1 Tiết tử Trong ba cái khay để trên bàn có ba quả tú cầu có đính bảy sợi tơ nhiều màu. Ba Ngự Sử đại phu quỳ gối trước ba quả tú cầu với gương mặt khổ sở.
2 Ánh trăng như nước chiếu ra ánh sáng màu bạc, cơn gió đêm mang theo hơi nước ẩm ướt làm cho những kẻ vô tâm cũng không thể ngủ được mà cảm thấy phiền chán.
3 Ngoài cửa sổ tiếng mưa rơi tí tách, thái dương bị mây đen che lấp, một bầu trời đầy âm u. Tuy là ban ngày, nhưng người ở trong phòng cũng không đốt đèn chiếu sáng.
4 Mưa đã tạnh, mặt trời rốt cục cũng xua tan mây đen hé ra khuôn mặt tươi cười, một lần nữa chiếu sáng khắp mặt đất. Tiểu Thúy dừng tay trên khung thêu, vụng trộm liếc nhìn vị chủ tử dám làm ra chuyện to gan lớn mật như vậy, tiểu thư thoạt nhìn vẫn giống như trước ăn ngon ngủ yên.
5 “Khụ khụ…” Triệu Tử Dương vẻ mặt tái nhợt, một tay phủ ngực, một tay nắm lấy tay nàng để lên môi, dương quang xuyên thấu qua cửa sổ chiếu lên người hắn, toát ra hương vị mê hoặc chúng sinh.
6 Mới sáng tinh mơ, công việc ở phủ Ngự Sử đã lu bù. Tuy nói trong phủ từ khi bắt đầu dựng Thải Lầu liền sẵn tay chuẩn bị hết thảy công việc cho tiểu thư xuất giá, nhưng sáng sớm vẫn bị lão gia sai bảo khiến cho tay hoảng chân loạn, người ngã ngựa đổ.
7 Thời tiết sáng sủa, gió thổi nhè nhẹ. Trước cửa phủ Văn Ngự Sử ở phía Tây thành, mọi người vây xem. Hôm nay Trạng Nguyên gia con rể của Văn gia rời kinh thành đi đến Từ Châu nhậm chức, vì muốn gặp được mặt một tuyệt thế mĩ nam, rất nhiều người đều dậy rất sớm, hiện tại đã có rất nhiều người đang đứng đợi, nhưng vẫn không thấy được bóng dáng của vị Trạng Nguyên đâu, thật sự làm ọi người thấy sốt ruột.
8 Đến Từ Châu được một ngày, Văn Tuyết Oánh vẫn không nhịn được liền đem nghi hoặc ra hỏi. “Chàng rốt cuộc tính đáp lễ công chúa như thế nào?”Triệu Tử Dương đang đọc sách ngẩng đầu liếc mắt nhìn nàng một cái, vân đạm phong khinh nói: “Hỏi việc này làm gì?”“Tò mò.
9 “Dương nhi, làm quan hẳn là nên quan tâm đến chính sự, ngươi hẳn là nên tu thân dưỡng tính, không thể để tư tình nhi nữ làm ảnh hưởng đến việc chính. ”Mới vừa ngồi xuống bàn, chợt nghe đến bà bà nói ra những lời giáo huấn này, Văn Tuyết Oánh cho dù có ngốc cũng biết là đang nói ình nghe, khóe mắt nhịn không được run rẩy.
10 Gần đây, sắc mặt Triệu Tử Dương thường xuyên ưu sầu, điều này làm cho không ít cấp dưới nhịn không được lo lắng. Mặc kệ nói như thế nào, tuy rằng mỹ nam tử nhíu mi thoạt nhìn vẫn cảnh đẹp ý vui như trước, nhưng dù sao không bằng giãn mày ra nhìn thoải mái hơn.
11 Mãi từ đêm khuya ngày hôm qua cho đến nay mặt trời đã lên cao, dần dần tới gần buổi trưa, bên trong phủ Trường sử tất cả mọi người càng ngày càng nôn nóng bất an.
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Khoa Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 23