Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 1334 - 1335: Vọng Đình Lâu Hiện Thân

Chương trước: Chương 1332 - 1333: Đụng Độ Phu Phụ Thi Vương



Mặt trên của thuẫn bài có vô số hoa văn kỳ lạ, có rất nhiều phù văn như ẩn như hiện chung quanh, chính là Ô Kim Long Giáp Thuẫn đã được qua tế luyện.

Hai tay Lâm Hiên nắm chặt, thuẫn bài phát ra một quầng sáng mầu xám bạc đem thân hình hắn bao phủ.

Bên kia thi khí tanh tưởi bốc lên tận trời. Vạn niên thi vương đã nhào tới, há to miệng phun ra một đạo thi hỏa màu xám trắng. Xoạt một tiếng cùng quầng sáng chạm vào nhau.

Không ngờ thi hỏa như có hàn khí nhanh chóng lan ra, mặt ngoài quầng sáng bị một tầng băng dày đặc bao phủ.

Ma hỏa hàn thuộc tính?

Cương thi chính là âm hồn quỷ vật. Tu luyện thần thông hơn phân nửa đều mang thuộc tính chí âm chí hàn. Thi hỏa này cũng không ngoại lệ.

Có điều Ô Kim Long Giáp Thuẫn đang bị băng phong nhưng trên mặt Lâm Hiên lại lộ vẻ cười nhạt. Thuẫn bài này qua một thời gian tế luyện gian nan, hiện tại ngăn cản công kích của Ly Hợp Kỳ lão quái vật cũng không phải quá khó khăn.

"Hiện".

Thần sắc Lâm Hiên thong dong chỉ vào quầng sáng.

Ông... Thanh âm trầm thấp nặng nề truyền vào tai. Lúc này không gian như có Huyền Quy vạn năm đang ngửa đầu gào rú, mặt ngoài thuẫn bài đại phóng linh quang, không ngờ giữa lớp tiếp xúc của màn sáng và thi hỏa hiện ra một tầng sương vụ đem hàn khí cản lại.

Tròng mắt Thanh Nguyên thi vương co lại, trên khuôn mặt xấu xí dữ tợn lóe lên một tia tàn khốc, hét lớn một tiếng. Hắn múa may đôi lợi trảo, xuất ra một bảo vật hình kỳ lạ. Bảo vật này là một ngôi tháp nhỏ cao chừng một thước, kiểu dáng cổ xưa.

"Linh Lung Bảo Tháp!"

"Tiểu tử, hiện tại ngươi đầu hàng còn kịp, chỉ cần quy thuận bổn tọa, ta có thể tha cho ngươi một mạng" Thanh Nguyên thi vương cười lạnh mở miệng.

"Hươu chết về tay ai còn chưa biết, ngươi tưởng là Ly Hợp lão quái vật thì bổn thiếu gia sợ sao?"

Hét lớn một tiếng, ngoài thân Lâm Hiên tỏa ra một tầng linh quang chói mắt, sau đó một bộ chiến giáp kỳ lạ liền hiện ra che những nơi yếu hại.

Lâm Hiên lại hít sâu một hơi, đánh ra một đạo pháp quyết. Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn lóe lên linh quang, hơn mười Băng Giao cùng Hỏa Long bay múa ra.

Hai tay hắn tiếp tục biến ảo không thôi, không ngờ đám Giao Long đều một hóa thành mười, mười hóa thành trăm. Uy áp không chút giảm sút, lúc này hàng trăm Băng Giao cùng Hỏa Long phát ra thanh thế kinh người, che khuất một vùng trời khiến Thanh Nguyên thi vương cũng có chút rúng động, sau đó hiện ra vẻ cười gằn.

Pháp bảo của tiểu tử này uy lực không nhỏ nhưng có thể so với Kiếm Tháp của hắn sao.

Lão quái vật hét lớn một tiếng như sấm sét, sau đó hai tay múa may một hồi kết ra vô số pháp ấn.

Chỉ thấy Linh Lung Bảo Tháp lóe lên, đột nhiên nghênh phong hóa lớn trong khoảnh khắc to tới hơn mười trượng, tạo nên âm ảnh che khuất một vùng không gian.

