Bà Xã Của Thủ Lĩnh Sát Thủ Chương 84: Chương 84
Chương trước: Chương 83: Chương 83
Không giờ, tiệc rượu sắp kết thúc, tân khách bắt đầu rời đi, sau khi Lãnh Mặc Phàm khiêu vũ với Sarah xong, liền vào một căn phòng mà mình đã thuê để nghỉ ngơi, mãi cho đến trước khi mọi người đi hết mới xuất hiện, anh biết rõ, biểu hiện của anh đêm nay cũng đủ để khiến Sarah ái mộ anh, mà đương nhiên anh cũng biết chọn thời điểm thích hợp để xuất hiện, lúc nào nên rời đi, mới có thể mê hoặc phụ nữ thành công.
Quả nhiên, lúc Lãnh Mặc Phàm xuất hiện ở cửa đại sảnh, liền thấy Sarah đứng ở dưới ánh đèn hành lang, hình như đang chờ người nào, biểu cảm hơi nóng lòng mất mát, đến khi bóng người cao lớn của Lãnh Mặc Phàm xuất hiện ở trước mặt cô, cô giống như tìm được cứu tinh vậy, cả người đầy sức sống.
Lãnh Mặc Phàm đi qua chào hỏi,“Sarah tiểu thư, sao còn chưa đi?”
“Tôi...... Tôi đang đợi ba.” Sarah hoảng hốt nói, thật ra ba đã sớm ở trên xe.
“Đêm nay chơi vui không?”
“Vui, có Lãnh tiên sinh làm bạn, đêm nay là lúc vui vẻ nhất.” Sarah có cách thể hiện tình cảm nóng cháy của những cô gái phương Tây, cũng có vẻ kín đáo đặc biệt của cô gái phương Đông, cô cũng là một cô gái rất đáng yêu.
“May mắn được quen biết người cao quý, tao nhã giống Sarah tiểu thư, là vinh hạnh của tôi.” Lãnh Mặc Phàm cười rộ lên, cực kỳ sáng lạn mê người.
“Nếu Lãnh tiên sinh không vội rời khỏi Washington, có thời gian cùng ăn một bữa cơm hay không?” Sarah bắt đầu chuẩn bị cho lần gặp mặt tiếp theo.
Lãnh Mặc Phàm trầm ngâm một chút, thấy hơi có lỗi nhìn về phía cô,“Chỉ sợ tạm thời không được, đêm nay tôi phải rời khỏi nước Mĩ.”
Sarah sợ run một chút, nhưng vẫn nở nụ cười,“Vậy sao. Là tôi mời quá đường đột, chờ lúc có thời gian rồi gặp mặt đi!” Khi nói chuyện, mắt của cô còn có chút thất vọng.
Lãnh Mặc Phàm mỉm cười, gật đầu với cô một, quay đầu liếc mắt nhìn Jack một, đi thẳng ra xe bọn họ, trong một phút xoay người đó, Sarah cảm thấy hơi mất mát, cô biết, cô muốn đi vào trong lòng Lãnh Mặc Phàm, chỉ có một đêm như vậy là không đủ, Lãnh Mặc Phàm không giống những người đàn ông mà cô quen, tâm tư anh sâu không lường được, anh có rất nhiều hàm ý, thâm trầm làm cho cô không nắm chắc được.
Lãnh Mặc Phàm ngồi vào trong xe, chuyện đầu tiên là kêu Jack đưa máy tính cho anh, anh tự mình dò tìm camera ở sân bay, tuy rằng phương pháp tìm kiếm này tốn thời gian, nhưng anh cũng nhẫn nại mà làm.
Bên cạnh Jack mở máy tính ra trước mặt anh, mở camera, vừa chuẩn bị xong, điện thoại của anh vang lên tiếng tin nhắn, anh vươn tay cầm lấy mở ra xem, chỉ liếc mắt một, anh liền đưa cho Lãnh Mặc Phàm,“Tô tiểu thư chuyển một món tiền về đây.”
Lãnh Mặc Phàm sắc bén nhìn chằm chằm, chỉ thấy vài con số ghi chép lại trên màn hình, mười tỷ Đô la chuyển vào sổ tiết kiệm của anh, sắc mặt anh hung ác nham hiểm khó coi, trầm giọng nói,“Có thể tra được địa chỉ gửi đến hay không.”
“Chỉ sợ không được, thiết lập mật mã cao cấp, rất khó tra.” Jack lắc đầu.
