Yêu Phải Cô Nàng Phóng Viên! Chương 7 : Cô Em Gái Bá Đạo Và Kẻ Thù Không Đội Trời Chung !
Chương trước: Chương 6 : Một Ngày Phẳng Lặng & Tiểu Thư Trở Về !
Chap 7 :
Bắc Kinh...Ngày hai , tháng mười hai , năm hai ngàn không trăm mười sáu !
Vào buổi sáng nắng đẹp , những tán lá xanh ươm cùng nhau đung đưa theo ngọn gió mùa đông bắc thổi luồn khí lành lạnh báo hiệu cho ngày lập đông .
Tại ngôi biệt thự nhà họ Tiêu !
" A....! Ngủ ngon quá đi ! " . Giọng nói thánh thót kèm cái vươn vai của nhị tiểu thư Tiêu gia làm lũ chim sẻ còn say ngủ cũng phải tỉnh giấc .
Bên ngoài anh trai cô gõ cửa : " Dậy chưa ? Anh chở đi mua xe nè ! "
Nhược Băng nghe thấy mừng như mở cờ trong bụng , cô hăng hái đáp : " Dậy rồi đợi em một lát ! "
" Ừm ! Nhanh ra ăn sáng rồi đi ! " . Tiêu Dịch Kỳ mắt nhìn đồng hồ trên tay bảo .
Xuất hiện trước mặt ba mẹ và anh trai với hình dạng tóc buộc cao , áo thun croptop ôm ngắn không tay lộ phần eo thon màu đen dây đan chéo trước ngực , quần da ngắn trên đùi sành điệu khoác áo da đen cá tính bên ngoài .
" Này ! Hình tượng búp bê Pháp đâu rồi sao lại ăn diện thế này ? " . Anh trai cô chống hông tay gãi cằm thắc mắc .
Nhược Băng hất mặt kéo ghế ngồi cầm con dao cắt miến xúc xích trên đĩa vừa ăn vừa nói : " Người ta muốn thay đổi phong cách không được sao ? "
" Thật hết nói nổi ! " . Tiêu Dịch Kỳ lắc đầu ngao ngán .
Anh hôm nay vẫn là dáng vẻ nam thần mặt lạnh cùng bộ style riêng , anh mặc đơn giản hơn . Áo thun trắng có cổ chữ V hiện ba hàng cúc áo tay ngắn , quần iean dây nịch bản to nhét nửa phần vạt trước vào khoác chiếc áo jean đen cổ trụ để hở , phần ngực săn chắc độn lên rõ rệt . Nữ nhi trông thấy không phụt máu mũi cũng lên cơn đau tim ngất lịm .
" Chúng ta đi thôi ! " . Anh ra lệnh .
" Yeah ! " . Cô nàng nhảy nhót tung tăng .
........
" Đến rồi ! " . Tiêu Dịch Kỳ đá chân chống xuống tắt động cơ xe mô tô .
Xin chào quý khách !
Cô nhân viên bán xe lịch sự gập người chào .
Nhược Băng rảo một vòng tham quan , cô đột nhiên dừng lại ở con Lamborghini màu cam tươi mới cảo .
" Em chọn chiếc này ! Bao nhiêu vậy chị ? " . Cô thích thú nhìn không rời mắt hỏi giá .
Cô nhân viên tỏ ra ngạc nhiên báo giá : " Ồ ! Quý khách quả là có cặp mắt tinh tường ! Đây là chiếc Lamborghini Huracan Performante mới nhập khẩu , giá của nó là 275.000 USD . "
" Anh...Mua nó nha ! " . Cô kéo tay anh ánh mắt tha thiết .
Tiêu Dịch Kỳ nét mặt sắt lạnh nói với cô nhân viên : " Thanh toán chiếc này cho tôi ! "
Cô nhân viên bán xe tim mạch nhảy loạn nhịp vì gương mặt đẹp trai lạnh lùng của anh cố kìm nén cảm xúc nói : " Vâng ! Mời anh qua quầy thanh toán làm thủ tục nhận xe ạ ! "
" Ồi ôi ! Anh đó soái quá à ! Tim tôi sắp nổ tung rồi nà ! " . Một cô nhân viên khá xinh xắn khác ôm ngực thở dốc .
