21 Gương mặt Phong Ly trắng bệch, cảm giác lạnh lẽo từ xúc giác truyền tới khiến hắn không dám vùng vẫy nữa. Những con rắn từng chút, từng chút bò vào trong y phục Phong Ly, chúng giống như mới tìm được vùng đất mới, tự do phiêu lưu khắp nơi, trải qua những "vùng đất" mà chưa ai đặt chân đến.
22 "Dao Dao, con. . . " Lệ Tùng run run nâng y bào của mình, cơn giận đỉnh điểm có dấu hiệu bộc phát.
"Con? Như thế nào ạ? Lửa cháy có to không? Con đoán đêm nay ta có thể đốt lửa trại được đấy!" Nguyệt Tương Dao hồn nhiên gật đầu, hoàn toàn bỏ qua cơn giận dữ của Lệ Tùng.
23 Vĩ Hồ như tia sét lao tới chụp lấy thân ảnh đỏ rực của phượng hoàng.
"Bịch!"
Vĩ Hồ nhe răng nhìn tiểu phượng hoàng, con ngươi màu đen sắc bén như muốn xé rách thân ảnh mập mạp của tiểu phượng hoàng.
24 Thấm thoắt đã trôi qua mười năm. Lúc này ở Long Phượng Giới đã không còn giữ được bình yên nữa. Phong vân tái khởi, nhật nguyệt luân hồi.
Ma Cung, môn phái thần bí đã lộ diện dưới ánh mắt của thiên hạ, truyền nhân Ma Cung - Tiếu Diện Diêm Vương Mặc Thần Dực xuất hiện, dậy sóng trên giang hồ.
25 Nguyệt Tương Dao nhấp ngụm trà để giữ bình tĩnh. Thiệt là, ở chung với hai người này, Nguyệt Tương Dao cảm thấy sức chịu đựng của mình ngày càng có hạn.
26 Bên ngoài bỗng nhiên có một nhóm người đi vào.
Đi đầu là một tên trùm mũ đen che đi gương mặt, chỉ lộ ra một góc cằm với vết sẹo dữ tợn. Trên tay hắn ta còn cằm một thanh đao còn nhỏ máu.
27 Lợi trảo đánh vào thân cây phát ra âm thanh giòn tan.
Crắc. Crắc.
Chỉ vài cái chớp mắt, thân cây phía sau Nguyệt Tương Dao đã bị ngã sang một bên.
28 Nguyệt Tương Dao đột nhiên nhận ra rằng chúng thú đã có những hành động không bình thường kể từ khi đến gần vách vực. Đó là thái độ căm phẫn và không cam lòng.
29 Truyện được đăng tải bởi Akyra-san
Hắc y tung bay, sát khí lạnh thấu xương lan tỏa. Từng bước, từng bước mang theo hàn khí lạnh lẽo như mũi kiếm bén nhọn đâm sâu vào trong tâm tên cầm đầu, khiến hắn phải lùi về sau.
30 Truyện được đăng tải bởi Akyra-san
Nguyệt Tương Dao nào hay biết nhân lúc mình bận bịu với Xích Hổ mẹ tên cầm đầu đã trốn đi mất. Đến khi nàng quay đầu lại thì chỉ có một vết máu thật dài lưu lại trên nền đất lạnh băng.
31 "Xích Khô Mộc nghiền nhỏ, Tỳ Diệp ba cánh, Thủy Sinh Tảo hai đoạn,. . . Cuối cùng là thuốc dẫn. " Nguyệt Tương Dao lau mồ hôi trên trán, con ngươi u ám nhìn những dược liệu đã chuẩn bị sẵn sàng.
32 Truyện được đăng tải bởi Akyra-san
"Gia nói cho ngươi biết, phụ thân gia là đại ma đầu, mẫu thân gia là thần y! Ngươi dám đụng vào gia, gia nhất định sẽ lột sạch ngươi, ném ngươi vào thanh lâu! Cho ngươi bị một đám son phấn hành hạ! Ngươi, mau buông gia ra!"
Lúc này bên ngoài vang lên âm thanh non nớt của đứa trẻ.
33 Nguyệt Tương Dao nhìn hai người một câu qua lại, không hiểu sao trong lòng lại cảm thấy ấm áp. Ừ, có lẽ đây chính là tình thân đi.
"Đúng rôi, phụ thân! Lúc nãy tiên tử tỷ tỷ đã cứu con đó! Hừ, chắc chắn cái "đại tỷ" gì đó sẽ không xinh đẹp bằng tiên tử tỷ tỷ đâu.
34 Ngước nhìn tòa đại viện quen thuộc mà xa lạ, Nguyệt Tương Dao hít một hơi thật sâu rồi xoay người rời đi. Chợt phía sau có gì kéo lại, Nguyệt Tương Dao nhìn chăm chú vào tiểu nam hài có bộ dáng đáng thương như bị người ruồng bỏ.
35 Hồng y quyến rũ tung bay, tóc đen sau lưng nhảy múa, khăn lụa che mặt càng tăng thêm vẻ thần bí nguy hiểm. Đồng tử màu nâu lả lướt, ý cười trêu tức hiện rõ đáy mắt, con ngươi sâu như vực thẫm khiến người ta không tự chủ mà bị hút vào trong.
36 Trong khi khách nhân đang âm thầm uất ức thì gia đình Nguyệt Tương Dao đang ngồi trên một bàn ăn thịnh soạn.
Mắt to trừng mắt nhỏ. Không khí bàn ăn vô cùng kỳ lạ, duy chỉ có một mình Tiểu Ỷ Tiên gắp thức ăn ăn ngon miệng đến cười tít mắt.
37 Đang lúc Nguyệt Tương Dao vẫn còn suy nghĩ, một bóng dáng màu vàng lao đến ôm chầm lấy nàng.
"Ô ô! Nguyệt Tương Dao, người làm ta sợ chết! Khi không lại ngất đi, làm ta suýt nữa chả biết làm gì!" Mặc Ngọc Hân có thể nói là không thèm quan tâm đến gương mặt ghét bỏ của Nguyệt Tương Dao mà đem toàn bộ nước mắt nước mũi chùi lên người nàng.
38 Bạch y đạp gió đi đến, dung nhan như họa, xinh đẹp dịu dàng, dáng người yểu điệu, khí tức như hoa sen, nhẹ nhàng mà uyển chuyển, thanh khiết không gì bằng.
39 "Tỷ tỷ! Sắc mặt của người hình như không được tốt! Hay để Tiểu Nhật đi lấy cho tỷ chút nước?" Nguyệt Tinh Bảo quan tâm hỏi. Trải qua một đêm suy nghĩ, Nguyệt Tinh Bảo trưởng thành lên không ít.
40 Trong khi Mặc Ngọc Hân phải chạy trốn đến mức gà bay chó sủa thì Nguyệt Tương Dao vẫn nhàn nhã dạo bước bên ngoài ngoại ô thành.
Ngoại ô thành Thanh Dương tuy không được phồn hoa như nội thành nhưng cũng có dáng vẻ riêng.
Thể loại: Dị Giới, Huyền Huyễn, Dị Năng
Số chương: 51
Thể loại: Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Dị Giới, Võng Du
Số chương: 50
Thể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 100