21 Bận việc thoáng cái đã buổi trưa, thời gian trở về nhà liền chậm một chút, đi được nửa đường thì thấy Trang Thư Hàn tới đón nàng.
Tại thế giới xa lạ này, có người thân như vậy nhớ thương chính mình, còn chưa đến gần Trang Thư Tình liền lộ ra ý cười đầy mặt.
22 “Làm được một kiện đồ may khoảng hai, ba ngân lượng, được ba cái là chín trăm văn tiền, Tú Nhi tỷ làm một kiện như vậy sống trong vòng bao lâu?”
”Thấy hoa văn trên trang phục không cần phức tạp, nếu chỉ dụng tâm bình thường thì một ngày là xong, nếu giá cao tất nhiên sẽ có lời, nhưng mà ngươi cũng không thể toàn bán hết như vậy, dân chúng mua không nổi.
23 Đã luyện vẽ nhiều năm, nên nhân tiện Trang Thư Tình một tay viết bút lông cũng không kém, xem đệ đệ bởi vì nàng không cho hắn vào cửa hàng làm việc mà mất hứng, cân nhắc đưa một phần đơn thích hợp ở thế giới này cho hắn.
24 Trần tiên sinh lúc này giống như mới nhớ ra trong phòng còn có người, ánh mắt đảo qua Trang Thư Tình, cuối cùng dừng ở trên người Trang Thư Hàn.
Ánh mắt trong trẻo kiên định, sống lưng thẳng thắn, phảng phất chỉ cần một vai liền có thể gánh vác đau khổ, đúng, không sai, người đọc sách nên có khí chất này.
25 “Tỷ tỷ. . . ” Trang Thư Hàn sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, trong đầu trống rỗng, đợi khi hắn phục hồi tinh thần lại thì đã nhào qua chỗ tỷ tỷ, mà con ngựa đang tung vó lên kia, cách hắn có nửa bước chân.
26 Nàng làm bác sĩ mấy năm, phản ứng đã thành bản năng, nghe được thanh âm cầu cứu tuyệt sẽ không thể lờ đi.
Một lần nữa vén mành lên, ánh mắt nàng nhìn qua những người khác cũng không thấy ai có gì không ổn, chung quanh cũng không thấy được nơi nào có đứa nhỏ bị thương.
27 Tìm chút vải sạch sẽ, lại lau qua nước ấm, đem vật nhỏ cẩn thận thu thập sạch sẽ, đắp chút thuốc lên miệng vết thương, đem chỗ bị gãy xương bên chân trái cố định tốt bằng ván gỗ nhỏ.
28 Từ sau khi đến thế giới này, đây là lần thứ hai Trang Thư Tình nhìn thấy lá trà.
Làn thứ nhất là ở nhà đại bá, nàng cùng Thư Hàn đã uống qua loại trà người ta dùng trà lá bọt để nấu.
29 Trang Thư Tình đứng ở trong gian phòng vừa nhìn vừa giơ móc treo quần áo, đổi vị trí cho xiêm y, cho những xiêm y cùng màu xếp cùng một chỗ, như vậy nhìn tất nhiên sẽ không rối mắt.
30 Bạch Chiêm giống như là sáng sớm cố ý tới bắt nàng tạ lễ, đồ lấy tới tay ngây ngốc hồi lâu liền rời đi.
Trang Thư Tình trong lòng thoáng có chút cao hứng, ném đi lý do tại sao, tập trung vào việc cửa hàng.
31 Kiếm tiền rất mệt.
Một ngày này, Trang Thư Tình triệt để hiểu được những lời này, nhưng khi thấy đệ đệ nói cho nàng biết hôm nay kiếm được bao nhiêu, mệt mỏi đều biến mất.
32 “Ngoài ra còn có một việc, hiện tại ta đang thuê nhà ở, nơi đó nam nhân ra vào cũng không tiện. Cho nên Hướng Tả, ngươi ủy khuất một chút, trước tiên cứ ở trong cửa hàng.
