Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 315: Nguyệt Nhi Ngoài Ý Muốn.

Chương trước: Chương 314: Chính Ma Khai Chiến.



Sở dĩ như vậy, một là do chế phù sư khan hiếm, tuy rằng tu sĩ chìm đắm trong con đường này so với Luyện Đan Sư, Trận Pháp Sư muốn nhiều một ít, nhưng tổng thể mà nói, số lượng vẫn như cũ, cung không đủ cầu.

Huống chi muốn chế luyện Địa giai linh phù, đầu tiên là phải có tu vi Ngưng Đan kỳ, với điều kiện như thế phóng mắt cả U Châu cũng không có mấy người.

Chứ đừng nói, so với chế luyện nhân giai phù thì luyện chế Địa giai linh phù khó khăn vô cùng lớn, xác xuất thành công cực thấp.

Cho nên trong phường thị mới bán đắt như vậy, số lượng khan hiếm cũng là điều dễ hiểu.

Lâm Hiên làm việc gì từ trước tới nay đều là tính trước làm sau, việc muốn luyện chế địa giai linh phù cũng không phải là việc làm thiếu suy nghĩ, hay là bị ấm đầu, mà là đã cẩn thận cân nhắc qua.

Với lượng tài nguyên trong tay hắn mà nói, muốn trong thời gian ngắn đạt đến ngưng đan trung kỳ là điều không có khả năng.

Linh phù, chiến giáp, còn có trận pháp.

Trước tiên là nói về trận pháp, Lâm Hiên trong tay mặc dù có Tuyền Cơ tâm đắc, nhưng con đường này bác đại tinh thâm, coi như mình toàn tâm toàn ý nghiên cứu ba bốn mươi năm, nhiều nhất cũng mới đến bước nhập môn, mà thời gian tiêu tốn quá nhiều, tự nhiên đây không phải là sự lựa chọn tốt.

Tiếp theo là nói về chiến giáp, mới nghe thì quả thật là mê người, lần hành trình đến Thanh Diệp sơn, Lâm Hiên quả thật thu hoạch không nhỏ, nhưng những tài liệu đoạt được kia phần lớn không thể sử dụng để luyện chế Bích Diễm Kỳ Lân giáp, nếu Lâm Hiên muốn luyện thì thời gian để tìm kiếm nguyên liệu cũng không biết phải tiêu tốn bao nhiều thời gian. Càng đừng nhắc tới việc luyện chế lân giáp khó khăn hơn chế luyện Thú Hồn phiên rất nhiều, nói tóm lại đó là việc không phải là việc có hiệu quả ngay lập tức.

Còn lại đúng là chế phù thuật.

Tuy rằng trong tu chân bách nghệ. Học chế phù cũng không hề đơn giản, nhưng so với hai việc kia, đều có lợi hơn nhiều.

Hắn cũng không nghĩ có thể trở thành chế phù đại sư. Chỉ cần nắm giữ qua loa cách chế tạo một hai loại linh phù là được.

Như vậy. Thời gian học tập có thể ngắn lại.

Trả qua sự lựa chọn kỹ càng của Lâm Hiên. Đối chiếu với Cửu Thiên huyền công và Huyền Ma chân kinh nắm giữ vài loại pháp thuật. Cuối cùng hắn lựa chọn một chiêu hỏa thuộc tính "Liệt Viêm Hỏa Cầu" làm phong ấn pháp thuật.

Liệt Viêm Hỏa Cầu, nói một cách đơn giản là đem đan hỏa tiến hành áp súc. Sau đó đánh ra. Uy lực tuy rằng không thể nói kinh thế hãi tục. Nhưng quả thật hiệu quả vô cùng.

Lâm Hiên đem thần thức chìm vào ngọc giản. Bắt đầu nghiên cứu. Ước chừng nửa tháng sau. Hắn từ trong túi trữ vật lấy ra da thú, máu Yêu thú, cùng với một số các loại chế phù tài liệu...

Lần bế quan này của hắn kéo dài nửa năm.

Hôm nay, Lâm Hiên đầu đầy mồ hôi đang bận rộn ngồi trong động phủ, ở bên cạnh hắn bày linh tinh đủ các loại phù. Trong đó phù hỏng vứt đi cũng chiếm mười phần, đen xì xì không có một chút linh khí. Nhưng bên cạnh đó cũng có một chồng phù khoảng mấy chục cái đặt ngay ngắn, đó chính là thu hoạch nữa năm qua của Lâm Hiên.

"Hô!" Lâm Hiên thở phào một cái, trong tay cầm một cái bút, lúc trước lựa chọn quả nhiên không sai, chỉ cần luyện một loại phù, quả thật không cần kỹ thuật cao siêu, quen tay hay việc. Như chính mình là một gà mờ chính gốc cũng có thể làm được.

Đương nhiên, cách ghi lại trong ngọc đồng giản so với cách chế tạo truyền lưu hiện nay, tinh thâm ảo diệu hơn rất nhiều, không nói đến xác xuất thành công cao mấy lần, mà chế thành phù, uy lực cũng tốt hơn.

