Chương trước: Chương 15: Đi Mary, Đi Năm Châu?
1. Chương 1: Ác Mộng
2. Chương 2: Không Nên Nhìn 1+2
2. Chương 2: Không Nên Nhìn
3. Chương 3: Chỉ Là Bạn Gái
4. Chương 4: Trang Phục Hầu Gái Và Đồng Phục Y Tá
4. Chương 4: Em Đã Lớn, Có Phải Đã Có Nam Sinh Theo Đuổi?
5. Chương 5: Có Nam Sinh Theo Đuổi Hay Không?
5. Chương 5: Gặp Gỡ Hứa Chí Ngạn
6. Chương 6: Hứa Chí Ngạn
6. Chương 6: Thư Tỏ Tình
7. Chương 7: Số Điện Thoại
7. Chương 7: Cô Không Xứng Gọi Ông Ấy Là Cha
8. Chương 8: Thổ Lộ
8. Chương 8: Tầng Hầm Ngầm
9. Chương 9: Hắn Nói Chính Là Cô Sao?
9. Chương 9: Cách Chơi Mới Để Cô Hận Tôi!
10. Chương 10: Tầng Hầm Ngầm
10. Chương 10: Đón Máy Bay
11. Chương 11: Cách Chơi Mới
11. Chương 11: Thân Càng Thêm Thân
12. Chương 12: Tôi Sẽ Làm Cho Cô Hận Tôi
12. Chương 12: Đi Mary Hay Ngũ Châu?
13. Chương 13: Đón Máy Bay
13. Chương 13: Con Thương Muội Muội Là Đương Nhiên!
14. Chương 14: Thân Càng Thêm Thân
14. Chương 14: Nhớ Tới Hải Hoan
15. Chương 15: Đi Mary, Đi Năm Châu?
15. Chương 15: Thi Đậu Ngũ Châu
16. Chương 16: Con Thương Muội Muội Là Đương Nhiên!
16. Chương 16: tạ Gia Có Con Gái Sắp Trưởng Thành
17. Chương 17: Nhớ Tới Hải Hoan
17. Chương 17: Đánh Giá
18. Chương 18: Thi Đậu Năm Châu
18. Chương 18: Tiệc Sinh Nhật
19. Chương 19: Tạ Gia Có Con Gái Sắp Trưởng Thành
19. Chương 19: Dạ Chi Hoàng Triều
20. Chương 20: Đánh Giá
20. Chương 20: Bảo Vệ Em Gái
21. Chương 21: Tiệc Sinh Nhật 1
21. Chương 21: Hậu Quả Là Cái Gì
22. Chương 22: Mẹ Nào Con Nấy
22. Chương 22: Thư Dật Ca Ca Thật Sủng Cậu
23. Chương 23: Dạ Chi Hoàng Triều
23. Chương 23: Tôi Cũng Đã Quen Bị Anh Khi Dễ
24. Chương 24: Ai Tới Mau Cứu Tôi
24. Chương 24: Nhớ Lại
25. Chương 25: Bác Sát 1
25. Chương 25: Không Phải Bạn Gái
26. Chương 26: Hậu Quả Là Cái Gì
26. Chương 26: Vị Nước Mắt
27. Chương 27: Biểu Diễn
27. Chương 27: Anh Ôm
28. Chương 28: Thư Dật Ca Ca Thật Sủng Bạn
28. Chương 28: Cắm Trại Dã Ngoại
29. Chương 29: Tôi Nào Dám Trách Anh?
29. Chương 29: Em Gái Của Tôi, Để Tôi Phụ Trách!
30. Chương 30: Tùy Cô Nghĩ Sao Thì Nghĩ
30. Chương 30: Chỉ Là Hô Hấp Nhân Tạo Mà Thôi!
31. Chương 31: Nhớ Lại 1
31. Chương 31: Tôi Tự Có Mắt !
32. Chương 32: Nhớ Lại 2
32. Chương 32: Phát Sốt Rồi, Để Tôi Cõng Cô
33. Chương 33: Bão Nổi
33. Chương 33: Rất Nhẹ
34. Chương 34: Không Phải Bạn Gái
34. Chương 34: Khai Giảng Chính Thức
35. Chương 35: Vị Nước Mắt
35. Chương 35: Chủ Nhiệm Đẹp Trai Thật Quen
36. Chương 36: Anh Ôm
36. Chương 36: Thứ Gì Càng Độc Sẽ Càng Đẹp
37. Chương 37: Ca Ca Thật Thương Muội Muội
