61 “còn anh bạn cao ốm kia đâu rồi, kêu nó vào ăn luôn?”nghe bác hai nhắc, tôi mới tìm Lãm,quanh nhà trước nhà sau đều ko có, và cả cái ba lô của cậu,cũng biến mất.
62 tay Long vội lau lên mặt tôi. “ấy chết, sorry Xu Xu. . hihi… mà này, nếu 1 lúc nào đó trong lòng Xu Xu có ai, thì nói tớ biết, hen. ”“để làm gì?”“để tớ ra đi.
63 oọoc…oọoc…. huk huk. . tôi phun nước sông ra phèo phèo trước khi mở mắt,nắng trưa xuyên qua vòm lá…chói chang. . tôi liền bật dậy. . thấy mình đã ngồi trên bờ sông.
64 Lo Lo cúi đầu trông rất yếu đuốiđôi mắt cậu ấy cứ thẫn thờ xa xăm. . “những gì tớ làm chỉ là… muốn có chỗ trong lòng Xu Xu…”“cậu đã ở trong lòng tớ rồi.
65 huk…tại sao tôi lại như vậy?muốn gặp, nhưng rồi lại né tránh…lúc trước đâu có thế… tôi nhận ra hình như đã có gì đó thay đổi. giữa tôi và Đu Đu. tôi sợ bị cậu ấy phát hiện là mình đã tìm đến,nỗi sợ trước giờ hoàn toàn ko có.
66 tôi lạnh ngắt chân tay và hồi hộp,Lãm chựng lại nghĩ 1 lúc rồi nói nhỏ gì đó, tôi ko nghe rõ,nhưng thấy cậu ấy gật đầu. . “thế sao mày ko cho Xu biết?.
67 sự xuất hiện của Đu Đu làm tôi quên rằng mình đang nói điện thoại với Long. tôi cứ nhìn xuống chỗ cậu ấy, quan sát…sao ko vào?“này, alo, còn đó ko??”“ah…còn.
68 ko phải bạn gái thì thôi, còn ko được là bạn thân,đừng nói là người bạn rất thân. . miếng bò trở nên dở ẹc. +___+“trông xinh xắn đáng yêu thế, bạn trong xóm thì thành bạn gái dễ mà.
69 thế sao… mẹ thấy à?…whew… người lớn như mẹ nhìn thì biết, có lẽ. . đúng. còn tôi? tôi có ai để “đau khi nguời đó đau, vui khi người đó vui” ko. . ?sao tất cả đều quá mơ hồ…“chắc là…con chưa yêu ai hết mẹ ơi.
70 La La khóac tay bảo tôi thôi đừng hỏi,cậu ấy lúng túng thấy rõ. . okay. . thì ko hỏi. . “chắc Long nó buồn lắm khi nghĩ Xuân chọn tôi. ”“uh, cậu ấy còn uống cả bia nữa… ấy chết!! tớ sang tìm cậu vì chuyện này…mà quên…hic hic.
71 “ăn đi, Xu Xu”“cậu gọt gớm quá, ko ăn đâu”quả táo Long gọt nhìn như bị ghẻ lở T__Tmà cũng ko nên hy vọng 1 cậu ấm như Lo Locó thể gọt trái cây đẹp được.
72 ngồi ko làm gì, trong khi Lo Lo và mẹ Đu Đu cũng đang dọn dẹp,tôi nghĩ mình có thể làm gíup. nghĩ thế, tôi cố lết tới chỗ thùng giấy. Đu Đu rất cẩu thả, từ bé đã thế,sách tập cậu ấy quăng tứ tung, nên trong cái thùng này,ko chỉ có tập, viết, sách, mà còn cả giày dép,banh da, quần áo, khăn mặt…ôi thôi.
73 nhà Đu Đu đã dọn đi được 3 tuần…tôi ko nói với Đu Đu được câu nào hôm ấy, cả lời tạm biệt. tôi chỉ vác về nhà 1 hộp vàng vàng đánh dấu XX,đầy nước mắt.
74 vì ko hứa, nên Đu Đu ko hề ghé nhà tôi từ sau hôm ấy,cho đến khi bọn tôi nhập học trở lại… rồi gần hết học kỳ 1. . … đều ko thấy bóng dáng cậu. . cả gọi điện thoại cũng ko.
75 Đu Đu đi chậm lại chỗ tôi và ngồi xuống,đưa bàn tay ngửa ra. . “ko cho tớ ăn sao mà nhìn?”tôi đặt lên tay cậu ổ bánh mì của La La. “hôm trước…ông nói gì với cậu vậy?”“… bà nội cậu là con gái điền chủ, tiểu thư khuê các à?”Đu Đu ko trả lời câu hỏi của tôi mà lại hỏi tôi 1 câu khác,về bà nội…nghe mẹ nói, ông cố là điền chủ thời xưa, rất giàu.
76 thấy tôi nhăn mặt níu tay vịn hành lang cầu thang,Long tròn mắt hỏi. . “ủa sao dzị?”“ba tớ nói con gái với con trai ko ở riêng với nhau trong phòng. ”“trời……….
77 cậu ấy vẫn giữ giọng điệu đó nói chuyện với bạn bè,thấy tôi nhìn mình ngơ ngác thì gãi đầu cười khì…“tớ đăng ký Khoa Anh. Ko phải Toán, đừng nghĩ là tớ bám theo Xu”“cậu có thích sư phạm ko??”“ko.
78 có lẽ giờ thì cậu ấy mới chịu tin. “cảm ơn, Xu Xu…. nó làm tôi cảm thấy hạnh phúc rất nhiều…”“vậy…cậu đừng đi nữa nhé??”Lãm đẩy nhẹ tôi ra, sau cái ôm ban nãy,dù tay vẫn nắm 2 vai tôi… ánh mắt rất mâu thuẫn, dường như,La La đang đấu tranh tư tưởng.
79 tôi và ba vừa bước vào nhà thì tôi nhận ra,chiếc xe đạp của Đu Đu… cậu ấy… đến đây??tôi quăng cái túi xách và chạy ù vào trong kiếm. . từ trước ra sau.