Lãnh Mặc Phàm buồn bực nghiêng đầu nhìn ra phía ngoài cửa sổ, hung hăng đấm vào khung cửa sổ, phát tiết lửa giận lúc này của anh, mục đích Tô Cẩm làm như vậy quá rõ ràng, muốn hủy bỏ giao dịch này.
“Nghĩ biện pháp liên lạc với Tương Vinh cho tôi, giao dịch này tôi không đồng ý hủy bỏ.” Lãnh Mặc Phàm tức giận nói.
Washington đèn sáng chói mắt, mà ở trên đảo, lại tối đen mù mịt, ánh đèn màu vàng ấm áp, soi sáng bóng dáng nhàn nhạt, Tô Cẩm về tới phòng, hai ngày qua, cô đều không ngủ được, nhưng lúc này, cô cũng không buồn ngủ, ngược lại, lòng của cô còn có chút dao động, mặc dù kiên quyết rời khỏi Lãnh Mặc Phàm, nhưng muốn thật sự quên được anh, còn cần thời gian, người đàn ông này đi vào lòng của cô quá sâu, trong khoảng thời gian ngắn khó mà thoát ra được.
Tô Cẩm đi đến cửa sổ phía trước, rót một ly rượu mạnh ra uống hết, cô rất muốn tìm biện pháp gây tê mình, ít nhất lúc nhắm mắt lại, sẽ không thấy nụ cười và bóng dáng của Lãnh Mặc Phàm.
Ngày hôm sau, Tô Cẩm phơi nắng một ngày trên bãi biển, hoàn toàn thả lỏng mình, chạy trốn lâu như vậy, cô rất cần một nơi an toàn để nghỉ ngơi, Tương Vinh nhìn cô như vậy, cũng đau lòng vì cô, thú tiêu khiển, im lặng, đây là cách biểu hiện cảm xúc của Tô Cẩm, Tương Vinh có lòng tin, cô nhất định sẽ trở lại là cô của trước kia.
Amy và Ivan cũng vụng trộm đoán tâm tư của Tô Cẩm, nhưng, các cô đều nghĩ đến, hiện tại Tô Cẩm đang rối rắm chuyện tình cảm, nhưng lại không biết Tô Cẩm có chìm sâu vào đó không.
Ở bên cạnh bể bơi, Tô Cẩm quay đầu liền thấy hai con mắt nhìn chằm chằm cô, cô buồn cười hỏi,“Hai người nhìn chị làm gì?”
“Không...... Không! Bọn em chỉ cảm thấy lâu rồi không gặp sư tỷ, muốn nhìn một chút thôi.” Ivan giải thích.
Tô Cẩm ngẩn ra, trong mắt đầy nghi hoặc, cô đang luống cuống, Ivan ngượng ngùng nở nụ cười, không nói nữa, Amy ở bên cạnh tiếp tục câu chuyện đến,“Sư tỷ, có phải chị phiền não về chuyện tình cảm không?”
Tô Cẩm ngẩn người, đôi mắt xẹt qua một chút vẻ né tránh, “Tình cảm là chuyện chúng ta cần kiêng kị nhất, nhớ kỹ, sau này dù gặp người đàn ông như thế nào, đều không nên động tâm.”
“Vậy sư tỷ, chị động tâm với Lãnh Mặc Phàm sao?” Ivan tò mò hỏi, trên cái đảo này quá nhàm chán, các cô lại mới là thiếu nữ hai mươi tuổi đầu, đương nhiên là có bản tính thích tám.
Tô Cẩm híp mắt nhìn mặt biển xa xăm, xưa nay cô không phải một người giỏi nói dối, cũng không thích trốn tránh vấn đề gì, cô gật đầu,“Động lòng.”
“Vậy sau này sư tỷ có tính toán gì không?”
“Không có gì để tính, tình cảm không thuộc về chúng ta, hai người hiểu chưa?”
“Nói thì nói như vậy, nhưng sư tỷ thật sự bỏ được sao? Em xem qua ảnh của Lãnh Mặc Phàm, anh ta là thật sự là một người vĩ đại nha!”
“Không có gì là không bỏ được, đây là ý trời, không có kết quả thì chính là không có kết quả.” Tô Cẩm kiên quyết nói, ba giây sau, giọng nói của cô đầy chua sót nói,“Cho dù trả giá, biết rõ không có kết quả, cũng phải mạnh mẽ thu lại, nếu không, sẽ tự hủy diệt cả hai.”