Lâm Hiên lại lấy ra một tấm da thú to bằng bàn tay, hai tay chà xát, đan hỏa hiện lên. Đem luyện chế thêm một chút, sau đó liền làm vật dẫn chế phù, đang muốn hành động, đột nhiên biến sắc, như là cảm ứng được cái gì đó.

Lâm Hiên sắc mặt âm trầm dọa người, ánh mắt toát ra vẻ kinh hoàng cùng lo lắng, sau đó cũng không trông nom trên đất tài liệu cùng linh phù, trên người thanh mang nổi lên, hóa thành một đạo kinh hồng, độn quang bay ra ngoài.

Lâm Hiên ra khỏi phòng luyện đan. Lại xuyên qua phòng lớn ở giữa, chạy thẳng đến một gian thạch thất bên trái.

Bên ngoài ẩn ẩn di động một tầng cấm chế. Lâm Hiên lúc này căn bản cũng không có thời gian chậm rãi bài trừ, thanh quang hơi dừng, từ trên trữ vật đại vỗ một cái, trực tiếp đem Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm lấy ra.

Sau đó nhân kiếm hợp nhất, hóa thành một đạo lệ mang, hung hăng đâm tới.

Oanh, màn hào quang tráo màu đen lõm vào không ít, nhưng lập tức đưa hắn bắn ngược trở về.

Lâm Hiên sắc mặt càng thêm khó coi, tổn thương nguyên khí cũng đành phải làm vậy, hé miệng, phun ra một ngụm máu, sau khi Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm hấp thu, linh lực đại thịnh, Lâm Hiên lại nhân kiếm hợp nhất, đâm lên.

Không có trì hoãn, dưới Lâm Hiên toàn lực một kích, vòng bảo hộ biến thành vô số mảnh nhỏ, ở trong không khí nhanh chóng tiêu tán.

Sau đó Lâm Hiên biến thành lệ mang không ngừng nghỉ, đem trước mắt đại môn đập nát, xông vào.

Thạch thất rộng lớn ở trung tâm, có một cái bệ đá cao tới ba trượng. Lúc này một cô gái tướng mạo động lòng người. đang ngồi ngay ngắn phía trên.

Thân thể mềm mại của nàng run nhè nhẹ, tựa hồ đang trả qua sự thống khổ vô cùng, mà bên người nàng tràn ngập vô số quỷ vụ, âm phong rít gào, trong đó còn có vô số tiếng kêu thê lương truyền đến.

Thấy như vậy, Lâm Hiên sắc mặt càng khó xem.

Hắn không chút do dự bay lên đài cao, đưa tay đỡ lấy, nhưng lại xuyên qua cơ thể cô gái. Lo lắng quá sẽ dễ bị loạn, Lâm Hiên quên mất nha đầu kia thân thể là âm hồn, tu vi Trúc Cơ kỳ chỉ có hư ảnh không có thân thể.

Nhướng mày, Lâm Hiên đứng dậy, sâu hít sâu, liên tiếp ba lượt, rốt cục đem cảm xúc kích động đè xuống.

Lại nói, loại cảm giác hoang mang lo sợ này Lâm Hiên đã lâu không có trả qua, lúc trước còn tại Phiêu Vân Cốc hắn cũng đã có thói quen buồn vui không lộ ra ngoài, bất luận gặp được khó khăn cùng nguy hiểm như thế nào, đến mức sinh tử một đường Lâm Hiên cũng có thể thong dong giải quyết.

Lúc này xem như trải nghiệm cảm giác sợ hải khó mà có được.

Lâm Hiên phất tay một cái, một đạo thanh mang bắn ra, rất nhanh đã đem quỷ vụ xung quanh thạch đài xua tan.

Sau đó Lâm Hiên thả ra thần thức, xem xét tình trạng thân thể Nguyệt Nhi.

Ước chừng năm phút sau, Lâm Hiên thần sắc nhẹ nhàng, thở phào một cái, tuy rằng có vấn đề, nhưng hẳn là không đến mức nguy hiểm đến tính mạng.

Suy nghĩ một chút, Lâm Hiên nhắm mắt lại, trong cơ thể linh lực vận hành, rất nhanh dưới tác dụng của Âm Dương quyết, cả người quỷ khí dày đặc.

Lâm Hiên khoanh chân ngồi xuống, hai tay ngón trỏ cùng ngón cái đan xen, đặt ở trước ngực, đồng thời môi khẽ nhúc nhích, truyền ra nhưng câu chú ngữ khó hiểu. Trong chốc lát, Lâm Hiên đầu vai lay động, theo đỉnh đầu của hắn, hai vai, ngực, bụng, cùng với hai đầu gối bay ra bảy đạo hắc khí

"Đi!"

Những đạo hắc khí kia dưới sự khống chế của thần thức Lâm Hiên, bay về phía cô gái đang nằm run rẩy trên mặt đất, đem nàng bao vây lại, từ xa nhìn tới, trông như một cái kén tằm cực lớn.

Loading...

Xem tiếp: Chương 316: Chữa Thương.

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

33 Ngày Thất Tình

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 35



Ai Rồi Cũng Khác

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 18


Không Gian Nơi Tay

Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị

Số chương: 34