21 Nàng rốt cuộc nói cái gì vậy?
Văn Ngọc Đang ủ rũ đi đến khách điếm nơi bọn Liễu Kiếm ở.
Rõ ràng là muốn cùng huynh ấy nói rõ ràng chuyện của 2 người lúc đó, như thế nào kết quả lại càng nói càng hồ đồ? Chính mình đúng là đầu óc không tỉnh táo, loại sự tình này sao có thể tùy tiện nói nguyện ý, nguy hiểm thật may mà tỉnh ngộ lại, nếu không chẳng lẽ thật sự phải gả cho La Di Ca?
“Muội là nói… Muội là nói nguyện ý, cũng không phải là đã thật sự đáp ứng.
22 Cả tầng lầu trừ hai người bọn họ ra cũng chỉ còn lại gió từ ngoài tiền sảnh thổi vào. . . . . . Ngay cả tiểu nhị cũng không thấy bóng dáng.
Đây quả thực là kỳ cảnh, cho dù là bình thường vắng khách cũng chưa bao giờ có thể vắng như vậy! Văn Ngọc Đang dựa vào phía sau mơ hồ suy nghĩ, Phượng Vu Phi lại chỉ chú tâm gắp thức ăn vào bát nàng.
23 Phượng Vu Phi cười khẽ gật đầu. Nếu không ai nguyện ý gả cho hắn, như vậy hắn liền cố gắng, tự mình nỗ lực kiếm một người vợ mang về nhà thôi!
Không biết tâm tư của con sói xám này, Văn Ngọc Đang quả nhiên gật đầu đồng ý: “Như vậy cũng tốt, đợi người nhà cô trở về tôi lại đi.
24 Ngày thứ hai Văn Ngọc Đang trước đi tìm bọn Liễu Kiếm, dẫn Kim Bất Hoan đến chỗ lão Kí.
La Di Ca biết nàng sẽ đến, cũng đã tới từ sớm. Lão kí rất hợp với tính cách Kim Bất Hoan, hai người vừa gặp đã vô cùng vui vẻ, Kim Bất Hoan cũng liền thuận lý thành chương ở lại.
25 Phó Cầm Tâm gặp chuyện không may liền biết mình xem như xong rồi, cho dù không bị phu quân hưu cũng chỉ có tống vào am ni cô. Sát thủ mình phái đi bặt vô âm tín, càng nghĩ càng thấy việc này nghi phạm lớn nhất chính là Văn Ngọc Đang, nàng không nghĩ bản thân ngoan độc đã làm chuyện sai trái, ngược lại càng thêm hận Văn Ngọc Đang, cho nên trên công đường một mực chắc chắn việc này là Văn Ngọc Đang gây nên, nàng cho dù chết cũng muốn khiến Văn Ngọc Đang cùng nhau xuống Địa ngục.
26 Vừa nghe nói có người làm chứng, tim Phó Cầm Tâm liền treo ngược, rốt cuộc chột dạ, ngậm miệng thấp thỏm không yên chờ nhân chứng lên công đường.
Người tới là một lão hán xấp xỉ năm mươi tuổi, Phó Cầm Tâm nhìn có vài phần quen mắt, lại nhất thời không nhớ ra đến tột cùng là ai, liền cảm thấy luống cuống.
27 Phó Cầm Tâm há miệng thở phì phò ngã ngồi xuống đất, nàng giãy dụa muốn đứng lên nhưng không có nửa phần khí lực, trong đầu chỉ có hai chữ thả trôi sông mà phát hoảng.
28 “Vừa trở về thành liền nghe nói muội gặp chuyện, tìm La tiểu ca nhưng lại thấy đã dọn đi rồi, ta liền đoán không phải dọn đến Lưu phủ chứ? A Đang, muội rất không trượng nghĩa, La tiểu ca đến ở cùng muội cũng không nói một tiếng, chẳng lẽ tính toán gạt chúng ta trộm thành thân?” Lão kí trêu đùa bọn họ.
29 Hoa viên này được thiết kế để trồng hoa, phần lớn đều là những loại hoa cỏ dễ sống, mùa hoa nở ngắm được một biển hoa như vậy quả là đẹp. Thời tiết tốt thì hoa nô sẽ đem những chậu hoa quý ra phơi nắng, tỷ như chậu lan quân tử trước mặt Văn Ngọc Đang.
