1 Trầm Chính Dương và Âu Dương Thông gặp lại nhau tại tiệc rượu chúc mừng Lý Phương Nặc trúng cử chức nghị viên, là một tình huống ngoài ý muốn.
Tiệc rượu được tổ chức ở một thành phố ven biển xinh đẹp, tại tòa cao ốc Tụ Long, cao 36 tầng, vào ban đêm đứng từ tầng cao nhất nhìn xuống, thành phố bên dưới giống như những viên ngọc sáng lấp lánh, mà nếu nhìn lên trên, thì sẽ thấy một con rồng lớn đứng sừng sững trên đỉnh, đó chẳng phải được làm từ đá quý à? Thật sự vô cùng chói mắt.
2 Bây giờ là 12h đêm, mọi người bình thường đều đã lên giường đi ngủ, nhưng những người sinh ra đã làm xã hội đen thì khi đêm xuống mới là lúc tinh lực tràn đầy, trong phòng đã tắt máy lạnh, cửa sổ được mở tung, gió đêm thổi phất phơ, mọi người đùa giỡn với nhau, so với bữa tiệc lúc nãy còn thả lỏng hơn.
3 Khoảng mười giờ sáng, Lý Phương Nặc xuất hiện trước cửa công ty, không kinh động nhiều người lắm, bên cạnh chỉ có Văn Tuấn và Tử Ngôn đi cùng, bọn họ đi tới phòng thí nghiệm ở tầng trệt, cách lớp thủy tinh có thể thấy Âu Dương Thông đang cùng vài nhân viên xử lý tư liệu bên trong, vẻ mặt chuyên chú anh tuấn, khóe miệng hơi hơi nhếch lên mang theo ý cười, đồng phục màu trắng của phòng thí nghiệm vô cùng bình thường nhưng khi khoác lên người hắn lại có thể dùng bốn từ ngọc thụ lâm phong để hình dung.
4 Một ông chủ cuối tuần được nghỉ ngơi đi tìm hoan mua vui lại bị dựng người đi hòa giải nhân viên đang tranh cãi, thật sự là một chuyện khiến hắn vô cùng giận dữ, huống chi lúc đó hắn còn đang ở trên giường với nữ nhân.
5 Mưa to như trút nước, ban ngày mà như đêm khuya, mây đen bao bọc cả bầu trời, Âu Dương Thông cùng luật sư bước ra khỏi lãnh địa của tập độc đội, một trận gió lạnh thổi tới, hắn kìm lòng không được rùng mình một cái.
6 So với tưởng tượng của Trầm Chính Dương thì hoàn toàn tương phản, lúc này Âu Dương Thông đang ngồi trước bàn điều khiển. Trước mặt là 5 màn hình LCD, các chuỗi số nhấp nháy, trong căn phòng có hàng chục máy vi tính, nhân viên bận rộn, không ngừng có người kinh hô, ‘Firewall tường thứ nhất đã bị công phá!’, ‘Kho dữ liệu b đã bị xâm lấn!, ‘Chương trình bổ sung đã bị cấy Trojan (*)!’
(*) Trojan: Tên đầy đủ – Trojan Horse, là một loại phần mềm ác tính.
7 Tiết mục đêm đó chỉ có hai người biết, ngày hôm sau thì sóng yên biển lặng, tất cả đều giống như lúc trước, nhưng mà mỗi lần Lý Phương Nặc nhìn Âu Dương Thông, ánh mắt đều mang ý tứ thích thú, khi thì cười đen tối, làm cho người ta dựng tóc gáy, khi thì cười thản nhiên tựa như không có việc gì.
8 Mùa hè năm nay, nhất định sẽ không bình yên, thậm chí du khách cũng cảm thấy, ở đây năm nay thưa thớt hơn năm ngoái.
Âu Dương Thông chính là đang sống trong không khí này, lúc hắn bước xuống máy bay tư nhân, nhìn thấy Trầm Chính Dương, hắn lập tức tươi cười vươn tay, “Trầm cảnh quan, hạnh ngộ.
9 Trên đường đi, bọn họ thay đổi rất nhiều phương tiện, sau khi xác định không có ai theo dõi, liền theo cửa bên hông vào nhà xưởng dưới lòng đất. Lúc mở cửa ra, thì thấy Tiểu Diệp ra đón, vẻ mặt ngạc nhiên hỏi, “Văn ca, tiến sĩ? Bây giờ chưa hết bão, hai người tới làm gì?”
“Không phải nhà xưởng có chuyện sao?” Văn Tuấn cũng ngạc nhiên, xoay đầu nhìn Âu Dương Thông, người sau ho khan vài tiếng, mệt mỏi nói, “Tôi đúng là có nhận được báo cáo, nói dây chuyển sản xuất xảy ra vấn đề, độ tinh khiết không được chuẩn xác, tôi sợ bị chậm trễ nên mới tới xem.
10 Căn cứ bí mật khổng lồ này tương thông với núi, một chỗ mà cho tới bây giờ cũng chưa ai biết tới, nhưng khi Âu Dương Thông đi vào phòng trong cùng, hắn kinh ngạc nghe thấy hương vị quen thuộc: mùi của biển, mang theo hơi thở tươi mát, giống như vùng biển ở gần đó vậy.
11 “Âu Dương, em đọc giùm anh, trên này viết cái gì vậy?” Trầm Chính Dương từ phía sau cúi người xuống, vòng hai cánh tay ôm lấy Âu Dương Thông đang ngồi trên ghế, giơ tờ giấy ra trước mặt hắn.