Amy và Ivan liếc nhau, đáy lòng đều hiểu được, Tô Cẩm vẫn không bỏ xuống được, tuy rằng bên ngoài cô cố tình kiên định, nhưng trong giọng của cô cũng biết, cô còn đang đấu tranh.
Đèn rực rỡ chiếu sáng, sao Bắc Đẩu lóe lên ở phía chân trời xa xôi, ăn giờ cơm chiều, Tương Vinh có việc đi ra ngoài, để lại ba nữ tử tự giải trí ở trên đảo, Amy và Ivan là vui vẻ nhất, các cô có thể không cần nhìn đến ánh mắt nghiêm khắc của cha nuôi nữa, các cô cũng có thể tự mình làm chút gì đó.
Amy đang chơi trò chơi, bắn nhau kịch liệt, Ivan thì xem tin tức, cô thích thu thập của những người giàu có trên thế giới này, tất cả mọi tin tức về bọn họ, đây cũng là công việc mà Tương Vinh giao cho cô, có lẽ có một ngày, các cô sẽ đứng ở bên cạnh những người này, làm vệ sĩ cho một gã xuất sắc nào đó.
“A......” Ivan mở một tấm hình ra, kinh ngạc trừng mắt, ngoắc tay ra sau nói,“Amy, lại đây, lại đây.”
“Vội cái gì! Đang lúc quan trọng.” Amy nói một câu, không hề động đậy.
“Nhanh lại đây, cô nhìn cái này xem.” Ivan trừng mắt nhìn cô một, ý bảo cô nhanh lại đây.
Amy đành phải dừng trò chơi sắp vượt ải thành công, oán giận đi lại,“Cái gì! Kêu như kêu quỷ vậy.” Nói xong, vòng qua bả vai Ivan đến màn hình máy tính trước mặt, vừa nhìn thấy, cô cũng kêu lên một tiếng,“Trời ạ, không phải là sự thật chứ!”
“Đều đã ôm ôm ấp ấp, chẳng lẽ là giả sao?” Ivan chế giễu nói, liếc mắt nhìn Amy,“Muốn nói cho sư tỷ biết không?”
“Đương nhiên phải cho chị ấy xem, bây giờ chị ấy còn đang hao tổn tinh thần vì cái người đàn ông kia, mà anh ta lại ôm người phụ nữ khác vào trong ngực rồi, ai nha, đàn ông thật sự không có một ai tốt.”
“Cô cũng không thể nói như vậy, ngoại trừ cha nuôi ra.”
“Tôi đi kêu sư tỷ.” Amy nhanh chân đẩy cửa bước ra ngoài.
Tô Cẩm đang ở trong phòng đọc sách, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa dồn dập, cô nhíu mi nói,“Chuyện gì?”
“Sư tỷ, chúng ta có cái này muốn cho chị xem, chị mau ra đây.” Amy ở ngoài cửa kêu lên.
Tô Cẩm đóng sách lại, dù sao cô cũng không có đọc, đứng dậy mở cửa, Amy kéo cô đi đến phòng Ivan, Tô Cẩm nghi hoặc đi theo cô, đáy lòng có chút tò mò rốt cục là tin tức quan trọng gì mà lại làm cho Amy gấp như vậy .
Tô Cẩm bị kéo đến trước máy tính, nhìn màn hình máy tính theo bản năng, nhưng mà, chớp mắt một, đồng tử của cô trợn to, không dám tin vào hình ảnh đôi nam nữ đang ôm nhau, đặc biệt là hình ảnh phóng to phía dưới, gương mặt tuấn mỹ như vậy, ôn nhu thâm tình, mà cô gái dán vào trong lòng anh, tinh xảo xinh đẹp, cao quý tao nhã, nụ cười hạnh phúc trên mặt cô không lời nào có thể miêu tả được, tấm hình này đã biểu đạt thẳng thắn, đây là một đôi nam nữ rất yêu nhau.
“Sư tỷ, chị còn hao tổn tinh thần vì loại người này sao? Chị nhìn anh ta đi, chị mới rời đi không bao lâu...... Anh ta liền......” Amy còn chưa nói xong, Ivan ở bên cạnh đã kéo cô, ngăn cô nói tiếp, đồng thời ánh mắt liếc bảo cô câm miệng.
Amy quay đầu nhìn về phía Tô Cẩm, lúc này mới phát hiện sắc mặt của cô cực kỳ khó coi, tinh thần cả người sa sút rất nhiều, mà đôi mắt đẹp lại đầy vẻ thất vọng, lúc này biểu cảm của Tô Cẩm thật sự đố kị

Xem tiếp: Chương 85: Chương 85