30 Văn Ngọc Đang ở trên giường trằn trọc, từ bên trái xoay sang bên phải, lại từ bên phải xoay qua bên trái. Ngủ không được, chính là ngủ không được, vừa nghĩ tới độ ấm của La Di Ca trên môi nàng, mặt của nàng.
31 Không lâu sau, đám người Liễu Kiếm biết được tin vợ chồng Văn Ngọc Hổ đến Long thành, đều cùng lão Kí, Trương Vô Ba quyết định nên vì bọn họ đón gió tẩy trần.
32 Lão Kí bị thương, trong lòng rất khó chịu, nên chỉ ngồi một bên buồn bực không nói gì.
La Di Ca nhìn hắn một cái nói: “Tại hạ có một yêu cầu không quá đáng, muốn nhờ mọi người giúp.
33 Có nhiều người chắn đường như vậy, Phượng Vu Phi làm sao có thể chạy trốn đây, Kết quả hai người bọn họ bị bức tường người vây quanh một hồi lại trở lại chỗ mới đánh nhau vừa rồi, bất quá chỉ là thay đổi người đánh nhau, vậy mà người vây xem so với lúc trước còn nhiều hơn, lầu trên lầu dưới đều là người, Phượng Vu Phi từ trên đài cao nhìn xuống dưới, nhíu mày nói: “Thì ra có nhiều người như vậy thích tiếp cận ta a!”
Rầm —– đám đông chen lấn nhau lùi về phía sau, kiên quyết lấy Phượng Vu Phi làm trung tâm, đem đài cao cách xa một trượng.
34 Tên của Văn Ngọc Đang cũng không phải loại vừa, năm đó nàng tham gia sinh thần ở Hoàn vương phủ, thay mặt Long Giao quốc cùng Tây Lũng quốc so tài bắn tên, đem Mãnh Hổ dũng sĩ danh xưng Vưu Tước trong Tây Lũng quốc tinh quân đánh bại, có thể thấy kỹ năng bắn cung của nàng tuyệt hảo đến mức nào.
35 Bởi vì giữa trưa mọi người chưa ăn no, nên cơm chiều được dọn ra sớm, ăn xong La Di Ca muốn đi dạo một chút, Văn Ngọc Đang ngẫm lại vẫn là không yên lòng, liền đi theo.
36 Sau khi La Di Ca cố ý tiết lộ thân phận, liền thường xuyên cùng Văn Ngọc Đang ở các trà lâu tửu lâu ra ra vào vào, hai người bọn họ đều là những nhân vật khiến người ta khó quên, rất dễ làm cho người ta chú ý, mà nơi này lại là chỗ dễ thu hút mọi người nhất.
37 Nhà lão Kí nhanh chóng trở nên náo nhiệt, Kim Bất Hoan dẫn theo một đám đệ tử Vọng Thiên Phái tới thăm hắn. Trong đó có một nữ đệ tử mười lăm, mười sáu tuổi đi theo, xinh đẹp hoạt bát, chen giữa một bầy nam tử lại càng bắt mắt, nàng là con gái yêu Mai Tiêm Tiêm của chưởng môn Vọng Thiên Phái Mai Tử Nhược, Kim Bất Hoan chính là vì để phòng cho nàng mới cùng lão Kí chen chúc trong một phòng.
38 Giang Uông Dương bị áp đảo trên mặt đất, mấy thiếu niên kia cười vang kêu to: “Phục hay không phục. ”
Giang Uông Dương mặc dù đã mười hai tuổi, nhưng xương cốt so với bọn trẻ con cùng tuổi vẫn yếu hơn, thân mình cũng nhỏ hơn, ra sức đẩy mấy cái nhưng cuối cùng vẫn không đẩy ra được, hắn cắn chặt răng không nói một câu.
39 Lý gia ở thành nam là một thế gia vọng tộc rất có danh vọng trong thành. Trong tộc họ từng có hai vị danh nhân. Một vị văn nhân, nhờ tài văn chương mà nổi tiếng, một vị khác làm quan, tới chức Thừa tướng.
40 Bọn họ ra khỏi Lý gia, Mai Tiêm Tiêm vẫn còn chờ ở ngoài cửa.
Nàng nhìn thấy bọn họ đi ra, tiến lên trước kéo tay Văn Ngọc Đang: “Văn tỷ tỷ, bọn họ thật xấu, lại còn nói muội nhận sai người, không cho muội đi vào tìm mọi người…”
“Không ai nói với ta có người tìm ta a!” Văn Ngọc Đang đi nhanh hai bước, rút khỏi tay của nàng.