Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 207: Lưỡng Bại Câu Thương

Chương trước: Chương 206: Phân Loại Pháp Bảo



Tu luyện thần thú đại pháp, có bổn mạng pháp bảo vẻn vẹn là bước đầu tiên.

Sau đó ít nhất phải đem bảo này ở trong người bồi dưỡng trăm năm, đạt tới nhân bảo hợp nhất, mà thuộc tính pháp bảo muốn cùng thuộc tính linh căn tu sĩ phải hoàn toàn giống nhau.

Nói thí dụ như Trương Cánh, hắn là thân thể thủy linh căn, mà Hàn lân kiếm này cũng là bảo vật thủy hệ.

Sau đó còn cần nhiều đan thuốc đặc biệt phụ tá, trải qua trăm cay nghìn đắng, mới có thể luyện thành bí thuật công pháp này.

Biến thành thú thân biến hóa ra, thực ra cũng không chỉ có thân thể Trương Cánh, mà Hàn lân kiếm cũng hòa hợp vào trong huyết nhục, cho nên răng nanh móng vuốt quái thú này mới sắc bén như thế, có thể xé rách cương thi.

Mắt thấy Trương Cánh đại chiếm thượng phong, Trần Vũ tự nhiên cực kỳ mừng rỡ.

Xuy một tiếng, chân trước quái thú đã xuyên thủng ngực cương thi, thắng bại đã phân.

Cho dù là thi vương, nhận thiệt hại nặng này, cũng tuyệt đối là lành ít dữ nhiều, Trương Cánh đại hỉ, định bứt ra, rời đi, biến đổi trở về hình người, cho đối phương một đòn cuối cùng, thú thân mặc dù uy lực vô cùng, lại tiêu hao pháp lực vô cùng.

"Sư ca!" Trần Vũ cũng nhẹ nhàng qua đây, nhưng mà sau một khắc, lại ngạc nhiên dừng bước.

"Ngươi...... Ngươi muốn làm gì?"

Quái hổ Trương Cánh biến thành thân đột nhiên miệng phun nhân ngôn, trong mắt tràn đầy sợ hãi.

Lâm Hiên trong lòng rùng mình. Vội vàng ngẩng đầu nhìn.

Chỉ thấy kia móng vuốt quái hổ từ trong vết thương cương thi rút ra không được. Mà thi vương mở ra miệng rộng. Nhổ ra vô số màu đen quỷ sương mù. Những quỷ sương mù sau một trận quay cuồng, biến thành từng cái quái mãng, đem hóa thân Trương Cánh vững vàng cuốn lấy.

Sau đó cương thi đã bị trọng thương lại cười rất kì lạ một chút.

Đột nhiên hấp lực mãnh liệt.

Từ cái trán kia của nó, trong khối hạt châu màu đỏ bắn ra một đạo tinh tế chùm sáng thẳng lặn vào thân thể quái hổ.

Trương Cánh hét thảm một tiếng, liều mạng vùng vẫy. Nhưng mà những quái mãng kia lại càng quấn chặt.

Sau đó trên mặt cương thi hiện ra vẻ hưng phấn cùng ngưng trọng, không ngừng ngửa đầu, cũng đột nhiên hấp khí mãnh liệt.

Chùm ánh sáng kia từ trán bắn ra vẫn như cũ ở trong thân thể Trương Cánh, lấp lánh lúc sáng lúc tối, giống như là đang lôi kéo cái gì.

"Sư muội, nhanh chóng giúp ta, nó...... nó muốn lôi kim đan ta ra bên ngoài cơ thể."

Miệng hổ nhổ ra tiếng nhân ngữ, chính là âm thanh Trương Cánh, giọng nói sợ hãi cực kỳ.

Trần Vũ kinh hãi. Miễn cưỡng muốn sử dụng pháp lực, nhưng linh lực động một chút, thi độc lập tức phát tác ở trong người, sắc mặt xanh tới dọa người, mới ngã xuống.

"Sư muội!"

Trương Cánh vừa sợ vừa giận, mà lúc này, mặt ngoài thân thể hắn. Một trận ánh sáng xanh lam lấp lánh, đã không thể duy trì thú thân, càng đáng sợ là, một khối cỡ mắt rồng, hạt châu ánh vàng, đã như ẩn như hiện, sắp lao ra bên ngoài cơ thể.

Nếu như kim đan bị chiếm đoạt, kết quả của mình......

Chẳng lẽ ta và sư muội, tựu ngã xuống ở nơi này?

Nhiều ý nghĩ, ở trong nháy mắt xuyên qua đầu óc. trên mặt Trương Cánh xuất hiện một chút kiên quyết.

Tu đạo mấy trăm năm, cái gì sóng to gió lớn không có gặp qua, làm sao có thể ở lật thuyền trong mương. Bị một đầu nho nhỏ cương thi......

Trong miệng của hắn niệm tụng lên tiếng thần chú kỳ quái .

Thấy kim đan sắp nổi lên bên ngoài cơ thể, cương thi đại hỉ, đưa ra sắc trảo, đương muốn bắt. Chỉ cần đem thứ này ăn vào, đạo hạnh của mình lại có thể trong nháy mắt đề cao mấy trăm năm a.

Mắt thấy vật trước mắt. Kia kim đan lại đột nhiên thả ra ra một tầng vòng bảo hộ, đem khôi phục thân thể Trương Cánhbắt đầu bao vây.

