1 “Ừhm… tóc em thơm thật đấy. ”
“À, ừh, cám ơn anh, Bob. ” Lissianna Argeneau nhìn chung quanh bãi để xe tối tăm nơi họ đang đi qua. Cô thở phào khi không có ai quanh đó cả.
2 Greg nhìn sững vào cánh cửa vừa đóng kín. Anh không thể tin là có người vừa mở cửa, dừng lại – rõ ràng là giật mình khi thấy anh – và rồi xin lỗi một cách lịch sự và đóng cửa lại trong khi anh chỉ biết nằm đó như một thằng ngốc, quá bất ngờ để có thể thốt ra lời nào hay làm bất cứ cái gì.
3 Rụt răng nanh lại, Lissianna dứt mình khỏi cổ họng Greg Hewitt và liếc qua vai một cách tội lỗi. Cảnh Thomas và mẹ cô đứng đó trợn tròn mắt nhìn cô từ cửa ra vào đủ để khiến cô nhanh chóng vùng dậy, tay nhanh chóng chỉnh trang lại đầu tóc và quần áo.
4 “Ôi thánh thần thiên địa ơi, con vừa bước vào thiên đường búp bê hở?”
Lissianna khúc khích cười trước vẻ mặt tếu táo của Thomas khi anh bước vào phòng khách, nơi họ đang có bữa tiệc pyjama, tiệc hậu-sinh-nhật ngẫu hứng của mình.
5 “Tôi biết là anh đang vô cùng điên tiết khi bị giữ lại đây, nhưng đấy không phải lỗi của Lissianna và con bé thật sự cần anh giúp đỡ đấy. ”
Greg thở ra một hơi dài thậm thượt.
6 Lúc Lissianna tỉnh dậy thì trời đã gần trưa. Cô mới ngủ chưa tới năm tiếng, nhưng đã hoàn toàn tỉnh ngủ trong khi bình thường cô phải ngủ cả ngày. Ý nghĩ đầu tiên trong đầu cô là về món quà sinh nhật của mình.
7 Greg lặng im và đầy căng thẳng khi họ lẻn đưa anh ra khỏi căn nhà rộng lớn anh bị giam giữ. Anh vẫn lặng im căng thẳng như thế khi họ chen chúc nhau lên một cái xe thùng lớn màu xanh trong garage, mơ hồ lắng nghe Mirabeau giải thích cho Lissianna nghe rằng ai đó tên là Bastien đã gửi nó tới cho Marguerite dùng khi bà có khách ở chơi, và họ đang mượn nó cho chuyến du ngoạn này vì họ quá đông và không ngồi vừa cái xe Jeep của Thomas.
8 Greg dập máy điện thoại và ngả người vào ghế bành nhìn quanh phòng khách với một vẻ gần như là hoang mang. Sau cả đống gặm nhấm nỗi đau khổ vì bị lỡ chuyến bay đến Cancun, rút cục anh… chẳng lỡ cái gì cả.
9 Tiếng khóa cửa mở cái tách khiến anh thức giấc. Greg mở mắt nhìn trần nhà tối thui rồi quay đầu sang nhìn quanh căn phòng mờ tối. Đèn phòng tắm đang bật, cửa phòng tắm mở để giữ cho phòng không hoàn toàn trong bóng tối.
10 Lissianna vẫn buồn ngủ và hoàn toàn không thích phải thức giấc chút nào nhưng cái cảm giác có cái gì đó lờ mờ vẩn vơ trong đầu cô liên tục kéo ý thức cô quay lại và bắt cô thức dậy.
11 “TRỜI ƠI DÌ ẤY THỨC RỒI KÌA !”
Tất cả mọi người trong xe nhảy dựng lên khi Vicki hét toáng lên, bao gồm cả Thomas, giật mình tới nỗi đạp mạnh thắng xe khiến cả đám nảy tưng lên trên ghế ngồi.
12 “Đây là Marguerite sao?”
Lissianna dừng lại và liếc mắt lên phía hành lang để thấy Greg đã dừng lại cạnh một bức chân dung trên tường. Cô quay lại và nhìn hình ảnh mẹ mình trong bộ váy thời Trung cổ.
13 “Chúng ta sẽ thử phương pháp khử độ nhạy một cách hệ thống. ” Greg thông báo.
“Hở?” Lissianna lịch sự nói, và anh không thể không để ý thấy cô trông lo lắng hơn là ấn tượng với thông tin này.
14 Greg nhẹ cả người khi thấy Lissianna… cho tới khi anh thấy mặt cô trắng bệch cả mặt khi thấy cảnh anh bị trói nghiến lại lần nữa. Anh đã sợ là việc này chả hay ho gì nhưng phản ứng của cô còn hơn là khẳng định lại điều đó.
15 Greg co chân lên và ngồi nghiêng người trên ghế, nhìn Lissianna ngủ cho tới khi mắt cô bừng mở. Cô chớp mắt vẻ ngái ngủ nhìn anh, rồi nhìn chung quanh và thấy bộ phim đã hết, phần giới thiệu cuối phim đang chạy trên màn hình, và nửa rạp chiếu đã ra ngoài.
16 “Cám ơn chị Debbie, em thật sự rất cám ơn chị. ” Lissianna chân thành nói khi cô theo bà tới cửa trước.
“Không có gì mà Lissie, chị cũng đã từng trẻ như em thôi.
17 Đã nửa đêm, và Greg vẫn thức, trăn trở về sự quyết định mà anh sẽ phải chọn lựa. Anh đang nằm ngửa lưng trên giường, hai gót chân bắt chéo và hai bàn tay đan lại dưới đầu, thì một tiếng kính thủy tinh vỡ vang lên, cắt ngang luồng suy nghĩ về tương lai đang tra tấn anh.
18 “Đấy, hỏng bét rồi. Ở đây tôi không đủ máu cho một người chứ đừng nói là cả hai người bọn họ. ”
Greg ngẩng đầu lên khỏi cổ tay Lissianna khi nghe tiếng Thomas nói, rồi liếc về phía cửa và thấy anh ta cùng Mirabeau đều đã quay lại.
19 Giấc ngủ của Greg ngập tràn ác mộng. Anh đang bơi trong biển máu, chung quanh là những xác chết nửa chìm nửa nổi. Một cái xác trôi qua cạnh anh với khuôn mặt hướng về phía anh, và anh run lên khi thấy cảnh tượng kinh hoàng đó.
20 “Thế nào? Kể đi. Chị đoán là em và mẹ em đã thu xếp được với nhau rồi phải không? Bà ấy đã chấp nhận Greg chứ?”
“Vâng, mẹ đã đồng ý. ” Lissianna khẽ mỉm cười.