Thấy thế Lâm Hiên chỉ tay một cái, hàng trăm Băng Giao cùng Hỏa Long cùng gào rú, giương nanh múa vuốt hùng hổ xông về đối thủ. Thanh Nguyên thi vương cũng nào chịu kém, hét to một tiếng.

Chỉ thấy từ trong bảo tháp tỏa ra linh quang màu xanh chói lòa, rồi vô vàn kiếm tiên dài ngắn khác nhau bay vút ra.

Các kiếm tiên hợp cùng một chỗ, đếm sơ đã tới hơn ngàn, tụ lại như một tòa kiếm sơn rực rỡ muôn màu muôn sắc, nhìn chậm mà nhanh hùng hổ bắn qua bên này.

Oành! Tiếng nổ bạo liệt truyền vào tai, kiếm sơn cùng quần long ngạnh chiến, một bên chém chém đâm đâm, một bên dùng nanh nha cùng lợi trảo sắc nhọn liều mạng cắn xé. Nhất thời một lát chưa nhìn ra bên nào rơi vào thế hạ phong.

Cao thủ ra chiêu không nhiều nhưng nửa chiêu nửa thức đều để lại dư chấn đều khiến cả một vùng trời chấn động.

Lại thấy thân hình Thanh Nguyên thi vương nhoáng một cái, biến mất tại chỗ.

Phong Độn thuật giống Xà Hạt Tiên Tử? Thân hình Lâm Hiên lóe lên cũng thi triển Cửu Thiên Vi Bộ.

Vù một tiếng, lão quái vật quả nhiên hiện nguyên hình tại chỗ Lâm Hiên vừa đứng, lệ quang lập lòe quơ ra một trảo. Nếu Lâm Hiên không tránh kịp trọng thương là không thể tránh khỏi.

Một kích không thành, quái vật lại mở ra miệng to như chậu máu, tiếp tục phun ra thi hỏa màu xám trắng.

Đây là độc môn bí thuật của hắn, thi hỏa này không chỉ cực hàn mà còn có kịch độc.

Lâm Hiên đã chứng kiến uy lực của nó, hắn phất tay áo một cái, một đạo hỏa diễm màu xanh biếc bay vút ra.

Chỉ thấy Thi diễm cùng U hỏa, hai loại ma hỏa khác nhau biến thành hai con mãng xà màu trắng bệch cùng màu xanh biếc giao phong giữa không trung. Rất nhanh Bích Huyễn U Hỏa chiếm thế thượng phong.

"Không có khả năng!" Thanh Nguyên thi vương vừa sợ vừa giận, nhưng Lâm Hiên đã quyết định xuất toàn lực ứng phó. Tay áo phất một cái. Ma Duyên Kiếm đã bay vút ra.

Lâm Hiên duỗi tay cầm tàn kiếm, sau đó toàn thân phát ra ánh sáng xanh như ngọc lưu ly, đem pháp lực truyền vào đoạn kiếm. Lập tức vô số phù văn cỡ nắm tay hiện ra trong tầm mắt, lập lòe một hồi sau đó nhập vào thân thể Lâm Hiên, bàn tay hắn được một tầng ngân quang bao phủ, vô số kình phiến to cỡ đồng tiền xuất hiện trên da. Quá trình này nói thì dài song chỉ trong nháy mắt. Sau đó Lâm Hiên hung hăng vung kiếm chém ra.

Chỉ nghe như có thanh âm rồng ngâm kéo dài truyền vào tai, một đạo ngân sắc kiếm khí chói lòa bốc cao tới hơn trăm trượng như liền trời cuối đất, hung hăng bổ về Thi Vương.

"Không ổn" Thanh Nguyên thi vương quá sợ hãi, vừa rồi ở bên này hắn đã được chứng kiến uy lực của kiếm này, mà kiện phỏng chế Linh Bảo duy nhất của bổn môn lại trong tay thê tử, hắn đâu dám ngạnh đón đỡ.

Thân hình lão quái vật lóe lên, một lần nữa sử dụng Phong Độn thần thông, nhưng kinh nghiệm đấu pháp của Lâm Hiên vô cùng phong phú, trước khi xuất kiếm sớm đã dự liệu điều này.

Muốn tránh nào có dễ như vậy?

Tay trái hắn vung một thanh trường mâu cổ phác chém ra. Chỉ thấy ánh sáng xanh lập lòe, không ngờ Phong Độn Thuật bị phá.