37. Chương 37: Cách Xa Hắn Một Chút
38. Chương 38: Cô Có Muốn Đi Hay Không!
38. Chương 38: Múa Rất Đẹp
39. Chương 39: Cắm Trại Dã Ngoại
39. Chương 39: Cưỡng Hôn
40. Chương 40: Muội Muội Của Ta, Để Ta Phụ Trách!
40. Chương 40: Thiếu Gia, Bị Sao Vậy?
41. Chương 41: Ngâm Nước
41. Chương 41: Đã Không Đau
42. Chương 42: Hoảng Hoặc
42. Chương 42: Phỏng Vấn
43. Chương 43: Tôi Tự Có Mắt!
43. Chương 43: Đánh Nhau Kịch Liệt
44. Chương 44: Phải Cái Gì Đều Đã Thực
44. Chương 44: Tự Cầu Nhiều Phúc Đi
45. Chương 45: Phát Sốt
45. Chương 45: Không Thấy Được Lòng Người Tốt
46. Chương 46: Lại Đây! Tôi Cõng Cô
46. Chương 46: Học Bơi
47. Chương 47: Rất Nhẹ!
47. Chương 47: Hôn Lầm
48. Chương 48: Khai Giảng Chính Thức
48. Chương 48: Biết Vậy Chẳng Làm
49. Chương 49: Háo Sắc Lại Ngu Ngốc
49. Chương 49: Tôi Không Cần Hai Nhân Vật Chính
50. Chương 50: Mới Mới Hợp Tác
50. Chương 50: Quà Sinh Nhật
51. Chương 51: Chủ Nhiệm Đẹp Trai
51. Chương 51: Dolphin Kiss
52. Chương 52: Thứ Gì Càng Độc Sẽ Càng Đẹp
52. Chương 52: sinh Nhật Hải Nhạc
53. Chương 53: Gặp Mặt
53. Chương 53: Sinh Nhật Hải Nhạc 2
54. Chương 54: Cách Xa Hắn Một Chút!
54. Chương 54: Hắn Tổn Thương Sao?
55. Chương 55: Không Phải Tôi Muốn Khóc
55. Chương 55: Tôi Muốn Về Nhà
56. Chương 56: Phi Tiên Phảng Phất
56. Chương 56: Cưỡng Đoạt Em Gái: Em Là Của Tôi!
57. Chương 57: Anh Muốn Làm Gì?
57. Chương 57: Nụ Hôn Máu
58. Chương 58: Thiếu Gia, Bị Sao Vậy?
58. Chương 58: Là Đứa Con Trai Nào Tổn Thương Tim Cô
59. Chương 59: Đã Không Đau
59. Chương 59: ba Con Đi Rồi
60. Chương 60: Phỏng Vấn
60. Chương 60: Bắt Cóc
61. Chương 61: Đánh Nhau Kịch Liệt
61. Chương 61: Thật Xin Lỗi
62. Chương 62: Tự Cầu Nhiều Phúc Đi!
62. Chương 62: Lần Đầu Tiên Chủ Động
63. Chương 63: Không Thấy Được Lòng Người Tốt!
63. Chương 63: Rốt Cuộc Là Ai?
64. Chương 64: Học Bơi
64. Chương 64: Thích Không?
65. Chương 65: Hôn Lầm
65. Chương 65: Tạ thư Dật Tặng Em?
66. Chương 66: Biết Vậy Chẳng Làm
66. Chương 66: Tim Tôi Thật Sự Đau Đớn Quá
67. Chương 67: Tôi Không Cần Hai Nhân Vật Chính!
67. Chương 67: Sự Trừng Phạt Của Thượng Đế
68. Chương 68: Qùa Sinh Nhật
68. Chương 68: Chúng Ta Làm Quen Đi?
69. Chương 69: Dolphin Kiss
69. Chương 69: Cho Anh Một Cơ Hội
70. Chương 70: Sinh Nhật Hải Nhạc
70. Chương 70: Thay Đổi Lớn
71. Chương 71: Tôi Muốn Về Nhà!
71. Chương 71: Em Nhất Định Phải Nhớ Tôi
72. Chương 72: Em Là Của Tôi!
72. Chương 72: Tôi Chỉ Mới 16 Tuổi
73. Chương 73: Nụ Hôn Máu
73. Chương 73: Dự Tiệc