Cương thi cũng không có để ý, kia vòng bảo hộ nhìn qua khinh bạc như tờ giấy, đưa ra sắc nhọn móng tay, ra sức [nắm] dưới.

Nhưng mà vừa gặp được vòng bảo hộ ngoài ánh sáng xanh lam, trên mặt cương thi đã lộ ra vẻ sợ hãi, muốn bứt ra chạy trốn, đã không còn kịp nữa rồi.

“Oanh” một tiếng vang thật lớn, quầng sáng vòng ngoài bảo hộ kia trong nháy mắt nổ tung. Uy lực kinh người vô cùng. Tuy nhiên phạm vi ảnh hưởng lại nhỏ nhất.

Xuyên thấu qua bụi mù, có thể nhận thấy được vòng bảo hộ bảo vệ Trương Cánh bình yên vô sự, nhưng mà hắn mặt trắng như tờ giấy, vẻ mặt lại cực kỳ uể oải.

Cùng dối lập, kim đan kia ánh sáng lại chói mắt vô cùng.

Nhưng mà sau một khắc, tia sáng kia lại nhanh chóng ảm đạm xuống, mặt ngoài được vô số tỉ mỉ hoa văn che kín, bỗng bốp một tiếng, bạo thành vô số mảnh nhỏ.

Ánh mắt Trương Cánh cực kỳ oán độc, liếc một cái về phía tên cương thi sống dai kia.

Vừa rồi hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc, hắn lựa chọn, nếu để cho quái vật ăn hết kim đan chính mình, không bằng làm cho kim đan tự bạo, thà rằng ngọc nát, không chịu làm ngói lành.

Duy nhất không cam lòng là, uy lực kim đan tự bạo siêu cường, cũng không thể tiêu diệt cương thi này.

Mặc dù nhìn hình dáng hắn cũng là đang trọng thương, nhưng Trương Cánh < cánh="Dực." anh="" em="" nào="" thấy="" hợp="" lí="" hơn="" thì="" sửa="" thành="" trương="" dực.="" lỡ="" post="" rồi="" nên="" ngại="" sửa^^=""> cũng không dám đi lên bỏ đá xuống giếng, khác với Nguyên Anh kỳ tu sĩ, nguyên anh bị diệt thân xác cũng sẽ chết, kim đan của người tu chân Kết Đan Kỳ cho dù bị vỡ vụn tính mạng cũng không phải chịu nguy hiểm, bất quá nguyên khí tổn hao nhiều, với lại thực lực rơi xuống cấp độ Trúc Cơ Kỳ .

Mà muốn ngưng đan lần thứ hai, khó khăn sẽ tới trình độ nghịch thiên, gần như có thể nói là không có hi vọng.

Trong lòng Trương Cánh buồn bực có thể nghĩ, không nghĩ tới lần này ra ngoài tìm hai vị sư điệt, lại gặp mặt trên loại chuyện này.

Nhưng mà hắn cũng là một vị kiêu hùng nhân vật, rất nhanh đã làm ra lựa chọn chính xác, không có thực lực Kết Đan Kỳ, ngay cả pháp bảo cũng không có thể khu vận, chớ nói chi là thu về trong cơ thể.

Đem Hàn lân kiếm để vào túi trữ vật vòng tay, sau đó lần nữa lấy ra một Linh khí hình viên hoàn, đem tế lên, hóa thành một đạo ánh sáng xanh lam, mang Trần Vũ đang hôn mê trên mặt đất, không quay đầu lại bay về phía chân trời.

Bên trong Âm thi cốc lại khôi phục yên lặng.

Qua khoảng gần nửa canh giờ, mới có một thiếu niên tướng mạo bình thường, từ phía sau một tảng đá lớn bên ngoài hơn mười trượng đi ra.

Vốn là muốn lại nghe từ miệng hai người một chút bí mật, không nghĩ tới lại thiếu chút nữa cuốn vào bên trong đại chiến chấn động lòng người này.

Hoàn hảo, hai bênlưỡng bại câu thương, chính mình lại bình an không có chuyện.

Lâm Hiên ngoài may mắn, thì lại cười khổ không ngừng, dường như chính mình tổng có thể gặp gỡ một ít chuyện nguy hiểm.

Suy nghĩ một chút, hắn dường như lại nhìn phía cương thi bên cạnh.

Quái vật kia quả thực lợi hại đến trình độ biến thái, lão giả kia đã không phải là người tu chân Kết Đan Kỳ bình thường , còn có nàng kia tương trợ, cũng bị buộc phải đến tình trạng này.

Với lại chiếm đoạt tu sĩ kim đan, sử dụng pháp bảo, những cái này đều không giống như là thi vương bình thường có thể làm được.

Vừa rồi nó còn trên mặt đất quay cuồng, bây giờ thì vẫn không nhúc nhích, cũng không biết là hôn mê hay là chết.

Nhìn vào thi vương, cạnh khóe miệng Lâm Hiên lộ ra một tia cười quỷ quyệt......

Loading...

Xem tiếp: Chương 208: Trận Pháp Vây Yêu

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Chuỗi Án Mạng A.B.C

Thể loại: Tiểu Thuyết, Trinh thám

Số chương: 35


Ngôi Nhà Quỷ Quái

Thể loại: Võng Du, Trinh thám, Đam Mỹ

Số chương: 55


Xin Lỗi, Quá Muộn Rồi Anh À

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 41


Đương Cẩu Ái Thượng Miêu

Thể loại: Đô Thị, Đam Mỹ

Số chương: 26


Happy Time

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 26