21 “Yêu ý mà, thực ra rất đơn giản, đúng không?”* * *“Đây là thứ gì?”Hồ Bất Động vân vê tập giấy trong tay, không vừa lòng nhìn bà chủ quán. Bà ta vừa xem tài liệu vừa tanh tách gõ máy tính dường như rất bận rộn, chẳng có thời gian đâu để nói chuyện với cô.
22 “Tan làm rồi. ”* * *“Reng reng reng…”Chuông báo tan học vang lên, các phòng học ầm ĩ tiếng cười nói, trêu đùa. Thầy cô giáo sau một hồi “độc thoại” cuối cùng cũng có thể thu dọn giáo án, họ cũng muốn được hò hét, xả căng thẳng giống như sinh viên.
23 “Tôi tạm thời còn cười được, không cần cô phòng bị thế này. ”* * *“Tôi muốn bao Hạ Thiên Lưu! Tức khắc, lập tức, NOW!” Đây là câu đầu tiên Hồ Bất Động hét trước mặt bà chủ Câu lạc bộ Bạch Mã, khi lần thứ hai cô xông vào đó.
24 “Có quan hệ gì đâu, cứ xem như không nhìn thấy bản chính, bản lậu tôi cũng không để ý. ”* * *Phải nói là trên thế giới này có rất nhiều hình thức chào hàng.
25 Đàn bà, đúng là đám sinh vật ngang ngược, khó hiểu…* * *“Bà nói cái gì? Muốn tôi học ni cô này cách làm trai bao sao?”Tiếng Trác Duy Mặc oang oang, có lẽ đây là chuyện nực cười nhất mà anh từng nghe, Giọng nói kỳ quái, đáng sợ của anh khiến Hồ Bất Động đứng bên cạnh mà nổi hết da gà.
26 Số mệnh chúng ta không hợp nhau, đúng không?* * *“Này, cô muốn làm gì vậy? Khốn khiếp, bản thiếu gia không thích kiểu quần áo buồn nôn như thế này. Nó bó sát vào người khó chịu vô cùng, cô biết không?” Tiếng phản kháng của Trác Duy Mặc truyền đến từ căn phòng cạnh phòng làm việc của bà chủ nhưng chẳng thu hút được sự chú ý của bà ta và Nguyễn Ly ngồi bên ngoài.
27 “Ồ…tại sao nhất định phải đánh nhau mới là nam tính?”* * *Đợi khi hai người đã đi xa rồi, Mạn Đồn Đồn mới đứng dậy, phủi sạch bụi đất bám trên người, khóe miệng xìu xuống thở dài thườn thượt, sau đó quay lại nhìn bóng người đã đi khuất hẳn.
28 “Không phải cậu thực sự thích người kia chứ?”* * *“Đợi đã!”, giọng nói yếu ớt của Mạn Đồn Đồn vang lên sau lưng Trác Duy Mặc. Trác Duy Mặc cảm thấy có một bàn tay run rẩy từ phía sau tóm lấy vai mình, còn Nguyễn Ly thì đứng ngây ra đó, lướt qua vai anh nhìn Mạn Đồn Đồn vừa đang sợ hãi đến mức mặt mày tái mét, thở hồng hộc rồi buông tay khỏi vai anh, rúm người lại.
29 “Tôi ghét phụ nữ>* * *Trác Duy Mặc không đưa Hồ Bất Động về đến tận nhà vì cô một mực nói an ninh trong ngõ nhà mình rất tốt. Anh đành dựng xe ngoài đầu ngõ, nhìn vào con đường sâu hun hút, một quán ăn đêm thắp đèn sáng trưng, anh bĩu môi.
30 “Cho dù chị nghĩ thế nào đi nữa, cũng đừng ức hiếp bố em. ”* * *Sáng sớm, Phạn Đoàn đáng lẽ sẽ ngáp ngắn ngáp dài, uể oải ngồi vào bàn ăn sáng với món bánh mỳ khô khốc, do gần đây, chị Hồ và bố nó thường xuyên bận rộn.
31 “À! Cậu ấy nói cậu ấy muốn mua chiếc bồn tắm. “Sau khi tan học, lập tức đến Câu lạc bộ báo cáo!” Tin nhắn của bà chủ Câu lạc bộ cùng lúc chuyển đến hộp thư của Hồ Bất Động và Trác Duy Mặc.
32 “Cộc cộc… cạch tách!”* * *“Em muốn ăn không?” Một giọng nói êm như ru đến mức có thể khiến người khác tan chảy được thốt ra từ cặp môi mỏng của Hạ Thiên Lưu.
33 “Thứ đó hoàn toàn tự động mà, đâu phải nói tắt là tắt được. Tôi không khống chế được nó, cũng không biết phải tắt đi thế nào!”* * *Phải nói Hạ Thiên Lưu quả là một trai bao xuất chúng.
34 “Đợi nó đập đến mức khiến tôi hài lòng thì sẽ trả lời câu hỏi của cô. ”* * *Hạ Thiên Lưu nổi giận rồi!Khi Hồ Bất Động rút ra được kết luận này, cô kinh hãi nhảy dựng lên bởi vì hoàn cảnh bây giờ rất kì lạ.
35 “Nếu đây chính là cách em báo thù anh thì em thật nhẫn tâm. ”* * *“Lại là bọn quấy rối điện thoại, dập máy đi. ” Sau một hồi im lặng, cô gắt lên với Hạ Thiên Lưu.
36 “Đừng chạm vào tôi. ”* * *“Sao lại chỉ có một mình cô? Tiểu tử chết tiệt kia đâu?”Bà chủ ngáp ngắn ngáp dài, đây chắc chắn là hậu quả của cuộc sống về đêm quá phong phú.
37 “Bố chồng thích nghệ thuật cơ thể sao? Ồ>* * *Tâm lý nam giới học! Đề tài hấp dẫn này đã không thu hút được sự chú ý của xã hội trong một thời gian dài.
38 “Cô có biết tôi đã ngu ngốc chờ đợi cô cân nhắc, mặc dù sự cân nhắc của cô thực sự rất quá đáng, khốn kiếp!”* * *Hạ Thiên Lưu khác hoàn toàn sư phụ của mình.
39 “Hôn anh!”* * *Cánh cửa kính trong phòng làm việc của bà chủ câu lạc bộ mở ra, bà ta ngước lên nhìn người mới bước vào, mỉm cười, bông đùa:“Hiếm khi cậu mới đồng ý tăng ca.
40 “Tiểu sư thúc, mời dùng trà!”* * *Hôn nhau, thực sự là một hoạt động rất hao phí calo, đặc biệt là khi đối phương hoàn toàn không để ý đến cảm nhận của bạn, ngay cả khi bạn đã phát ra những tiếng “u u” muốn dừng lại thì anh vẫn vờ như không nghe thấy.