21 "Đại thiếu gia , người đừng leo nữa ! Bằng không sẽ té đó !" Một gã sai vặt đứng dưới hòn giả sơn mà lo lắng cố gắng khuyên đứa bé đang leo trèo trên đó xuống.
22 Nhìn vẻ mặt trầm tư của Vũ Văn Trọng, giọng của Mộc Tuấn Phong có chút hoàn hoãn lại nhưng vẫn thập phần nghiêm túc: “Đương nhiên ta sẽ không ngược đãi người bên mình.
23 Hạ Tịnh Đình đã lâu rồi không có cảm giác an toàn và yên ấm bên gia đình như thời gian hiện nay nên nàng quyết định để cho bản thân buông thả một lần chìm vào thế giới trẻ thơ.
24 Giọng nói lạnh băng từ phía sau truyền đến khiến cả ba giật mình lạnh hết cả sống lưng, mồ hôi chảy ròng ròng. Tình Đình nhăn mặt nhỏ, đưa mắt trừng Tử Huyện một cái.
25 Mộc Tuấn Phong 8 tuổi ,lần đầu tiên gặp biểu cô của mình nên rất háo hức , từ sáng sớm cậu đã thức dâỵ tự mình làm vệ sinh cá nhân mà không cần tới ha hoàn như thường ngày.
26 Nếu Mộc Tuấn Phong nhớ không lầm đây là ngày đầu tiên hắn gặp biểu muội của mình, tiểu cô nương xinh đẹp nhất hắn từng thấy. Vâng xinh đẹp nhất, mãi đến sau này, đến tận giây phút cuối cùng của cuộc đời hắn vẫn tin nữ nhân này xinh đẹp.
27 Moị người trong Mộc phủ đều háo hức đón vị biểu tiểu thư này vì khi chưa xuất giá nàng ta mỗi lần đến phủ đều ra tay rất hào phóng thưởng cho hạ nhân trong phủ.
28 Trịnh Phiến Nhi sau khi chào hỏi xong liền yên vị một bên lắng nghe nương nói chuyện, chỉ là chuyện của người lớn nàng có nghe cũng chẳng hiểu được bao nhiêu.
29 Đang nhắm mắt dưỡng thần bỗng có cảm giác có người đang nhìn mình , Mộc Tuấn Phong liền nheo mắt nghiêng đầu nhìn về bên cạnh thì bắt gặp Trịnh Phiến Nhi đang nhìn mình chằm chằm , nương theo ánh mắt của nàng ta đi xuống Mộc Tuấn Phong phát hiện Trịnh Phiến Nhi là đang nhìn con vật nhỏ trong lòng hắn , trong lòng hắn cực kì chán ghét nhưng cố gắng nhịn xuống.
30 " Tử Hiên , tên tiểu tử thối này ! Học hành thì không lo lại đầu tiêu dẫn đệ đệ muội muội đi phá làng phá xóm " Trương thị vừa nhéo tai Hạ Tử Hiên vừa nói.
31 Thời gian như thoi đưa , thoắt cái mà Hạ Tịnh Đình đã sống ở nông thôn được bảy năm. Bảy năm qua nàng luôn vô ưu vô lo sống trong sự yêu thương của mọi người , sáng ra đồng cùng nương chăm sóc cho hoa , tối lại cùng tam ca của nàng đọc sách thỉnh thoảng còn làm chút thí nghiệm với mấy loại hoa hy vọng một ngày nào đó sẽ tạo ra được huân hương mà chỉ có Hạ gia mới có , đó cũng là ước mơ của Hạ Tử Quân từ trước đến giờ.
32 Hạ Lan Nhã mang một bụng tức giận đi lại trên phố , khuôn mặt hắn bây giờ đã đen thui khiến cho A Toàn cũng không dám tùy tiện lên tiếng. Đến một ngã rẽ Hạ Lan Nhã thấy có rất nhiều người tụ tập , một lần nữa nổi lên sự hiếu kỳ hắn cũng đến xem náo nhiệt.
33 Thiếu niên đang loay hoay chưa biết làm sao thì gặp một người đang hướng chỗ hắn đi đến.
"Công Tử ! Có giúp gì được cho người không ?" Người tới là một nam nhân.
34 Cả ba người đi khoảng nửa canh giờ thì đến nhà của Hạ Tử Thiên.
Hạ Tử Thiên nhanh chân đi vào nhà , đã một năm rồi hắn chưa gặp được mọi người , sư phó nói hắn phải chuẩn bị mọi thứ cho kỳ thi trạng nguyên này nên một năm qua hắn chưa từng về nhà , chỉ thỉnh thoảng gặp nhị đệ đem ngân lượng và đồ dùng cho hắn thôi !
Hạ Tịnh Đình đang ngồi chống cằm viết chữ thì ánh sáng bị che khuất , nàng ngước lên nhìn thì mừng rỡ bỏ cả bút , nhanh chóng chạy đến ôm chằm lấy đại ca mình.
35 Khi Trương thị từ ngoài về đã thấy Hạ Tử Thiên đang thái rau trong bếp , nàng đến bên cạnh định làm thay thì bị nhi tử cự tuyệt , nàng đành đi vào nhà giúp Hạ Tử Quân giã nhuyễn cánh hoa.
36 Mấy ngày nay , Hạ Lan Nhã bắt tỷ đệ Mộc gia đưa hắn đi thăm quan khắp nơi , Hạ Lan Nhã thì vui vẻ , tỷ đệ Mộc gia mỗi người ôm một tâm trạng khác nhau mà miễn cưỡng tiếp hắn.
37 Một đám hắc y nhân bịt mặt không biết từ đâu xông ra , bọn họ đều tay cầm kiếm , ánh mắt tràn đầy sát khí. Người cầm đầu đám hắc y nhân hét lên một tiếng rồi chĩa kiếm lao đến đám người Mộc Tuấn Phong bên này , bắt đầu chém giết , ngay sau đó hơn hai mươi kẻ còn lại cũng xông lên.
38 Cả ba người Mộc Tuấn Phong , Hạ Lan Nhã và A Toàn ra roi thúc ngựa chạy như điên , đám sát thủ cũng bám theo sau lưng. Khi chạy đến ngã ba đường , cả ba người bỏ ngựa lại cho chúng chạy theo ba hướng còn mình thì chạy vào cánh rừng cạnh đó.
39 Hạ Tử Hiên thấy khuôn mặt của Mộc Tuấn Phong đỏ lên thì thấy có gì đó không đúng , cậu bỏ que củi trong tay xuống đi đến gần Mộc Tuấn Phong. Hạ Lan Nhã thấy Hạ Tử Hiên đi qua thì cũng nhìn đến chỗ Mộc Tuấn Phong.
40 Cả Hạ Lan Nhã và Lưu Minh khi nhìn thấy đối phương thì ngạc nhiên nhưng sau khi ngạc nhiên qua đi cả hai tự hiểu trong lòng nên không ai nói ra thân phận của đối phương.