" Đủ rồi ! Không thấy hoa đã có chủ sao ? Bớt mơ mộng đi cô nương ! " . Anh nhân viên kia thoạt nhìn cũng khá điển trai buông lời chân thực kéo cô ta về thực tế .
" Anh không nói được câu nào hay hơn sao ? Mà...Cô gái đi cùng anh ấy xinh thật ! Họ đúng là " Tiên đồng ngọc nữ " , haizzz ...! Đến khi nào mình mới hết forever alone đây ? " . Cô ta than thở trách phận .
" Yên tâm , ngày đó còn xa lắm ! Chừng nào ông trời còn tồn tại thì ngày đó cô vẫn chưa hết Ế ! " . Anh ta lại phán câu gây sự tuyệt vọng .
Thủ tục giao nhận đã hoàn tất , Nhược Băng liền chui vào xe khởi động máy .
" Woa...cảm giác này thật sảng khoái...! " . Cô hứng khởi điều khiển ra mặt lộ .
Anh lượn con Ducati theo sau hộ tống vị công chúa nhỏ trên đường .
Giữa chừng điện thoại anh bỗng dưng đổ chuông , anh chạy chậm lại rồi tấp xe vào lề nghe máy : " Ba ! Có chuyện gì vậy ? "
" Về tới đâu rồi ? Ba có chuyện nhờ con vụ này ! Về nhanh đi rồi bàn sau ! " . Tiêu lão gia giọng nói nghiêm nghị .
" Vâng ! " . Anh tắt điện thoại tiếp tục cưỡi xe tăng tốc độ .
Bỏ mặc em gái mình , anh vọt nhanh về nhà trước cô .
" Chuyện gì quan trọng mà ba gọi con về gấp thế ? " . Tiêu Dịch Kỳ đã đến nhà anh liền đặt câu hỏi .
" Vào đây ngồi rồi nói tiếp ! " . Ông Tiêu đẩy lưng con trai vào phòng làm việc .
Ông Tiêu ngồi xuống từ từ giảng giải : " Đợt này tổ của ba có chiến lược mới , nhưng thiếu nhân lực . Vụ án này đặc biệt nghiêm trọng , đội ba cần người làm mật vụ cài vào tổ chức của bọn tội phạm . Suy đi tính lại , ba biết nhiệm vụ này rất gian nguy nhưng không còn cách nào khác , chỉ có con mới đủ tài nghệ đủ trí lực ứng phó . Vì thế ba mong con nhận vụ này ! "
" Nghe ba nói con đã hiểu được nhiệm vụ phải làm như thế nào rồi ! Ba yên trí , con sẽ cố gắng hết sức hoàn thành nhiệm vụ ! " . Tiêu Dịch Kỳ vỗ vai ba mình .
Ông Tiêu tự hào nói : " Tốt ! Đúng là con trai của ta ! Không uổng công ba đặt hết kỳ vọng vào con ! "
.......
Lại nói đến Tiêu Nhược Băng , em gái Tiêu Dịch Kỳ . Tậu được em xe mới cô vô cùng hưng phấn cưỡi khắp nơi ngao du toàn thành phố .
Trên xa lộ thành thị ngoài chiếc Lamborghini của cô ra còn sự có mặt của một chiếc xe đua thể thao bốn bánh khác đang tỏ ý muốn độ sức với cô . Tay đua ấy điều khiển với mã lực cực hạn vút qua đầu xe cô như ngọn gió vô hình , cảm nhận sự thách thức từ tay lái lụa kia cô liều lĩnh tăng tốc lực phóng theo .
Kì thực , Nhược Băng cô là một tay lái cừ không thua gì anh trai cô , chỉ có điểm khác biệt anh cô là tay đua mô tô số một thì cô thuộc hạng tay đua F1 dòng xe ô tô đua .
