61 Khi Đỗ Tiểu Nhiễm tỉnh lại, là bị kim đâm trên mu bàn tay làm đau mà tỉnh.
Cố gắng mở mắt thì thấy Trương Kỳ Kỳ và lão đại phòng ký túc xá đang ân cần nhìn cô.
62 Khi Đỗ Tiểu Nhiễm tỉnh lại, là bị kim đâm trên mu bàn tay làm đau mà tỉnh.
Cố gắng mở mắt thì thấy Trương Kỳ Kỳ và lão đại phòng ký túc xá đang ân cần nhìn cô.
63 Chờ cúp điện thoại, Đỗ Tiểu Nhiễm đã cắn muốn nát môi.
Cô nhanh chóng điện thoại qua cho Vu Kỳ.
Điện thoại được kết nối, một giọng nam khách khí nói: “Xin chào cô Đỗ, cô có gì dặn dò?” lqdon
“Tôi muốn gặp Vu Kỳ!” Nghĩ rằng Vu Kỳ lại đang trốn tránh mình, Đỗ Tiểu Nhiễm tức giận nói thẳng: “Anh nhanh tìm anh ta đi, hiện giờ tôi có điều quan trọng muốn nói với anh ta!”
“Ngại quá, Vu tiên sinh đang họp, phải chờ mấy phút….
64 Chờ cúp điện thoại, Đỗ Tiểu Nhiễm đã cắn muốn nát môi.
Cô nhanh chóng điện thoại qua cho Vu Kỳ.
Điện thoại được kết nối, một giọng nam khách khí nói: “Xin chào cô Đỗ, cô có gì dặn dò?” lqdon
“Tôi muốn gặp Vu Kỳ!” Nghĩ rằng Vu Kỳ lại đang trốn tránh mình, Đỗ Tiểu Nhiễm tức giận nói thẳng: “Anh nhanh tìm anh ta đi, hiện giờ tôi có điều quan trọng muốn nói với anh ta!”
“Ngại quá, Vu tiên sinh đang họp, phải chờ mấy phút….
65 Vẻ mặt Vu Kỳ thay đổi, nhàn nhạt liếc qua cô một cái đưa tay muốn thu hồi tranh vẽ của mình.
Đời nào Đỗ Tiểu Nhiễm chịu trả, lập tức đứng dậy tránh đi.
66 Vẻ mặt Vu Kỳ thay đổi, nhàn nhạt liếc qua cô một cái đưa tay muốn thu hồi tranh vẽ của mình.
Đời nào Đỗ Tiểu Nhiễm chịu trả, lập tức đứng dậy tránh đi.
67 Anh cười, “Em muốn cắn muốn đánh?”
Đỗ Tiểu Nhiễm đỏ mặt, “Có lẽ sẽ thế! Em muốn dã man hơn, cũng rất lợi hại chứ!” lequydoon
Vu Kỳ khẽ cười.
Đỗ Tiểu Nhiễm hoàn toàn không biết mình làm thế nào để ăn xong bữa ăn này.
68 Anh cười, “Em muốn cắn muốn đánh?”
Đỗ Tiểu Nhiễm đỏ mặt, “Có lẽ sẽ thế! Em muốn dã man hơn, cũng rất lợi hại chứ!” lequydoon
Vu Kỳ khẽ cười.
Đỗ Tiểu Nhiễm hoàn toàn không biết mình làm thế nào để ăn xong bữa ăn này.
69 Ngày hôm đó Đỗ Tiểu Nhiễm chuẩn bị một phần quà tặng, chờ đến lúc tới thì tặng cho cô Triệu.
Cô biết cô Triệu là người bảo thủ, đưa đồ quá quý tặng chỉ sợ không nhận, nên lựa chọn kỹ càng mua một chiếc khăn quàng cổ.
70 Ngày hôm đó Đỗ Tiểu Nhiễm chuẩn bị một phần quà tặng, chờ đến lúc tới thì tặng cho cô Triệu.
Cô biết cô Triệu là người bảo thủ, đưa đồ quá quý tặng chỉ sợ không nhận, nên lựa chọn kỹ càng mua một chiếc khăn quàng cổ.
71 Đỗ Tiểu Nhiễm không lên tiếng, trong lòng đã hiểu được mấy phần.
Cô cũng không biểu lộ gì ra ngoài, vội kêu bạn học và cô giáo dùng cơm.
Lúc nãy mặc dù không vui nhưng sau khi ăn ít đồ ăn cô giáo Triệu khá hơn một chút, dù sao người lớn tuổi như vậy từng trải hơn học sinh nhiều, chỉ là không nhịn được cảm khái: “Khi bọn ta còn trẻ đã nói giáo dục thái độ làm người ra sao, mặc dù nghèo khổ một chút nhưng địa vị xã hội lại cao, cũng được người ta tôn kính, bây giờ nhìn lại thực sự năm đó ta là đã xen vào việc của người khác rồi….
72 Đỗ Tiểu Nhiễm không lên tiếng, trong lòng đã hiểu được mấy phần.
Cô cũng không biểu lộ gì ra ngoài, vội kêu bạn học và cô giáo dùng cơm.
Lúc nãy mặc dù không vui nhưng sau khi ăn ít đồ ăn cô giáo Triệu khá hơn một chút, dù sao người lớn tuổi như vậy từng trải hơn học sinh nhiều, chỉ là không nhịn được cảm khái: “Khi bọn ta còn trẻ đã nói giáo dục thái độ làm người ra sao, mặc dù nghèo khổ một chút nhưng địa vị xã hội lại cao, cũng được người ta tôn kính, bây giờ nhìn lại thực sự năm đó ta là đã xen vào việc của người khác rồi….
73 Buổi tối Đỗ Tiểu Nhiễm ngủ rất yên ổn, sáng hôm sau vừa sáng sớm đã nghe tiếng động bên ngoài.
Cô lặng lẽ mở cửa phòng ngủ, đi vào phòng rửa mặt phải đi qua phòng khách.
74 Cũng không thể nói là từ xa lạ đến quen thuộc, song bây giờ lúc mở cửa nhìn thấy Vu Kỳ, Đỗ Tiểu Nhiễm sớm không còn cảm thấy kinh ngạc.
Cũng không biết bắt đầu từ lúc nào, người kia rất tự nhiên thích hợp xuất hiện trong cuộc sống của mình.