Thân hình Thi vương lảo đảo hiện ra ở giữa không trung, kiếm quang chỉ còn cách hắn chỉ gần trăm trượng.

Đáng giận!

Mắt thấy muốn tránh cũng không được, lão quái vật duỗi tay vỗ tại bên hông, xuất ra một Bạch Cốt Thuẫn Bài rồi phun lên đó một ngụm thi huyết. Thuẫn bài nghênh phong biến dài trong nháy đã biến thành một bức tường bằng xương trắng chắn trước mặt thi vương.

Oanh một tiếng, ngân sắc kiếm quang bổ vào bức tường khiến xương vụn bắn ra rào rào như mưa, có điều bảo vật của Ly Hợp Kỳ lão quái vật đương nhiên có chỗ độc đáo.

Chỗ bức tường bị phá thì lại không ngừng sinh sản ra xương trắng lấp vào. Kiếm quang nhất thời chưa thể phá vỡ phòng ngự này.

Thấy thế sắc mặt Lâm Hiên trở nên âm trầm. Ly Hợp Kỳ tu tiên giả có thể điều động thiên địa nguyên khí, dùng pháp lực đôi co dĩ nhiên không có lợi. Hắn duỗi tay vỗ tại bên hông, tiếp tục tế ra một kiện pháp bảo.

Bảo vật này tương tự như ngọc tỷ truyền quốc của Hoàng Đế nơi thế tục, lại tỏa ra kim quang óng ánh khiến Thanh Nguyên Thi vương kinh ngạc, với nhãn quang của hắn mà cũng chưa từng gặp qua, không khỏi có phần cảnh giác.

Lâm Hiên đánh ra một đạo pháp quyết. Ngũ Long Tỷ bắt đầu xoay tròn rồi phát ra một đám mây mù ngũ sắc.

"Đi!"

Hắn chỉ vào, mây mù dường như là nước đổ vào đống vôi, không ngờ lại bị bức tường bạch cốt hút sạch.

"Đây là cái gì?"

Thanh Nguyên thi vương ngẩn ngơ, trong mắt lóe lên vẻ kinh dị nhưng rất nhanh vẻ mặt trở nên cuồng biến, thần niệm liên hệ giữa hắn cùng Bạch Cốt Thuẫn Bài đang bị suy giảm nhanh chóng.

Không có thiên địa nguyên khí bổ sung, tốc độ tái tạo của bức tường lập tức chậm lại.

Tiếng vỡ vụn truyền vào tai, chỉ thấy ngân sắc kiếm khí sáng chói đã phá tan bức tường phòng ngự rồi trảm thẳng tới thi vương.

Bên này Thanh Nguyên thi vương ăn đau khổ, thì tình huống Xà Hạt Tiên Tử còn bất ổn hơn nhiều.

Pháp lực Nguyệt Nhi còn kém Lâm Hiên một bậc nhưng Xà Hạt Tiên Tử này thực ra là âm hồn quỷ vật. Trước kia ả mất đi thân thể nên đã đoạt xá một nữ tử nhân tộc.

Kiếp trước của Nguyệt Nhi l là Âm ti chi chủ, còn Xà Hạt Tiên Tử này lại thuộc về Tu La tộc. Khi thấy tiểu nha đầu hiện thân Xà Hạt Tiên Tử đã cảm ứng được một chút khí tức của Tu la vương.

Trong tay tiểu nha đầu còn có Huyền Âm Bảo Hạp, chính là bổn mạng bảo vật của Âm ti chi chủ. Khi Nguyệt Nhi xuất ra thì Xà Hạt Tiên Tử có cảm giác như mình là con chuột nhỏ bị mèo vờn. Ả hoảng hốt thất thố, mười thành thần thông chỉ có thể phát huy ra ba thành. Đặc biệt khi ánh mắt chạm ánh mắt Nguyệt Nhi, cảm giác chột dạ khiến Xà Hạt Tiên Tử lại vừa sợ vừa giận, không rõ tại sao.

Nguyệt Nhi cũng rất nghi hoặc, thần thông đối phương sao lại giảm mạnh.

Chẳng lẽ là dụ địch sao? Nghĩ vậy nhưng ngọc thủ Nguyệt Nhi không dừng. Huyền Âm bảo hạp sớm đã biến hóa tiên kiếm tinh mỹ, liên tục bắn ra các đạo lệ quang đáng sợ.

