Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Anh Biết Em Chờ Anh Lâu Lắm Rồi Không Chương 35

Chương trước: Chương 34



Ra đến nhà xe thì còn mỗi con chiến mã của mình năm đó. Trường cũng lác đác chỉ còn vài người, học sinh đã ra về hết nhưng tôi lại không cảm thấy trống vắng, không có chút gì đó bâng khuâng vì tôi đang nắm tay một cô bé xinh xắn, cá tính, dễ thương và thú vị.

- Về nhanh đi không muộn! –Xuân vỗ vai tôi.

Tôi quay lại ừ một cái rồi cả hai cùng kẽo kẹt trên con xe đạp ra về. Trên đường về, chẳng ai nói với ai câu nào. Chúng tôi đang hiểu ngưoừi kia nghĩ gì, thông tư tưởng thì lời nói cũng chẳng cần thiết. Nó là sợi dây, là kết nối của hai trái tim đang rung động.

Tôi cần Xuân lúc này để hưng phấn con tim, để diụ lại nỗi giận thằng béo lúc sáng, còn Xuân đang bên tôi để an ủi một trái tim đang tổn thương vì tình bạn. Hạnh phúc chỉ là để một người bên ta lúc ta khốn khó, cười khi ta có niềm vui và rơi nước mắt khi ta buồn.

Tạm biệt Xuân ở đầu ngõ tôi chỉ mỉm cười khi Xuân chào tôi rồi quay lưng và đạp xe về nhà. Con đường đầy nắng, nóng, nhưng tôi đã ngập tràn niềm vui vì tôi đã tìm được người có thể bên cạnh mình.

Ngày tháng cứ thế mà trôi qua. Tôi và Xuân ngày càng thân thiết hơn. Sáng sớm tôi qua đón Xuân đi học. Cứ tới đầu ngõ là Xuân lại tặng tôi một nụ cười tật tươi, nàng nheo mắt rồi leo lên đăng sau cho tôi. Chúng tôi vẫn là hai người bạn thân chứ chưa ai nói lời tình cảm trước. Cả lớp ai cũng nghĩ  chúng tôi an bài, ai cũng nghĩ chúng tôi là một cặp nhưng kì thực điều đó hoàn toàn không đúng.

Sáng nay vẫn như mọi hôm, tôi thứ dậy từ 5h30. Được hai tuần trôi qua từ ngày tôi chính thức trở thành học sinh của A3, của Chu Văn An, tôi quen dần với cái đồng hồ kêu inh ỏi vào 5h30 sáng, quen dần với kiểu đá mông của ông anh và quen dần với cái nhéo tai của con ranh con.

- Nay anh tôi dậy sớm thế? – Con ranh con lại bắt đầu.

- Té đê, cuối tuần rồi, anh không có hứng cãi nhau với mày.

Tôi xùy xùy nó mấy cái rồi bước những bước nặng nề vào nhà vệ sinh để mặc cái bĩu môi của nó ở đằng sau. Hè, hè. Làm gì được nhau.

Cơm nước xong xuôi là trẽo lên con xe đạp thẳng tiến về nhà Xuân cùng thằng Dũng.

- Anh giai không nhớ nay là ngày gì à? – Nó dắt xe ra cổng theo tôi.

- Ngày gì? – Tôi thắc mắc.

- Ngày sinh nhật anh mà anh cũng không nhớ nữa. – Nó hơi nhăn mày.

- Đùa chứ mày không nhắc thì anh cũng chẳng nhớ. Mà gớm nữa, năm nào chẳng như năm nào. – Tôi ra bộ điều quá là bình thường luôn.

- Sax…. Năm nay sẽ khác, anh quen bạn mới, lơps mới và có nhiều mối quan hệ mới.

- Rồi sao nữa?

- Quan trọng là anh có cô em gái xinh đẹp hơn trước vẫn nhớ ngày anh ra đời.

- Tưởng gì, ranh con. Thôi mày té đê. – Tôi đuổi nó như đuổi tà.

Nó co dò đạp và không quên tặng tôi một cãi bĩu môi ra xinh. Đúng là….

Tôi phóng ra đầu ngõ thì đã gặp thằng Dũng CR đứng đó rồi. Đùa chứ tôi không kết thằng này gì ngoài cái khoản nó quá đúng giờ. Chỉ có tôi chờ nó chứ không bao giờ nó để tôi chờ. Rất tiếc sau này anh giai CR nhà tôi học Bách Khoa và tăng ca một năm. Đó là lần duy nhất mà nó làm mọi người chờ nó. Giờ thì cũng SAMSUNG rồi. Chúng tôi đã lớn hết rồi.

