21 Đêm tối đen, phòng tối đen, Tiểu Nhiễm một mình nằm ở trên giường thao thức mãi mới vừa đi vào giấc ngủ được.
Đột nhiên cửa bị mở ra, một thân ảnh cao lớn bước nhanh đến.
22 Một cái quỳ này, làm cho rất nhiều cảm xúc trong nháy mắt tan biến.
Tây Tường Liệt rành mạch cảm giác được. Hắn vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm Tiểu Nhiễm đang quỳ trên mặt đất, sự hoảng hốt tràn ngập trong mỗi góc cơ thể hắn.
23 “Ngươi tỉnh?”
Tiểu Nhiễm vừa tỉnh dậy, liền cảm giác được trên đỉnh đầu có một ánh mắt ôn nhu đang chăm chú nhìn mình.
Tây Tường Liệt yên lặng nhìn nó, trong mắt đều là sự sủng nịch cùng yêu say đắm không che giấu.
24 “Phu nhân hiện tại là muốn động thủ?”
“Chẳng lẽ còn muốn ta chờ đợi sao? Chẳng lẽ ngươi không thấy Vương gia đối với ta đã dần dần mất đi hứng thú sao? Nhiều ngày như thế chẳng thèm quan tâm, Vương gia có bao giờ lạnh nhạt với ta như vậy đâu!”
“Quyên Nhi không phải là có ý đó.
25 Thời điểm Thu Đào quay trở lại Nguyệt Tiên Cư cũng đã là chuyện của một canh giờ sau. Không phải nàng cố ý về muộn vậy, mà là cái ả Quyên Nhi kia một mực giữ nàng ở lại, hại nàng không kịp hầu hạ công tử.
26 “Chờ ít ngày nữa tuyết rơi, ta mang ngươi lên núi trượt tuyết. ”
Tây Tường Liệt vừa nói xong, quả nhiên trên mặt Tiểu Nhiễm liền xuất hiện một nét kinh hỉ.
27 “Công tử, đây là……” Thu Đào lấy từ trong tay ra cái gì đó, có điểm do dự mở miệng. Bởi vì nàng không có sự cho phép của công tử đã nhận đồ người khác tặng.
28 Thu Đào đem bữa tối bày ra trên bàn, đồ ăn đều là theo Tiểu Nhiễm phân phó mà làm. Nói là bữa tối, thực chất chỉ nhiều hơn bữa sáng có một bát cháo gà mà thôi.
29 “Ngươi đây là làm gì!” Tây Tường liệt trong tay cầm cái vòng ngọc kia, sinh khí nói. Nhiễm Nhi dám cự tuyệt hắn?
Tiểu Nhiễm quay người lại, đưa lưng về phía Tây Tường Liệt.
30 Không biết tại sao Vương gia còn không có ra mặt đuổi nó đi, là cảm thấy ngại sao?
Nó sẽ không ở lại đây, nó biết rõ thân phận của mình.
Tiểu Nhiễm đóng cửa sổ lại, xoay người cởi bỏ xiêm y tinh xảo ấm áp trên người, gấp gọn lại đặt ở đầu giường, rồi lấy một bộ xiêm y bằng vải thô mặc vào người.
31 “Vâng, lão nô lập tức đưa Vương gia đi. ”
Trần tổng quản giờ phút này trong lòng vô cùng bất ổn. Thật không biết Tiểu Nhiễm rốt cuộc là làm sao chọc tới Vương gia, ngay cả khi muốn trở về làm hạ nhân cũng khiến Vương gia bực tức.
32 Ngày mới tờ mờ sáng, Tiểu Nhiễm đã thức dậy, nhanh chóng vệ sinh cá nhân xong, sau đó cầm chổi đi đến đình viện.
Khí hậu vốn không ấm áp, nhất là vào sáng sớm không khí lại càng thêm lạnh.
33 (nhan đề siêu chuối củ T__T)
Ban đêm, Tiểu Nhiễm lặng lẽ kéo mền nằm xuống. Trong phòng của nó cửa sổ rất nhỏ, lại chỉ có một cái nho nhỏ, ánh trăng cũng chỉ lọt vào được một ít.
34 Tiểu Nhiễm kìm lòng không đậu dùng hai tay ôm cổ Tây Tường Liệt, yên lặng nhắm hai mắt.
Nhớ hắn, không có lúc nào là không nhớ tới người hiện tại đang cùng mình da thịt thân cận.
35 Nói xong, Tiểu Nhiễm cầm lấy áo khoác bao lấy thân thể trần trụi của mình, rồi mới bắt đầu tìm quần áo giúp Tây Tường Liệt.
Tây Tường Liệt đột nhiên túm lấy cổ tay Tiểu Nhiễm, dùng lực kéo nó đến bên mình.
36 Khi Quyên Nhi thấy Tây Tường Liệt không mời mà đến, trong lòng không tự chủ được rét lạnh một chút. Xem biểu cảm kia của Vương gia…… Quyên Nhi không khỏi có chút chột dạ.
37 Ngày hai mươi ba tháng 11 hôm nay, Thụy Dương vương phủ so với hoàng cung còn làm cho người ta chú ý đến hơn. Bởi vì hôm nay chính là sinh thần thứ hai mươi sáu của vị vương gia có quyền lực rất cao trong hoàng thất – Tây Tường Liệt.
38 Tiểu Nhiễm vốn muốn một mình đến hoa viên ngồi suy nghĩ một chút, hoa viên lúc này hẳn là không có người đến, nên nó định ngồi nhớ lại buổi tối trước kia mình và Tây Tường liệt đã từng ở đây thân thiết.
39 Tây Tường Liệt lợi hại cả triều đình ai cũng biết, nhưng mà Viên Cảnh Triệt không hề nghĩ rằng Tây Tường Liệt lại có thể không chút băn khoăn mà buông lời uy hiếp mình như thế.
40 Buổi chiều, Tây Tường Liệt quả nhiên đã từ trong cung trở lại. Chuyện đầu tiên hắn làm khi trở về chính là lao đến Nguyệt Tiên Cư. Thu Đào thấy hắn tới, vội vàng hành lễ rồi cáo lui.