21 Nguyệt Băng cười một tiếng quái dị nhìn đoàn người đi đến làm cho người đứng gần nàng rùng mình một cái, không ai khác là đoàn người Hỏa gia. Hỏa Tuyền cười châm chọc nhìn đệ cung cha khác mẹ, được hắn bảo vệ từ nhỏ đén lớn nhưng lại làm ra loại chuyện đó.
22 Sau khi đoàn người Nguyệt Băng chia làm hai nhóm đi hai hướng, hiện giờ Nguyệt Băng và Hạ Nghi, Hàn Tuyết cùng Lam Đằng Phi đang ngồi trên Tử Kim Điêu thần thú cấp 5 của Nguyệt Băng bay về phí Đông đại lục Lam hạ đại lục.
23 Tia sáng buổi xế chiều vàng vàng cam cam chiếu rọi khắc nơi, mọi người bận rộn đi về nhà khách sạn nghỉ ngơi ăn cơm chiều, không xa có một nơi trong một khách sạn thượng quý (như khách sạn 5 sao ấy) có một gian phòng to lớn tốt nhất, trang trí tao nhã có cửa sổ siêu lớn có thể nhìn toàn cảnh ngoài đường lớn và vài chậu cây hoa dược Kim Hương Thảo, Mộc Hà Thảo,.
24 " Haizzz. . . Khi nghe tin tức đó đại ca liền hôn mê một tháng, khi tỉnh lại như một con người khác. Chuyện này làm cho hai thế gia hối hận vô cùng. " Mộ Dung Lương nói xong, trong mắt hắn chứa đầy đau lòng vì đại ca hắn.
25 Sáng ngày hôm sau đoàn người Nguyệt Băng lại tách ra thêm lần nữa, lần này Mộ Hàn Tuyết. Hàn Tuyết đi chung với đoàn người Mộ Dung gia trở về gia tộc của nàng.
26 Trên đường đi nàng chả nói một câu nào với Mộ Dung gia, họ cũng vậy vì Hàn Tuyết đi phía sau lại khác xa, họ đành tập trung nhìn đường, không thì tu luyện.
27 Sau ba ngày phi hành thú cưỡi đã tới kinh của Phi Hoả Quốc, Hoả Thành. Nguyệt Băng điều khiển Tử Kim Điêu bay vào Hoả Thành nhưng lại có một đội vệ quân chặn lại:" Dừng lại, cấm không cho phi hành thú vào.
28 Mọi người đi đến Phượng Nghi cung của hoàng hậu Mai Vân Tương, bước vào phòng thấy một phụ nhân khoảng tam tuần trên nằm giường, dung nhan diễm lệ, làn da tái xanh, môi trắng bạch, suy nhược nằm trên giường, nhìn là biết bị trúng độc.
29 Nguyệt Băng đi lại bể tắm, nhẹ đưa tay vào, nước âm ấm không quá nóng không quá lạnh, nàng lại xoè tay ra, trong tay xuất hiện một lọ nhỏ chứa dịch thuỷ màu đỏ, nàng đổi ba giọt vào bể tắm, nó bốc lên làn khối màu đỏ hồng hương ngào ngạt tựa như hương hoa hồng nhưng lại không phải.
30 Hình như là quên Thiên Mãng rồi =-=, thật ra Thiên Mang cũng rất oan uổng không phải cố ý quăng "nữa chủ nhân" đi đâu, mà lúc họ đánh nhau thì đột nhiên nó cảm ứng được khi tức của chủ nhân tuy chỉ nháy mắt nhưng đủ làm nó thoát khỏi Mị thuật, đủ làm nó điên cuồng tìm kiếm.