41
(( Mỵ Nhi))
Sau khi về đến phòng cô dẹp hết buồn bực qua một bên vẫn nên phấn đấu vì sự nghiệp thì tốt hơn.
Cô vào phòng tắm rửa cùng ngâm nước nóng tâm trạng liền tốt lên hẳn.
42
(( Mỵ Nhi))
Đang chìm ngập trong mớ hổn độn, hắn đã đè cô xuống giường. Đôi môi hôn cô đến cuồng nhiệt, tay hắn sờ đến đâu cô liền thấy nóng đến đó.
43
(( Mỵ Nhi))
Từ sau chuyến công tác trở về cuộc sống của cô trở nên bình thường hơn. Mỗi ngày đi làm rồi về nhà, rãnh rỗi thì đi ăn cơm cùng học trưởng và đi mua sắm với Đan Đan.
44
(( Mỵ Nhi))
Lên đến phòng tôi ngồi ỡ ghế sô pha, Khương Duệ dặn thư ký rót cho cô ly sữa tươi.
" Bảo bối, nhớ tôi rồi sao?"
Cô tức giận nhìn hắn nảy lửa.
45
(( Mỵ Nhi))
Hôn nhau mặn nồng kịch liệt như vậy khiến một số bộ phận khác cùng nhau xúc tiến làm việc là điều khó tránh khỏi.
Tích Tiểu Mỹ đổi tư thế xoay ngồi trên người Khương Duệ, hai chân thon dài miên man kẹp hai bên hông hắn.
46
(( Mỵ Nhi))
Hôm nay cô đặc biệt chuẩn bị ít quà đem về nhà, lần này về nhà cô nhất định không thể về tay không. Cô phải lấy lại những gì thuộc về mình dù có ít cũng được vì bước khởi đầu luôn rất khó suôn sẻ.
47
(( Mỵ Nhi))
Cả Tích gia thấy danh thiếp liền xanh mặt còn Tích Tư Điềm nảy giờ đang kiềm chế liền nổi điên xông vào muốn đánh cô.
" Con tiện nhân này, mày là con điếm dám dụ dỗ chồng tao.
48
(( Mỵ Nhi))
Sáng hôm sau cô đến công ty làm việc với tinh thần vô cùng vui vẻ. Đang làm việc thì cô nhận được điện thoại, là Tích Kỳ.
" Alo, Tiểu Mỹ.
49
(( Mỵ Nhi))
Quả nhiên đúng như lời Tích Kỳ đã hứa thì sáng hôm sau đang làm việc cô đã nhận được tin từ luật sư đã hoàn tất thủ tục chuyển nhượng cổ phần công ty Phúc Viễn.
50
(( Mỵ Nhi))
Tối hôm nay Tích Tiểu Mỹ xuống bếp làm một bữa tối hoành tráng chúc mừng cho chiến công của cô cũng sẳn tiện cám ơn Khương Duệ đã giúp cô nhiều như vậy.
51
(( Mỵ Nhi))
Ngày đầu tiên đi làm ỡ Phúc Viễn đúng là như hỗn chiến mấy trăm hiệp. Chỉ việc xem lại hồ sơ cùng văn kiện thôi cũng đủ khiến cô mệt chết rồi chưa kể phe cánh của Tích Kỳ và Vũ Xuyên không ngừng gây khó dễ cho cô.
52
(( Mỵ Nhi))
Một tuần trôi qua vẫn chưa thấy động tĩnh gì ở nhà họ Tích cho thấy bọn họ quá xem thường cô nghỉ rằng cô vẫn là Tích Tiểu Mỹ nhu nhược ngu ngốc như trước kia.
53
(( Mỵ Nhi))
Bước vào căn phòng hôi hám bụi bặm, mẹ con Vũ Xuyên cáu gắt.
" Nơi đây là cho người ỡ sao"
" Dọn dẹp lại là có thể ỡ rồi.
54
(( Mỵ Nhi))
Mấy hôm nay Khương Duệ phải đi công tác nên cô buồn chán ra ngoài cùng Đan Đan mua sắm một ít đồ cho bảo bảo.
Đến trung tâm thương mại vào quầy đồ baby khiến cô hoa cả mắt, nhìn cái gì cũng muốn mua nhưng là vẫn chưa biết trai gái nên không thể mua quá nhiều nhỡ đâu không đúng thì thật tội cho đứa nhỏ.
55
(( Mỵ Nhi))
khi đi ngang qua tạp hóa nhỏ cô bắt gặp thân ảnh quen thuộc là bà ấy Vũ Xuyên.
" Thứ nghèo mạc rệp không có tiền còn dơ bẩn đi ăn trộm.
56
(( Mỵ Nhi))
Sau chuyến công tác trở về, Khương Duệ luôn ỡ bên cạnh chăm sóc cho Tích Tiểu Mỹ.
Hôm nay là ngày hội thương nhân, tất cả các thương nhân có cấp bậc cao cấp trở lên mới có thể tham gia.
57
(( Mỵ Nhi))
Thời gian này bình yên đến lạ thường, hằng ngày Tích Tiểu Mỹ ngoài việc ăn với ngủ thì bất cứ việc gì dù nặng hay nhẹ Khương Duệ đều không cho cô làm.
58
(( Mỵ Nhi))
Chớp mắt một cái đã sắp đến ngày dự sinh của cô.
Nhưng trước hôm dự sinh đó đang ngủ thì cô chợt đau bụng quằng quại, phía dưới ướt một mảng rất lớn.
59
(( Mỵ Nhi))
Khi Khương Duệ hay tin bảo bảo biến mất liền tức tốc đến bệnh viện. Chỉ mất 10 phút hắn đã có mặt tại phòng của cô, nhìn thấy cô ngất xĩu nằm trên giường và quản gia thuật lại mọi chuyện hắn bắt đầu không thể kìm chế cơn tức giận.
60
(( Mỵ Nhi))
Khương Duệ hắn đã nói là phải làm, phải cho Tích Tư Điềm nếm trải mùi vị sống không bằng chết ra sao.
Hôm đó khi ả nhảy xuống người của hắn đã kịp bố trí phao cứu hộ nên ả mới thoát chết nhưng vì thế ả mới có thể sống để trả nợ cho những gì ả đã làm.