Hai tay đua cứ thế mà luân phiên vượt mặt nhau để lại phía sau bánh xe những lằn trắng quanh co uốn khúc vô cùng điêu luyện đẹp mắt , sau những giây phút thách thức ngạt thở hai chiếc chiến mã dừng lại bên lề .
Ấn tượng đầu tiên về anh chàng đối thủ là một tên trẻ tuổi , khuôn mặt trắng trẻo , mũi cao thẳng tắp , ánh mắt sáng êm dịu như vầng trăng đêm rằm tháng giêng . Dáng vẻ cao ngạo mang khí chất công tử con nhà tài phiệt nào đó . Hắn ta ra khỏi xe dựa mông vào cạnh chiếc siêu xe màu bạc đứng khoanh tay nghênh ngang liếc nhìn cô .
Nhược Băng bước tới chống nạnh hỏi cung hắn : " Vì cớ gì anh muốn đua với tôi thế ? "
Tức thì hắn cúi sát mặt nhìn cô nở nụ cười đểu cáng hỏi ngược lại : " Cô...Là ai ? "
Nhận thấy mặt hắn cận mình quá cô nóng mũi dùng bàn tay đẩy khuôn mặt đẹp trai nhưng cực đểu giả ra cảnh cáo : " Tôi nói cho anh biết ! Anh chẳng cần biết tôi là ai tôi cũng cóc quan tâm anh là mèo hay chó , bò tót hay sư tử ! Có điều tôi cảnh cáo , nếu đầu óc anh tồn tại ý đồ đen tối gì với bản cô nương thì anh chết chắc ! Hứ ! "
" Ừ...Há ....Há...Há....! Ôi thánh thần ơi ! Hạhaha ! " . Hắn đột nhiên ôm bụng cười ra nước mắt bởi câu thần chú vừa phát ra từ đôi môi hồng mỏng mượt của cô nàng .
" Anh...Anh...Cười cái gì hở ? Hứ ! Đáng ghét , tôi không muốn nhìn thấy bản mặt khó ưa anh nữa ! Tôi còn có việc phải về nhà ! Xí ! " . Tiêu Nhược Băng tức đến trào máu họng bỏ đi một nước .
" Á...Khặc khặc ! Cô gái này... hài thật ! Mình nhất định phải điều tra lai lịch cô ta ! " . Cười một tràn xong hắn tự nhủ .
Về đến nhà , nhị tiểu thư Tiêu gia có vẻ bực tức nhọn mỏ hằn học đi vào rót ly nước lọc uống ực ực nhằm hạ cơn ức chế .
Mẫu thân cô nàng trông thấy con gái mình có điều chi kì lạ nên hỏi mấy câu : " Chuyện gì mà con vừa về đến nhà đã vùng vằng thế hả ? "
" Hực ! Hôm nay con gặp phải một con khỉ bạch kim đó mẹ ! Hừ hừ hắn chọc tức con ! " . Tiêu Nhược Băng không nhịn được nên mách mẹ .
Mẹ cô bật cười : " Hả ? ? Khỉ Bạch Kim ? "
" Oi... Sao cả mama cũng cười con ? Híc híc ! " . Cô ấm ức thút thít .
Ba cô cùng anh trai trong phòng bước ra đã nghe phong phanh có ai đang khóc , ông Tiêu tiến tới xoa đầu con gái hỏi thăm sự tình : " Sao vậy con gái rượu của ba ? "
" Ba ....! Ba phân xử giúp con ! Hồi nãy con bị ức hiếp con kể cho mẹ mà mẹ cười con á ! " . Cô sụt sùi kể lể .
" Hử ? Có chuyện gì ? Con bị ai ăn hiếp ? " . Ông Tiêu thắc mắc .
" Mới vừa nãy , con...con...hắn..hắn ...cái tên " Khỉ Bạch Kim " thách con đua xe với hắn ! Hắn dám cười nhạo con á ba ! " . Cô vừa nấc vừa nói y hệt đứa trẻ hai tuổi bị giật mất kẹo .