74. Chương 74: Là Đứa Con Trai Nào Tổn Thương Tim Nàng
74. Chương 74: Em Thật Làm Cho Anh Thất Vọng!
75. Chương 75: Cha Con Đi Rồi
75. Chương 75: ba Quá Nuông Chiều Nó
76. Chương 76: Bắt Cóc
76. Chương 76: Anh Có Yêu Tôi Không?
77. Chương 77: Thật Xin Lỗi
77. Chương 77: Bí Mật Không Thể Nói Thành Lời
78. Chương 78: Lần Đầu Tiên Chủ Động
78. Chương 78: Đau Quá, Đau Quá!
79. Chương 79: Rốt Cuộc Là Ai?
79. Chương 79: Rốt Cuộc Không Thể Hồi Đấu
80. Chương 80: Thích Không?
80. Chương 80: Con Chơi Với Em Đi
81. Chương 81: Tạ Thư Dật Tặng Em?
81. Chương 81: Là Tất Cả Của Tôi
82. Chương 82: Thật Sự Đau Quá
82. Chương 82: Nhìn Thấy Tất Cả
83. Chương 83: Sự Trừng Phạt Của Thượng Đế
83. Chương 83: Anh Thật Quá Đáng!
84. Chương 84: Chúng Ta Quen Nhau Đi?
84. Chương 84: Tha Thứ Cho Tôi
85. Chương 85: Thay Đổi Lớn
85. Chương 85: Cứ Để Đó Cho Tôi
86. Chương 86: Em Nhất Định Phải Nhớ Tôi!
86. Chương 87: Chị Hai Là Giỏi Nhất
87. Chương 87: Tôi Chỉ Mới Mười Sáu Tuổi
87. Chương 88: Xem Đủ Chưa?
88. Chương 88: Dự Tiệc
88. Chương 89: Em Phải Giúp Chị
89. Chương 89: Em Thật Làm Cho Anh Thất Vọng!
89. Chương 90: Muốn Chơi, Phải Chơi Cho Cá Tính
90. Chương 90: Bố Quá Nuông Chiều Nó
90. Chương 91: Em Cũng Nợ Tôi
91. Chương 91: Anh Có Yêu Tôi Không?
91. Chương 92: Em Còn Ác Hơn Cả Tôi
92. Chương 92: Bí Mật Không Thể Nói Thành Lời
92. Chương 93: Anh Sẽ Không Yêu Em
93. Chương 93: Đau Quá, Đau Quá!
93. Chương 94: Nụ Hôn Nồng Nhiệt Giả Dối
94. Chương 94: Rốt Cuộc Không Thể Hồi Đầu
94. Chương 95: Bí Mật Được Bật Mí
95. Chương 95: Con Chơi Với Em Đi
95. Chương 96: Không Còn Cách Nào Sao?
96. Chương 96: Là Tất Cả Của Tôi
96. Chương 97: Không Thành Công Cũng Thành Nhân
97. Chương 97: Nhìn Thấy Tất Cả
97. Chương 98: Anh Có Ý Đồ Gì?
98. Chương 98: Anh Thật Quá Đáng!
98. Chương 99: Em Gái Của Chị Thật Có Mị Lực
99. Chương 99: Tha Thứ Cho Tôi
99. Chương 100: Đòn Hiểm
100. Chương 100: Cứ Để Đó Cho Tôi
100. Chương 101: Thật Sự Đáng Giận
101. Chương 101: Chị Hai Là Giỏi Nhất
101. Chương 102: Thổ Lộ
102. Chương 102: Xem Đủ Chưa?
102. Chương 103: Thổ Lộ 2
103. Chương 103: Em Phải Giúp Chị!
103. Chương 104: Hạnh Phúc Và Sợ Hãi
104. Chương 104: Muốn Chơi, Phải Chơi Cho Cá Tính!
104. Chương 105: Về Nhà
105. Chương 105: Em Cũng Nợ Tôi!
105. Chương 106: Ghen À?
106. Chương 106: Em Còn Ác Hơn Cả Tôi!
106. Chương 107: Yêu Cầu Vô Lý
107. Chương 107: Anh Sẽ Không Yêu Em
107. Chương 108: Đau Bụng
108. Chương 108: Tim Đã Mất Rồi
108. Chương 109: Ở Cùng Em Thêm Chút Nữa