Tôi với nó trên giời dưới biển không đâu là không có chuyện. Nó được cái là cũng có tài chém gió như tôi. Mọi lần là kém nhưng lần này thế quái nào lại bằng. Khó hiểu. Nói chung là cũng lại tại tôi.

Tôi đến trước cổng nhà Xuân thì không thấy bóng dáng yêu kiều nhà tôi đâu. Quái lạ, mọi hôm bằng giờ thì cô nàng đã đứng ở cổng chờ tôi rồi mà hôm nay lại không thấy đâu. Điêu nhể?

- Này em Xuân của mày đâu rồi? – Dũng CR hỏi tôi.

- Tao biết sao được, mọi hôm đã đứng ở đây rồi cơ mà nhỉ? – Tôi quay qua nó.

- Thôi gọi đi, không có nhà thì còn nhanh chứ sắp vào học rồi.

Tôi gọi 2 tiếng thì không thấy ai trong nhà. Cửa nhà Xuân luôn cài then hoặc khóa ở bên trong, không mở bao giờ nên tôi cũng chịu, chẳng biết cô nàng có chơi trò ú tim ở bên trong không nữa.

Gọi thêm 2 tiếng “Xuân ơi” nữa thì nhà bên cạnh có một người phụ nữ trạc 35 tuổi bước ra.

- Xuân đi học rồi cháu ơi! – Cô ấy một tay bế cháu nhỏ nói vọng ra.

- Xuân đi với ai hả cô ơi? – Tôi hỏi cô ấy.

- Xuân cũng đứng đây đợi nhưng có một cậu bạn đi qua và chở nó đi rồi.

- Dạ vâng! Cháu cảm ơn cô.

Tôi chào cô rồi cùng thằng Dũng tiếp tục đi học. Trong lòng tự dưng cảm thấy khó chịu, miệng lẩm bẩm.

“Con điên, làm bố mất thời gian đợi mày”

- Chú làm gì mà nhìn có vẻ quạu thế thằng em? – Dũng CR vỗ vai tôi.

- Thì con điên kia, mất thời gian.

- Mày sao thế? Nhỡ đâu bạn nó đi qua thấy đứng một mình thì gọi đi thôi chứ làm gì mà như vừa dẵm phải “mìn” thế?

- Kệ m* nó, không quan tâm.

- Rõ là chú không có thích chuyện Xuân đi học với người khác, chú chỉ thích đèo Xuân đi học thôi đúng không? – Nó vừa cười vừa hỏi.

- Tao đấm mày à nha, nhanh đê.

Nó cười như vớ phải vàng, tôi thì nhấn mạnh vê đan lao về phía trướng. Tí mà để bố gặp bố băm chết con điên.

Tôi vừa đến cổng nhà xe thì gặp lại thằng Hùng đang xếp xe. Hai thằng nhìn nhau không nói câu nào. Tôi dựa xe rồi xách cặp đi luôn, mặc kệ thằng Dũng đi sau và Hùng Chư muốn làm gì thì làm.

Đi được một đoạn thì thấy Xuân đi từ phía hành lang lớp 11 về, đang nói năng vui vẻ với một thằng giai khác. Cả hai người có vẻ cười nói vui vẻ lắm. Bực bội nó càng điên hơn. Có lẽ là thằng giai này rồi.

Đi một mạch về lớp, vượt qua Xuân và thằng kia một đoạn thì thằng Quân vỗ vai.

- Mày đi gì mà nhanh thế thằng em?

Tôi không trả lời cứ thế đi tiếp. Nó lại hỏi.

- Nay lại làm sao nữa đây, em Xuân đá sao à?

- Mày thôi hỏi những câu vô tích sự đi. Tao đang có việc. – Tôi quắc mắt.

- Thôi đê, anh đi guốc trong bụng những thằng như chú, trả lời anh đi nào.

Tôi mặc kệ nó cứ thao thao bất tuyệt đằng sau, đến khi vào đến lớp, cất cặp vào hộc bàn tôi mới quay qua với nó.

- Bị làm sao kệ tao!!!!

Đọc tiếp  Anh biết em chờ anh lâu lắm rồi không ? – chương 36

Loading...

Xem tiếp: Chương 36

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Vì Sao Ông Ackroyd Chết

Thể loại: Trinh thám

Số chương: 17




Nhóc Yêu, Cho Anh Xin Lỗi!

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 150


Nhặt Được Một Người Cá

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 12