Ông Tiêu cùng cậu quý tử phá lên cười thành tiếng .
Kakakaka....!
" Ứ ! Ba...! Ca....! Thấy chưa ? Giờ đến lượt hai người cũng cười vào mặt con ! Hổng chơi với hai người nữa ! " . Nhược Băng giận dỗi dậm chân bỏ vào phòng .
" Thôi chết ! Con bé giận thật rồi ! Ửm mà...! Khỉ Bạch Kim là tên nào vậy ta ? " . Ba cô giật mình suy nghĩ .
" Kệ nó đi ba mẹ ! Chắc là dạo chơi bị mấy thằng ranh con chọc ghẹo thôi ! " . Tiêu Dịch Kỳ điềm nhiên phán .
.......
Mạn phép giới thiệu vị chân nhân được Nhược Băng tiểu thư trịnh trọng đặt cho cái danh hiệu duyên kỳ ngộ " Khỉ Bạch Kim " .
Sở dĩ hắn ta bị chết danh Khỉ Bạch Kim là do tóc hắn có màu bạch kim , gã này là tay đua ô tô thể thao danh tiếng . Chàng trai này gây biết bao sóng gió cho các cặp đôi đang yêu nhau , khiến bạn gái của những anh bạn trai liên tục nói lời chia tay để theo đuổi hắn .
Đi không đổi họ ngồi không đổi tên " Tôn Hàng Dực " đích thực là hắn . Kẻ ăn gan trời dám chọc giận nhị tiểu thư nhà họ Tiêu .
Công tử nhà họ Tôn , phụ thân hắn hiện nay giữ chức chủ tịch tập đoàn Tôn Thị . Phụ mẫu hắn là phó chủ tịch , riêng chức tổng giám đốc họ đang chờ hắn thừa kế .
Gia đình này kinh doanh đá quý kim cương cao cấp có truyền thống lâu đời .
" Dực Nhi con đi đâu về đấy ? " . Phụ thân hắn gọi .
" Con thử xe mới xem máy móc vận hành có tốt không ấy mà ! " . Hắn thờ ơ đáp .
" Này , không mau nhuộm lại tóc đi ! Coi đó , tóc tai gì không ra trò trống , đen không chịu nhuộm trắng bạc như ông già mới chịu ! " Ông ấy cằn nhằn hết lời .
Hàng Dực khó chịu giải thích : " Haizz ...Đây là mốt thời trang hiện nay mà ba ! Ba thiệt cổ hủ quá ! "
" Mày dám cãi à ! Sắp tới ngày gặp mặt thông gia rồi còn để đầu bạc trắng đó là tao cạo trọc đầu nghe chưa ? " . Ông Tôn nổi cáu .
Hắn ta lảm nhảm trong bụng : " Thật là hết chịu nổi người lớn ! Ngày xưa mình mới chưa đầy tám tháng tuổi vậy mờ nỡ chơi trò hôn ước ! Hầy..ya ...Bực quá đi mất ! "
" Haizz ...Rõ thưa Chủ Tịch ! " . Hắn ta đáp cợt nhả .
" Còn dám giỡn mặt với ba mày nữa à ? " . Ông Tôn nổi xung thiên giơ gậy rượt hắn chạy mất dạng .
Ông Tôn ngồi thở hổn hển nhiếc móc : " Cái thằng tiểu tử này ! Thật tức chết vì nó mừ ! "
*********
Thời gian trôi qua , đã hơn bảy giờ tối . Nhà nhà thấp đèn sáng rực cả góc trời thành phố Bắc Kinh .
" Ca à...! " . Âm điệu lanh lảnh vang lên từ gian bếp .
" Gì hở con nha đầu kia ? " . Dịch Kỳ đang lau chùi xe mô tô chợt lên tiếng .
" Anh đang làm gì lâu vậy ? Nhanh lên ! Em làm bánh xong rồi anh vào thử xem sao ? " . Tiêu Nhược Băng kêu réo anh trai om sòm .
" Ok ! Sắp xong rồi ! " . Anh từ tốn đáp .