109. Chương 109: Nụ Hôn Nồng Nhiệt Giả Dối
109. Chương 110: Cô Muốn Thế Nào
110. Chương 110: Bí Mật Được Bật Mí
110. Chương 111: Cam Tâm Tình Nguyện
111. Chương 111: Không Còn Cách Nào Sao?
111. Chương 112: chỉ Muốn Biết Rõ Chân Tướng
112. Chương 112: Không Thành Công, Cũng Thành Nhân!
112. Chương 113: Dẫn Em Đến Một Chỗ
113. Chương 113: Anh Có Ý Đồ Gì?
113. Chương 114: Chúng Ta Không Trở Về Nhà
114. Chương 114: Em Gái Của Chị Thật Có Mị Lực
114. Chương 115: Em Không Thể Không Tin Tôi!
115. Chương 115: Đòn Hiểm
115. Chương 116: Chị Hai Thật Sự Quá Đáng Sợ
116. Chương 116: Thật Sự Đáng Giận!
116. Chương 117: Có Thể Có Cách Gì Đây
117. Chương 117: Thổ Lộ
117. Chương 118: Hải Nhạc Thật Ngoan
118. Chương 118: Thổ Lộ 2
118. Chương 119: Một Cái Tát Bất Ngờ
119. Chương 119: Hạnh Phúc Và Sợ Hãi
119. Chương 120: Một Đống Hỗn Loạn
120. Chương 120: Về Nhà
120. Chương 121: Tôi Không Phải Diêu Nhạc Nhạc
121. Chương 121: Ghen À?
121. Chương 122: Chúng Ta Đi High Một Chút?
122. Chương 122: Yêu Cầu Vô Lý
122. Chương 123: Luyện Ngục
123. Chương 123: Đau Bụng
123. Chương 124: Đuổi Sóng
124. Chương 124: Ở Cùng Em Thêm Chút Nữa!
124. Chương 125: Tay Trong Tay Thật Đúng Là Hạnh Phúc
125. Chương 125: Cô Muốn Thế Nào?
125. Chương 126: Mềm Lòng
126. Chương 126: Cam Tâm Tình Nguyện
126. Chương 127: Em Đã Chuẩn Bị Xong Chưa?
127. Chương 127: Chỉ Muốn Biết Rõ Chân Tướng
127. Chương 128: Người Con Yêu Là Hải Nhạc
128. Chương 128: Dẫn Em Đến Một Chỗ
128. Chương 129: Quyết Định Của Mẹ Hải Nhạc
129. Chương 129: Thật Xin Lỗi, Tôi Yêu Em!
129. Chương 130: Các Người Đừng Hòng Ở Bên Nhau
130. Chương 130: Chúng Ta Không Trở Về Nhà!
130. Chương 131: Mời Cơm Bồi Tội
131. Chương 132: Em Không Thể Không Tin Tôi!
131. Chương 132: Xuân Dược
132. Chương 133: Chị Hai Thật Sự Quá Đáng Sợ
132. Chương 133: Chúng Ta Chia Tay Đi
133. Chương 134: Có Thể Có Cách Gì Đây?
133. Chương 134: Chia Tay Thật Đau Đớn
134. Chương 135
134. Chương 135: Tớ Muốn Đi Khỏi Đây
135. Chương 136: Một Cái Tát Bất Ngờ
135. Chương 136: Chỉ Là Hiểu Lầm
136. Chương 137: Một Đống Hỗn Loạn
136. Chương 137: Tha Thứ Cho Tôi Được Không?
137. Chương 138: Tôi Không Phải Diêu Nhạc Nhạc!
137. Chương 138: Cháu Thích Hải Nhạc!
138. Chương 139: Chúng Ta Đi High Một Chút?
138. Chương 139: Theo Đuổi Em Lần Nữa!
139. Chương 140: Luyện Ngục
139. Chương 140: Chân Tướng 1
140. Chương 141: Đuổi Sóng
140. Chương 141: Chân Tướng 2
141. Chương 142: Tay Trong Tay, Thật Đúng Là Hạnh Phúc
141. Chương 142: Đi Mĩ Quốc, Rời Khỏi Anh!