Uy lực của lệ quang tuy kém hơn Ma Duyên Kiếm nhưng vốn là tiên phủ kỳ trân, Huyền Thiên Huyễn Nguyệt Kiếm có thể tự dẫn động thiên địa nguyên khí nên Nguyệt Nhi tốn hao rất ít pháp lực.

Chỉ thấy ngọc thủ tiểu nha đầu không ngừng múa lên, đao khí như cầu vồng hải triều sóng dữ hướng về địch nhân khiến Xà Hạt Tiên Tử nhất thời rơi vào thế hạ phong. Nguyệt Nhi đã khó đối phó, lại còn Tô Giáng Thuyên cùng Lưu Oánh đứng gườm ở một bên. Vừa rồi chiến đấu hai nàng đã nếm nhiều đau khổ, còn nữa sư tỷ muội tại ngã xuống trước mắt vô số. Thời khắc này, hai nàng đương nhiên liều mạng ra sức đánh chó cùng đường.

Tuy vậy Xà Hạt Tiên Tử nào dễ dàng ngã xuống. Tuy thực lực không hiểu sao đại giảm nhưng ả vẫn dư sức tự bảo vệ thân thể.

Theo thời gian chiến cuộc sẽ có lợi với Vạn Phật Tông cùng bổn môn, một khi đại đội nhân mã tới nơi này Thiên Nhai Hải Các chắc chắn bị đại phá. Đến lúc đó sẽ đem tất cả bọn này đi trừu hồn luyện phách, Xà Hạt Tiên Tử oán hận nghĩ thầm.

Đột nhiên một tiếng kêu thê lương truyền vào tai, Xà Hạt Tiên Tử sợ hãi vội quay đầu, chỉ thấy trượng phu của mình, Thanh Nguyên thi vương đang bị một tầng ngân quang bao vây, tiếng kêu thảm thiết vọng từ bên trong.

Chẳng lẽ ... Xà Hạt Tiên Tử bắt đầu kinh hoảng

Cũng may ngân quang tuy khí thế bá đạo vô cùng nhưng bên trong vẫn liên tục toát ra thi khí nồng nặc, sau một lát một quái vật bộ dáng chật vật hiện ra trong tầm mắt.

Đúng là Thanh Nguyên thi vương. Chỉ thấy bả vai trái của hắn đã bị chém nát, nơi ngực có một vết thương to cỡ miệng bát, thi huyết tanh hôi đang ồng ộc chảy ra.

Trọng thương như thế nhưng lão quái vật lại xem như không thấy, đôi mắt đã biến thành màu đỏ lòm.

"Tốt, bổn vương thật quá khinh địch, không ngờ một hậu kỳ tu tiên giả lại đả thương được ta, nhưng mạng ngươi hôm nay đã tận ở đây!"

Thanh âm như tiếng kim thiết truyền vào tai, thi vương hét lớn một tiếng, thiên địa nguyên khí chung quanh lập tức trở nên hỗn loạn, vừa rồi chủ quan khinh địch ăn đau khổ không nhỏ, lúc này lão quái vật muốn liều mạng báo thù.

Lâm Hiên hít sâu một hơi trên mặt lộ vẻ ngưng trọng, chuẩn bị toàn lực ứng địch.

Nhưng đúng lúc này không gian phía xa truyền đến khí tức kinh hãi khó hiểu, linh khí phương xa bắt đầu chấn động dữ dội. Một thanh Cự Kiếm to như cái cột chống trời hiện ra trong tầm mắt.

Ồ!...

Nhất thời Lâm Hiên cùng Thi vương đều ngừng động tác ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy Cự Kiếm cách nơi này vài chục dặm, đang tỏa ra linh quang sáng chói, thế như liền trời tiếp đất bay thẳng lên tận trời mây.

Mà đây chỉ là bắt đầu, Cự kiếm không chỉ có một thanh, lấy Doanh Châu đảo làm trung tâm. Theo phương vị Cửu Cung Bát Quái chín thanh Cự Kiếm đâm thẳng lên tận trời, cả hòn đảo tràn ngập một cỗ khí tức man hoang.

