Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

A Nam Chương 51

Chương trước: Chương 50



Thành Vân sinh ra ở Bạch Thành(1).

(1) là một thành phố thuộc tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc, giáp với tỉnh Hắc Long Giang

Cô sinh ra và lớn lên ở đây, lần đầu tiên thực sự đi xa nhà chính là vào mùa xuân năm mười tuổi, mẹ của Thành Vân đã đưa cô ngồi xe lửa đi đến Cáp Nhĩ Tân.(2)

(2)là thành phố thủ phủ của tỉnh Hắc Long Giang, nằm ở phía Đông Bắc Trung Quốc

Đến tận bây giờ, Thành Vân vẫn nhớ mãi cảm giác mới mẻ khi ấy.

Xe lửa sơn màu xanh lục, cứ thế nối đuôi nhau, di chuyển chậm vô cùng.

Mẹ của Thành Vân tên là Ngô Mẫn, là công nhân của một phân xưởng, bà rất đẹp, có người nói bà trông giống minh tinh trong phim Bến Thượng Hải trước kia, nhưng Thành Vân lại cảm thấy không giống. Cô đã xem bộ phim đó rồi, so với minh tinh kia, cô cảm thấy mẹ Ngô Mẫn trông giống một đóa hoa xinh đẹp nhưng không thu hút kia hơn.

Vào mùa xuân, lượng khách nhiều hơn bình thường, hai người họ vốn không có chỗ ngồi, nhưng sau khi lên tàu đã nhanh chóng được người ta chia chung giường nằm. Người chia giường trò chuyện với Ngô Mẫn, Thành Vân thì nhìn ra ngoài cửa sổ toa tàu.

Cuối tháng giêng, bão tuyết bay đầy trời, bên ngoài cửa sổ chỉ thấy tuyết trằng mù mịt, nhìn xa xa, mấy ngọn núi như những bông hoa, vừa trắng vừa tinh khiết.

Trong toa tàu có rất nhiều người, đủ loại mùi vị, còn có người ở bên cạnh vuốt mặt cô, trêu chọc cô, cô khẽ nhướn mày cười với người đó. Khuôn mặt nhỏ nhắn mới mười tuổi bị khí nóng trong toa tàu khiến căng mịn, không hề có chút tỳ vết, cứ như đậu hũ, chỉ sợ chạm nhẹ cũng sẽ vỡ nát.

Ngô Mẫn không quá chú ý đến Thành Vân, dĩ nhiên, bà cũng không để ý đến người đàn ông đã chia giường cho hai mẹ con bà ở bên cạnh, vẫn đang quấn lấy bà trò chuyện. Ngô Mẫn cúi đầu, bất kể người khác nói gì, bà đều trả lời câu có câu không, không yên lòng.

Điều này cũng khó trách bà, đối với người phụ nữ đã ba mươi tuổi như bà mà nói, quyết định lần này quá quan trọng, quan trọng đến mức bà cần phải tận lực sử dụng đầu óc vốn không được thông minh mấy của mình suy nghĩ, nghĩ mãi đến lúc thành công hoặc là thất bại mới thôi.

Lúc đến Cáp Nhĩ Tân, Ngô Mẫn mua cho Thành Vân một bộ quần áo mới. Đó là một chiếc áo bông màu đỏ, trên mặt áo còn có thêu hình mấy con vật nhỏ, Thành Vân mặc trên người, trông như đứa bé đáng yêu bước ra từ trong tranh.

Ngô Mẫn tìm đến được cửa nhà của một người, trong hành lang vắng lạnh, bà đứng trước cửa cả nửa giờ nhưng vẫn không dám gõ. Thành Vân không biết bà đang suy nghĩ gì, tuy cảm thấy rất lạnh, nhưng cô vẫn không quấy rầy Ngô Mẫn. (足足

Loading...

Xem tiếp: Chương 52

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Như Lang

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 86



Dẫn Ly Tôn

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 38



Hoàng Hậu Đến Từ Tương Lai

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 19