Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Xin Anh Hãy Buông Tha Cho Tôi Chương 4 : Ở Nhà Chồng !

Chương trước: Chương 3 : Đám Cưới !



Cô ở đây cũng rất thoải mái , thời gian trôi nhanh nên cô cuối cùng cũng ra trường . Hàng ngày cô đều ở nhà với bà Quý , tâm sự với bà . Bà rất hài hoà rất dễ gần không khắt khe như cô nghĩ !

Trong công viên , trên một chiếc bàn đã được kê sẵn ở đấy :

- Con gái !

- Dạ !

- Mẹ muốn nhờ con một việc !

Bà Quý nắm lấy tay cô nhìn cô bằng ánh mắt thành khẩn , ánh mắt này dù có bắt người ta ăn cắp cũng phải làm theo :

- Mẹ cứ nói đi ạ !

- Ta không sống được bao lâu nữa ! Con ở với Tử Nghiêu lâu như vậy chắc cũng hiểu tính nó ! Đừng làm nó giận không ta cũng không giúp được con !

- Tại sao mẹ lại nói vậy ?

- Có rất nhiều người nhằm vào nhà họ Quý , tính Tử Nghiêu rất nóng nảy , chỉ cần con không cẩn thận để một sai lầm thì ta không biết nó làm gì nữa ! Con là người dễ lừa nhất nên họ sẽ nhắm vào con ! Con phải cẩn thận !

- Mẹ à ! Con biết rồi mẹ yên tâm !

Cô đặt tay lên bàn tay của bà nắm chặt!

- Con phải nhớ dù thế nào cũng phải sinh người nối dõi, cho ta !Con thề đi !

- Con....thề !

Hai người cùng nhau thề bồi , 'mẹ ạ ! Con xin lỗi mẹ đừng giận con nhé ! Con không thể làm khác được ạ '

Tối :

-Tử Ngiêu ! Ngồi xuống đi con !

- Có chuyện gì vậy mẹ !

- Hai con liệu bao giờ mới có cháu cho ta đây !

- Vĩ Nga còn rất trẻ !

- Nó hứa với ta rồi !

-...

Anh nhìn cô rồi lại tiếp tục ăn .

Ăn xong anh và cô lại về phòng :

- Sao cô lại đồng ý điều kiện đó ! Sớm biết là không làm được thì đừng có nhận lời chứ !

- Tôi không thể làm khác !

Cô quay lại nhìn anh :

- Vậy là cô muốn *** ***** hả ?

- Không phải !

Cô trầm mặc , anh đăm chiêu . Hai người mạnh ai làm việc đấy ! Họ thuộc về hai chân trời khác nhau !

Tại phòng bà quý :

-Bác hãy đưa phần tài sản này chuyển riêng sang của Vĩ Nga ! Sau khi tôi mất chắc con bé sẽ chịu nhiều thiệt thòi , nếu một ngày Tử Nghiêu giác ngộ bác hãy nói cho nó biết để nó giữ lấy hạnh phúc cả đời !

Bà quý trăn trối , rồi sau đó cũng nhắm mắt lại . Người quản gia ngồi sụp xuống khóc không thành tiếng . Không ngờ bà sớm đã biết lại còn rất yêu thương cô , nhưng liệu rằng cô có biết mà đền đáp lại không ? Người mẹ chồng này của cô thật là quá tốt hơn cả bồ tát tái sinh . Lúc đó cô đang ở trong phòng chợt thấy không yên liền sang phòng mẹ thăm chút .Mẹ là người duy nhất cho cô tình thương mà bao nhiêu năm nay cô không có , một tình cảm của người mẹ dành cho con . Cô coi bà như mẹ mình vậy ! . Bước chân như nhanh hơn , sang đến mới đập vào mắt cô là hình ảnh tang khóc nhất :

- Mẹ .... mẹ à ! Mẹ.....

Cô hoảng hốt lay lay người bà..không có biểu hiện gì hết :

- Gọi...thiếu..gia..sang đây ! Nhanh.....

Chỉ vài giây sau đã thấy anh , anh lao đến lao vào người ta lay bà như muốn bà tỉnh dậy , nhưng không thể vì bà đã ra đi !

Bây giờ trong phòng chỉ còn tiếng gào thét tiếng khóc . Không gian chết chóc bao trùm làm con người ta muốn nghẹt thở ! Cô đau buồn đến vô hạn , cô vẫn chưa thể tin là bà đã chết , chỉ khi người ta bắt đầu chôn cỗ quan tài trong đó có bà xuống cô mới hoảng hồn :

- Đừng mà.......Mẹ......!

Cô gào lên nước mắt giàn dụa , cô coi bà như mẹ và thực sự bà đã là mẹ cô không phải mẹ chồng mà là một người mẹ trong lòng cô . Cô ôm chặt chiếc quan tài , dường như không muốn xa cách bà ! Chỉ cho đến khi anh đỡ cô dậy ôm cô vào lòng thật chặt :

- ....

-.....

Loading...

Xem tiếp: Chương 5 : Bi Kịch ! Sự Ra Đi Của Cô !

Loading...