41 Sáng sớm ngày cuối tuần, gia đình họ Nguyễn dùng bữa sáng với nhau, Nguyễn Thiên Lâm sau khi tỉnh rượu lại bắt đầu hỏi Nguyễn Thanh Ngôn về chuyện bạn gái của anh.
42 Buổi chiều, hai người dắt Lông Xám ra ngoài đi dạo. Mấy ngày nay thằng nhóc này bị cấm cung cho nên vừa ra khỏi nhà là bắt đầu nhảy nhót khắp nơi.
Nguyễn Thanh Ngôn một tay nắm tay Cố Sương Chi, tay kia dắt chó, anh bỗng thấy thật thỏa mãn.
43 Dạo gần đây Lưu San San không đến tiệm đàn nữa, Tiểu Mỹ kể với hai người bọn cô có bữa họ đứng ngoài cửa thấy Lưu San San kéo Nguyễn Thanh Ngôn lại nói gì đó, nhưng chưa đầy vài phút, cô ta đã khóc lóc bỏ chạy.
44 Lúc rời khỏi quán lẩu, Cố Nhiên hỏi cô gậy dò đường đâu, cô ấp úng bảo mất rồi bị mẹ mắng cho một trận.
"Mẹ chưa thấy người khiếm thị nào mà làm mất gậy như con.
45 "Bây giờ cô vẫn chưa thể nhìn rõ được, chỉ thấy mờ mờ mà thôi. Mấy tháng sau thị lực sẽ dần dần khôi phục, cứ từ từ, đừng gấp. " Bác sĩ vừa gỡ băng vừa dặn dò, "Sau khi xuất viện phải điều dưỡng cho tốt, chú ý nghỉ ngơi nhiều, có chỗ nào không khỏe thì phải đến bệnh viện ngay.
46 "Hai người định đưa nhau đi trốn?" Tiếng hét vang vọng cả tiệm đàn Viễn Niệm, "Khi nào phát kẹo cưới?"
Cố Sương Chi cau mày đầy bất lực, cô ra hiệu bảo Tiểu Mỹ bình tĩnh lại, "Nói bậy gì thế?"
Mấy ngày nay cô đã giải thích với từng người một, ai nấy đều phản ứng y hệt Tiểu Mỹ.
47
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânCố Sương Chi ngủ một giấc đến giữa trưa ngày hôm sau mới tỉnh dậy, cô đã bớt sốt nhưng vì tối qua không ăn gì nên cả người vẫn còn mệt.
48
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânMấy ngày sau, Nguyễn Thanh Ngôn thật sự đi đâu cũng dẫn Cố Sương Chi theo. Ban ngày vào thôn chụp ảnh, tối lại cùng quay về nhà trưởng thôn.
49
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânThu dọn hành lí xong, hai người đành phải quay về phòng của Nguyễn Thanh Ngôn.
Vì chuyện ầm ĩ tối nay nên vẫn còn rất nhiều người chưa ngủ, trên hành lang có vài người chạy đến hóng hớt, "Hai người bị trộm mất bao nhiêu?"
"Khoảng một hai ngàn tiền mặt.
50
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânỞ nhà trọ trên hồ nhỏ, hai người lúng túng nhìn nhau.
Nguyễn Thanh Ngôn ngập ngừng mở miệng, "Còn đau không em?"
"Đau.