142. Chương 143: Mềm Lòng
142. Chương 143: Tôi Muốn Em, Chỉ Cần Em!
143. Chương 144: Em Đã Chuẩn Bị Xong Chưa?
143. Chương 144: Không Phải Anh Muốn Tôi Tình Nguyện Sao?
144. Chương 145: Một Đống Hỗn Loạn
144. Chương 145: Hắn Quả Thật Không Đến!
145. Chương 146: Một Đống Hỗn Loạn
145. Chương 146: Sao Anh Ngốc Như Vậy!
146. Chương 147: Một Cái Tát Bất Ngờ
146. Chương 147: Em Không Bỏ Được Anh!
147. Chương 148: Một Cái Tát Bất Ngờ
147. Chương 148: Chúng Tôi Sẽ Đính Hôn!
148. Chương 149: Tôi Không Phải Diêu Nhạc Nhạc!
148. Chương 149: Đứa Bé Là Của Tạ Gia!
149. Chương 150: Chúng Ta Đi High Một Chút?
149. Chương 150: Không Phải Anh, Thì Là Ai Chứ?
150. Chương 151: Luyện Ngục
150. Chương 151: Là Bị Người Ta Cưỡng Bức?
151. Chương 152: Đuổi Sóng
151. Chương 152: Không Thể Bàng Quang!
152. Chương 153: Tay Trong Tay, Thật Đúng Là Hạnh Phúc
152. Chương 153: Chúng Ta Phải Nói Cho Rõ Ràng!
153. Chương 154: Mềm Lòng
153. Chương 154: Tất Cả Là Lỗi Của Anh!
154. Chương 155: Em Đã Chuẩn Bị Xong Chưa?
154. Chương 155: Đau Đớn Khôn Nguôi!
155. Chương 156: Tạ Hải Nhạc Giết Con Tôi!
156. Chương 157: Tưởng Anh Là Ba Của Tiểu Bảo Bối!
157. Chương 158: Là Tạ Thiếu Gia!
158. Chương 159: Chỉ Cần Lặng Lẽ Nhìn Hắn Mà Thôi!
159. Chương 160: Tại Sao Người Ra Đi Không Phải Là Tôi!
160. Chương 161: Đừng Để Tôi Phải Coi Thường Cô!
161. Chương 162: Tôi Không Hề Quyến Rũ Anh!
162. Chương 163: Làm Sao Quên Được Quá Khứ!
163. Chương 164: Xin Lỗi Cô!
164. Chương 165: Dò Xét Chỉ Thêm Thất Vọng!
165. Chương 166: Trì Hải Hoan Trở Về
166. Chương 167: Một Tát Này, Là Cho Cô Một Bài Học!
167. Chương 168: Cô Vĩnh Viễn Không Bằng Cô Ấy!
168. Chương 169: Mẹ Tốt Nhất Trên Đời!
169. Chương 170: Chú Sẽ Làm Ba Nuôi Của Các Con!
170. Chương 171: Thật Sự Không Cam Tâm!
171. Chương 172: Em Thích Anh, Tạ Thư Dật!
172. Chương 173: Ba Nuôi Tới Thăm Các Con!
173. Chương 174: Đôi Mắt Cô Cười Lên Rất Đẹp!
174. Chương 175: Viễn Chi, Cô Chính Là Hải Chi Lệ?
175. Chương 176: Xin Lỗi Vì Đã Tổn Thương Cô, Viễn Chi!
176. Chương 177: Tiểu Bảo Thật Sự Rất Giống Tạ Thiếu Gia!
177. Chương 178: Cô Cũng Sợ Sét Đánh?
178. Chương 179: Cô Thích Ăn Vị Hải Sản Sao?
179. Chương 180: Anh Có Thể Đi, Còn Em Không Được Sao?
180. Chương 181: Tạ Thư Dật Bắt Cá Hai Tay?
181. Chương 182: Anh Sợ Người Nào Sẽ Hiểu Lầm Đây?
182. Chương 183: Nhã Nghiên, Anh Chờ Em! Thường Hàn Mãi Chờ Em!
183. Chương 184: Đứa Bé Trai Này Không Phải Con, Cha Nghĩ Sao?
184. Chương 185: Chúng Ta Cùng Nhau Về Đài Bắc!