33 Sợ Trang Thư Tình nghi ngờ, hai người thu thập thỏa đáng liền đi ra ngoài, cầm trong tay xiêm y công tử đã mặc vài ngày, Hướng Tả vụng trộm ngửi, quả thật là có chút mùi lạ, xiêm y này công tử rốt cuộc mặc mấy ngày? Đại tổng quản sẽ mặc kệ không lo sao?
Là bởi vì chưởng quầy đưa một thân quần áo làm tạ lễ, nên mấy ngăn tủ cùng mấy hòm lớn đựng xiêm y cũng không có mặc?
Hắn cảm thấy thương cảm cho vị kia hàng năm gần đem nửa xấp vải thiên tàm ti đưa tới cho công tử, khố phòng cũng chỉ thu lại vài thất, bằng không theo như bản tính soi mói cùng to gan lớn mật của công tử, sợ là sẽ trực tiếp đến khố phòng của vị kia tìm.
34 “Muốn bán giá cao, hoa văn đơn giản sẽ không thể dùng. ” Trang Thư Tình kỳ thực còn có chút cao hứng, nếu có thể bán ra giá cao, như vậy một tháng có thể bán được bao nhiêu nàng đều nhận, không cần lãng phí nhiều thời gian cũng có thể kiếm được nhiều tiền, nàng cầu còn không được.
35 Không biết là khi mình nghĩ đến người của Đổng gia, thì Hướng Tả làm việc ngược lại không che lấp nhiều như vậy, “Ở nơi này khai trương cửa hàng quả thật thích hợp, chỉ cần những thứ này hợp tâm ý bọn họ, các công tử tiểu thư đều có thể bỏ bạc ra mua, chúng ta lại ở giữa châm ngòi một chút, kích thích tâm tư so bì của bọn họ, không cần lo không buôn bán được.
36 Trang Thư Tình quay người lại nhìn hắn, “Một là tú nương, trong cung khi nào mới cho người xuất cung, ngươi có tin tức chính xác không? Dù có được tin tức chính xác, có thể mời về hay không? Mặt khác ta sợ rằng bạc của ta không đủ, không có bạc thì không thể bố trí mọi thứ một cách tốt nhất, không có bạc cũng không thể hấp dẫn những tú nương khác đến, tổng kết lại mà nói, kỳ thực cũng chỉ là một vấn đề: Bạc.
37 Trương Tú Nhi cười: “So với lúc trước mỗi ngày qua đi như nước nhạt nhẽo, hiện tại không biết đã tốt hơn bao nhiêu lần, ta biết bây giờ Thư Tình ngươi không phải không mua nổi một tòa nhà nhỏ, nhưng ngươi vẫn nguyện ý ở nơi này.
38 Vội vàng dọn dẹp phòng ở một phen để mời tú nương đến.
Lúc trước không có gặp mặt người ta, Trang Thư Tình cảm thấy còn có chút không yên, là người từ trong cung ra, đối với chủ tử trong cung thì khúm núm, nhưng khi ra khỏi cung ai cũng được xem trọng hai phần, tư thái đương nhiên sẽ không giống với người ở bên ngoài.
39 Linh quang chợt lóe, Trần Nguyên liếc mắt nhìn công tử, quyết định thử một lần, “Công tử, nghe nói Trang cô nương mỗi ngày đều mang theo Tiểu sói con kia ra ngoài.
40 Cửa hàng mới yên tĩnh khai trương.
Trang Thư Tình không có sử dụng thủ đoạn như lúc trước, ở cái chợ nhỏ kia thì thủ đoạn như vậy hữu dụng, nhưng tại nội thành này, nếu đem đi sử dụng ngược lại sẽ phản tác dụng.
Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Nữ Cường
Số chương: 50
Thể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Nữ Cường
Số chương: 17