóe miệng lộ ra một tia cười nhạt.

Tụ Âm Tráo, quả nhiên là vật này, vì giết mình mà hắn đã bỏ ra không ít vốn a! Cái gọi là Tụ Âm Tráo, kỳ thật trong tu sĩ nhân loại cũng có người luyện ra vật này, có thể nói đây là một trận pháp nhưng thật ra lại có chút bất đồng.

Chẳng qua cũng là bảo vật cực kỳ hiếm thấy, Trận Pháp Sư có thể chế tạo ra không có mấy người, hơn nữa đa số đều tự dùng cho bản thân, chỉ có một số ít là truyền ra ngoài. Lâm Hiên cũng chỉ gặp qua một cái trên điển tịch, gọi là “Tụ Linh Tráo”.

Loading...

Xem tiếp: Chương 375: Thực Thi Quỷ

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Cỏ Lau Mùa Hè

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 26


Bá Đạo Vs Ôn Nhu

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 36


Không gia đình

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 17


Hờ Truyện

Thể loại: Sắc Hiệp, Ngôn Tình

Số chương: 96