185. Chương 186: Ngày Mai Sẽ Có Kết Quả Dna !
186. Chương 187: Người Lớn Phạm Lỗi Sẽ Bị Bỏ Tù!
187. Chương 188: Tại Sao Không Phải Là Con Tôi?
188. Chương 189: Thư Dật, Anh Mà Có Chuyện Gì Thì Em Phải Làm Sao?
189. Chương 190: Hãy Để Nhã Nghiên Thay Em Yêu Anh!
190. Chương 191: Tôi Sẽ Đến Đài Bắc!
191. Chương 192: Tình Yêu Này Tôi Không Thể Từ Bỏ!
192. Chương 193: Em Là Nhạc Nhạc Phải Không!
193. Chương 194: Cảm Tạ Thượng Đế, Quả Thật Là Nhạc Nhạc!
194. Chương 195: Nhạc Nhạc Em Thật Tàn Nhẫn!
195. Chương 196: Bảo Bối Của Cha!
196. Chương 197: Hãy Giúp Cha Theo Đuổi Mẹ Các Con!
197. Chương 198: Mẹ Ở Lại Với Cha Nuôi Và Chúng Con Nhé!
198. Chương 199: Trong Lòng Tôi, Em Chính Là Thiên Sứ!
199. Chương 200: Nụ Hôn Chứng Minh
200. Chương 201: Để Tiểu Bảo Tiểu Bối Ở Cùng Tôi
Hải Nhạc đành phải cùng mẹ đi dạo phố, ở cửa hàng Burberry, cô nhìn trúng một cái váy màu trắng liền thân dài đến gối, áo hình chữ U, tay áo ngắn bồng một chút như áo công chúa, bên hông là một dây lưng màu đen kết thành hình hồ điệp, xinh xắn và trẻ trung, mặc trên người Hải Nhạc, lập tức tôn lên khí chất thanh thuần của cô, làm cho mẹ Hải Nhạc nhìn thấy liền hai mắt tỏa sáng.
“Nhạc Nhạc, con mặc cái váy này thật sự thật khá, quả nhiên là “Phật yếu kim trang, nhân yếu y trang” (Phật phải dát vàng, người nhờ quần áo)” Bà ca ngợi nữ nhi.
“Kìa mẹ.” Hải Nhạc có chút thẹn thùng, bất quá, cô cũng rất thích cái váy này.
Cuối cùng, cô lại chọn một cái váy dài chấm gót cổ điển màu hồng, thiết kế có hơi bảo thủ, nhưng lại rất hợp với tuổi của cô, cái váy này mà mặc lên người liền làm nổi bật màu da phấn phấn nộn nộn của cô, hơn nữa, làm cho thân hình cô càng lộ vẻ thon thả và cao quý.
“Con gái của mẹ thật tinh mắt, chọn quần áo đều rất được.” Mẹ Hải Nhạc rất vừa lòng khẩu vị của con gái, “Mẹ lại dẫn con đi mua một đôi giày da, lại đi làm tóc trang điểm.”
Hai người bận đến khoảng năm giờ mới về nhà, mà Hứa gia đã gọi điện thoại lại thúc giục Thư Dật rồi, Thư Dật ngồi nhà đợi sắp hết kiên nhẫn, nhưng khi hắn nhìn đến Hải Nhạc lúc đó đã làm tóc và trang điểm nhẹ, trong một khoảnh khắc đôi mắt liền sáng ngời lên, Hải Nhạc ăn diện lên một chút lại rất đẹp.
“Bọn họ đã thúc giục.” Tạ Thư Dật nói.
“Nhanh, Hải Nhạc, con chạy nhanh đi lên thay cái áo này, đừng để mọi người chờ lâu.” Mẹ Hải Nhạc nói.
Hải Nhạc lên lầu, đổi lại cái váy mới mua kia, mang vào một đôi giày xăng ̣đan đính đầy đá lấp lánh đang là mốt, lúc cô từ trên lầu chậm rãi đi xuống thì Tạ ba ba lại kiêu hãnh huýt sáo.