Chính là Cửu Cung Tu Du Kiếm Trận truyền thừa từ thời kỳ thượng cổ, do tổ sư Thiên Nhai Hải Các sáng lập sắp được mở ra.

Sắc mặt Thi vương trở nên lo lắng vô cùng. Vạn Phật Tông cùng Lệ Hồn Cốc tập trung tất cả tu tiên giả cấp cao, mục đích chủ yếu là muốn đem nhãn trận của trận pháp này phá hỏng.

Hiện tại xem ra mưu đồ này chỉ là hoa đẹp trong gương, trăng trong đáy nước.

Trong lòng Thi vương nổi lên dự cảm xấu, định thi triển bí thuật đối phó cường địch nhưng một đạo hỏa quang lại tiến nhập trong tầm mắt. Thi Vương ngẩn ngơ nhướng mày vẫy tay một cái. Hỏa quang lập tức bay vào lòng bàn tay. Không phải là Vạn Lý Phù mà là phi kiếm truyền thư.

"Điều này..." Sắc mặt Thanh Nguyên thi vương lập tức ngưng trọng, phi kiếm truyền thư là pháp thuật của Ly Hợp lão quái vật, chẳng lẽ Tuệ Huyền có chuyện?

Thanh Nguyên Thi vương đem thần thức chìm vào... Lâm Hiên do dự một chút nhưng cũng chưa vội xuất thủ.

"Cái gì?"

Rất nhanh bộ dáng Thanh Nguyên thi vương vừa sợ vừa giận. Đại đội nhân mã không đến Thiên Nhai Hải Các như dự kiến mà lại đi xung đột cùng tông môn gia tộc hải ngoại, hiện tại đã đánh tới quần long loạn đả không chết không thôi.

Điều này có thể sao?

Thanh Nguyên thi vương cùng Tuệ Huyền tương giao đã mấy trăm năm, tâm cơ của lão hòa thượng hắn rất rõ, tuyệt không làm ra chuyện ngu ngốc như vậy?

Sai ở đâu? Vậy sự tình lần này thất bại trong gang tấc sao?

Trên mặt Thanh Nguyên thi vương lóe lên vẻ không cam lòng, chỉ cần giết mấy gia hỏa trước mắt rồi đem Mộng Như Yên đi trừu hồn luyện phách, cục diện bất lợi này có thể đảo ngược.

Rống!

Thi vương hét lớn một tiếng, thi khí mãnh liệt cuồn cuộn ra bao phủ thân thể. Sau đó tiếng xương cốt nổ răng rắc bạo liệt truyền vào tai, lão quái vật lại bắt đầu biến thân lần nữa.

Ở hoang mạc khác, Tuệ Huyền hòa thượng có tu vị Ly Hợp trung kỳ, cảnh giới Mộng Như Yên kém hơn nhưng do có địa lợi nên đã cầm cự được hơn một canh giờ.

Hai người cùng thi triển thần thông, đánh tới trời long đất lở. Ly Hợp Kỳ tu tiên giả, có chiêu nào xuất ra mà không kinh thiên động địa. Trải qua một hồi ác chiến, pháp lực của Mộng Như Yên không còn nhiều, lúc này nàng lại đang vô cùng nóng ruột vì biết đối phương còn hai Ly Hợp Kỳ tu tiên giả khác. Tuệ Huyền nhân cơ hội này nàng sơ xuất thi triển sát chiêu. Mắt thấy Như Yên tiên tử muốn tránh cũng không được thì một tu sĩ vận nho bào đột ngột hiện ra.

Người này nhìn qua chừng gần tứ tuần, để một chùm râu lưa thưa, tướng mạo vô cùng thanh nhã, toàn thân phát ra một cỗ khí tức phiêu diêu tự tại, nhìn thoáng qua như một học giả uyên thâm.

Có điều khi thấy hắn thì mặt mũi Tuệ Huyền lại trở nên trắng bệch. Thư sinh này không ngờ lại là Thiên Vân thập Nhị Châu đệ nhất cao thủ trong truyền thuyết.

Vọng Đình Lâu!

Loading...

Xem tiếp: Chương 1336 - 1337: Kiếm Uy

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Hoa Tulip Đen

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 10


Em Yêu Anh, Đồ Đáng Ghét !

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 24



Sổ Tay Ghi Chép Tuổi Thanh Xuân

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Hành Trình Bất Tử

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 75