" Ê ! Ghê nha...! Bánh gì thế ? " . Dịch Kỳ dấu hiệu nghi vấn hỏi .
Cô ra sức quảng bá sản phẩm mới : " Bánh GATO ! Thử xem tài nghệ của đứa em gái này đi ! "
" Chẹp ! Trông cũng đẹp đấy ! " . Anh chép miệng .
Tay anh cắt một miếng vừa ra dĩa dùng nĩa rứt một mảnh nhỏ cho vào miệng ....Rạo !
Âm thanh không mấy thân thiện xuất phát từ mồm anh , nhìn mặt đứa em mình nó ngây thơ háo hức anh càng không nỡ cho nó biết sự thật . Gắng gượng nhai miếng bánh cuối cùng , anh khổ sở nuốt vào " Ực " .
" Sao ? Sao ? Ngon hông Ca ? " . Nhược Băng hí hửng hỏi tới tấp .
" Ưm....Ngon ! " . Tiêu Dịch Kỳ thốt ra chữ " Ngon " trông khó coi vô cùng .
" Baba ! Mama ! Ăn thử bánh con mới làm nè ! Ca ca khen ngon á ! " . Cô bé hớn hở khoe thành tích với ba mẹ mình .
Anh lưỡng lự định ngăn cản nhưng cuối cùng lại nói ra câu này : " Ơ....Khoan ! Ba mẹ... ăn từ từ thôi ! "
" Thằng này... lạ nhỉ ? Định một mình giành hết hay sao ? " . Ba anh biểu hiện ngờ vực .
Và ....Ông ấy cho vào hàm miếng bánh hơi to nhai vừa đủ lần đầu tiên ông cảm nhận được nguyên liệu rõ ràng , vị mặn chát của muối , tiếng rột rột của vỏ trứng còn nguyên trong vòm họng ông .
Tiêu lão gia lập tức chạy vào tolet phun ra tác phẩm nghệ thuật của cô con gái , ông giữ vẻ bình thường bước ra ngoài .
" Sao ba ? Ngon lắm hôn ? " . Cô nóng lòng chờ đợi .
" Ngon ! Con tự mình thưởng thức xem ! " . Ông cười đến méo mó .
" Hí Hí ! Để xem tác phẩm hoàn hảo của mình mùi vị thế nào ! " . Cô nhanh tay cho nguyên khúc bánh vào mồm .
........Ọe....!
" Sao thế này ? Không phải ba và Ca bảo ngon sao ? Ôi mặn quá ! " . Cô nhăn nhó nhả ngay ra tay .
" Hơ ! Ba , Kỳ Ca .. ! Hai người gạt con ! " . Cô xụ mặt buồn thiu .
" Mẹ... nói câu công bằng i ! " . Cô chuyển sang mè nheo với mẹ .
" Được rồi ! Hai cha con anh kì cục quá hà ! Tiểu Băng à ! Ba với anh con không cố tình gạt con đâu chỉ muốn con vui thôi mà ! " . Mẹ cô phân giải .
" Khuya rồi ! Ba mẹ ngủ đi ! Còn em nữa ! Mau dọn bãi chiến trường nhanh ! " . Anh nhẹ giọng với ba mẹ mình sau đó ra lệnh cho cô em gái .
" À...Hẹ ...! Một mình em á ? Ca.....Help me ! " . Nhược Băng chu môi năn nỉ ỉ ôi .
" Haizz ....Được rồi ! Nhõng nhẽo quá ! " . Anh bó tay gật đầu .
" Hí Hí Hí ! Vậy mới chuẩn soái ca chớ ! " . Cô cười toe toét .
Đêm hôm ấy , cả nhà chỉ có mình Tiêu Dịch Kỳ và ba anh ta là đau bụng âm ỉ suốt đêm .
" Haizzz ....Nhà có con bé này thật khổ thân quá ! " .
Tác giả ta còn phải đầu hàng trước con bé này .
_______
Hết chương 7 _
Xem tiếp: Chương 8 : Mật Vụ Khởi Đầu Tình Yêu !