Mà Tạ Thư Dật gần như bị sự xinh đẹp của Hải Nhạc đoạt đi hơi thở, hắn thật không ngờ Hải Nhạc mặc cái váy đó vào, giống như biến thành một người khác, thoạt nhìn tựa như một ngôi sao chói mắt mê người, lại vừa giống như một cô công chúa xinh đẹp thanh thuần, cơ hồ khiến hắn nhận không ra.
“Tạ gia có nữ nhi sắp trưởng thành, “thiên sinh lệ chất nan tự khí” (Sắc đẹp trời sinh không bỏ phí) a.” Tạ ba ba nhìn Hải Nhạc đang từng bước một đi về phía bọn họ, lớn tiếng tán thưởng nói.
Nói xong mặt Hải Nhạc liền đỏ rần lên.
“Con gái của mẹ, chắc chắn sẽ trở thành tiêu điểm khiến người ta chú ý nhất!” Mẹ Hải Nhạc kiêu ngạo nói.
“Mẹ, mẹ lại nói như vậy, con sẽ không đi nữa.” Hải Nhạc ngượng ngùng nói.
“Đi thôi.” Tạ Thư Dật mở miệng nói.
“ Ba, mẹ, chúng con đi.” Hải Nhạc nói.
“Đi đi đi đi, đi cho vui vẻ một chút a.” Mẹ Hải Nhạc cao hứng đẩy con gái cho Tạ Thư Dật.
Tạ Thư Dật thấy Hải Nhạc bị đẩy đến bên cạnh mình, nhiều năm trải qua nền giáo dục thân sĩ làm hắn vươn tay, không chút suy nghĩ nắm bàn tay Tạ Hải Nhạc.
Bàn tay cô nhỏ bé trắng noãn, nộn nộn, mềm mại, ở trong bàn tay to dài của Tạ Thư Dật, lại có vẻ nhỏ như vậy,mềm mại không xương như vậy, Tạ Thư Dật không tự chủ gắt gao nắm chặt tay nhỏ bé của cô giữ trong lòng bàn tay mình.
Nhiệt độ trong lòng bàn tay Tạ Thư Dật, nháy mắt truyền từ đầu ngón tay Hải Nhạc đến đầu dây thần kinh, khiến Hải Nhạc cảm thấy như bị điện giật, đó là một loại cảm giác khác thường cho tới bây giờ cô chưa từng trải qua, Hải Nhạc hít nhẹ một hơi, trực tiếp muốn bỏ tay hắn ra.
Tạ Thư Dật cảm thấy được tay cô đang rụt lại, trừng mắt nhìn Hải Nhạc một cái, ngay cả nắm tay cô ta cũng không muốn sao? Hắn xuất phát từ ý muốn làm ngược lại, càng nắm chặt tay cô hơn, gần như là mười ngón đan xen rồi, thấy tay cô cuối cùng không thể đào thoát, hắn vừa lòng dắt Hải Nhạc bị động đi ra ngoài.
Nhìn bóng lưng hai đứa con, Tạ ba ba cười ha hả nói: “Tư Nguyên, em xem em xem, hai đứa chúng nó đi cùng một chỗ, nhìn đẹp như tranh như vậy, sao mà anh xem thế nào cũng thấy đứa nhỏ nhà tớ là đẹp trai nhất đẹp gái nhất thế này? Anh dám chắc đứa nhỏ nhà khác thế nào cũng kém Thư Dật với Hải Nhạc nhà ta a!”
“Anh a, nếu có người ngoài nghe được, đảm bảo sẽ nghĩ anh yêu thổi phồng con mình, bất quá, sao em cũng có cảm giác này a, bộ dáng Thư Dật thật là so với ngôi sao còn đẹp trai hơn a, thật sự là nó kế thừa gen ưu tú nhất của anh và đại tỷ rồi! Mà Hải Nhạc nhà ta, không phải em thổi phồng nó, vẫn chưa tới mười sáu tuổi a, nếu vừa được mười tám tuổi, đám con trai theo đuổi nó, chắc chắn có thể đạp phá cửa nhà chúng ta, đến lúc đó, chúng ta lại thêm phiền não rồi a.” Mẹ Hải Nhạc cũng cười nói.
Xem tiếp: Chương 17: Nhớ Tới Hải Hoan