41 Thiên hạ đại loạn, mỹ nhân tịch liêu
Nàng, kỹ nữ thanh lưu, từng một thời là tiểu thư
Chỉ vì mất trinh tiết, bởi chính ca ca ruột
Khiến nàng trở thành tội nhân loạn luân
Bị người đời phỉ nhổ, chê cười
Trinh tiết không còn, chỉ còn thân thể dơ bẩn
Người đời phỉ nhổ, thật thiên đại chê cười
Phụ thân bán nàng vào thanh lâu, mua vui cho nam nhân
Khắp thiên hạ, nàng trở thành phá hư nữ nhân
Bị người người phỉ nhổ, qua đêm hàng trăm nam nhân
Thân thể ngọc ngà dơ bẩn bị nhiều nam nhân sờ qua
Nàng ghê tởm, đêm nào không ngủ được
Ác mộng, tận cùng hắc ám, nàng thật sự muốn chốn chạy
Nàng mệt mỏi, nàng hận gia đình của nàng, nàng hận cái người gọi là ca ca
Nàng hận phụ thân, nàng hận nam nhân
Không ai là nam nhân tốt cả
Đêm nào nàng cũng sống như địa ngục nhân gian
Tâm trở tro tàn, mai mòn tình cảm
Nàng muốn trả thù, nàng muốn lợi dụng
Nàng sẽ trở thành phá hư nữ nhân
Thành Châu, giang nam mộng.
42 Từ khi vụ giấc mơ bí ẩn kia, nàng không hiểu sao không thể nhớ ra. Dường như kí ức kia là của kiếp trước nàng, trong tâm trí nàng mỗi khi nghĩ lại, tâm nàng như có vật gì đó ghim vào, đâu nhói.
43 Màng đêm tĩnh mịch, Lạc Sắc Vi đứng trầm ngâm một chỗ. Gương mặt đàm đạm, suy tư, đầu óc nàng đang suy nghĩ cái gì đó, bổng khóe miệng cười lên một cách tà mị như đang suy tính âm mưu xấu xa gì đó.
44 Ngón tay cứ vuốt nhẹ ở tiểu hoa huyệt, đùa giỡn ở vật cấm. Mật ngọt từ tiểu hoa huyệt chảy ra thật mê người, bàn tay hắn dính đầy chất tinh dịch.
Người nàng không ngừng vặn vẹo, chìm đắm trong khát vọng.
45 Trạm Huyền liếm nhẹ tiểu hoa huyệt, mãi mê mẫn chìm đắm trong mật ngọt, lưỡi ướt át đầy chất lõng phát từ tiểu hoa huyệt. Hắn đưa lưỡi khám phá sâu hơn trong đó, chìm sâu cơn khát dục vọng.
46 Trạm Huyền tiếp tục tàn phá ở tiểu hoa huyệt. Vươn đầu lưỡi tìm kiếm vị ngọt mê hoặc, tinh dịch chảy ra, ướt át kiều diễm vô cùng. Hắn liếm lúc nhanh lúc chậm làm khoái cảm nàng tăng đến tận cùng, nhiệt trong người không ngừng toát ra.