61
Long Hạo buông tay ra:
“Sếp Tiêu, tôi là khách, sau này còn làm phiền nhiều, đáng lẽ nên để tôi tỏ chút thành ý trước chứ. ”
Gã quay đầu lại, thuộc hạ đã mời Thiên Vũ đứng lên, đưa chiếc ghế dựa ra.
62 Công ty biểu diễn nghệ thuật dưới trướng Truyền thông Biển sao liên tục hoạt động. Thiên Vũ mở rộng công ty kinh doanh giải trí càng lúc càng lớn. Văn hóa Biển sao vốn chỉ hoạt động như thường lệ, việc buôn bán với nước ngoài chỉ giữ ở bề ngoài.
63 Quá trình thâm nhập vào Hán Thành của Tân Đông đột nhiên biến thành một đợt phản công. Tân Đông cắn nuốt Hán Thành với tốc độ khiến người khác phải kinh ngạc.
64
Thiên Vũ hồi phục tinh thần xen lẫn kinh ngạc.
“Rút cục sao lại thế này?”
Long Hạo không để ý, quay đầu nói địa chỉ nhà Thiên Vũ cho lái xe.
65
Long Hạo giữ chặt bả vai Thiên Vũ.
“Tôi không phải cảnh sát. ” Long Hạo nói, vẻ mặt mang theo sự đau đớn dán chặt lên đôi mắt Thiên Vũ.
“Thiên Vũ, tôi không thể nói được.
66
Sắc mặt Long Hạo cứng ngắc, sau đó u ám, cuối cùng là im lặng.
“Chuyện này chẳng có gì khó cả. ” Gã từ tốn nói. “Ra tay độc ác, cứng rắn là có thể leo lên.
67
Sau ngày đó bên bờ sông, Thiên Vũ chưa từng gặp lại Long Hạo.
Chuyện về Tân Đông vẫn không ngừng truyền đến tai hắn, thế nhưng Long Hạo không xuất hiện trước mặt hắn nữa.
68
“Nếu cậu muốn bịa ra một cái lí do cảm động thì miễn đi. Vở kịch của cậu với Long Hạo tôi đã được lĩnh giáo rồi. ”
“Anh coi tôi đang bịa chuyện cũng được.
69 Lúc Thiên Vũ nói ra, trong lòng hắn đột nhiên thấy thẳng thắn lẫn thoải mái. Giống như một thứ nặng nề hỗn loạn đột nhiên được giải phóng, toàn thân đều trở nên nhẹ nhõm.
70
Thiên Vũ lái xe trên con đường lầy lội.
Bên ngoài mưa đang rơi. Cần gạt nước đơn điệu quét tấm kính chắn gió phía trước xe, thế nhưng lại nhanh chóng nhòe một mảng.
71 Thiên Vũ được A Hạo đưa về một căn hộ trong thành phố. Đẩy cửa ra, phòng rất đơn giản, giản dị, hoàn toàn chẳng giống chỗ mà Long Hạo hiện giờ đáng nhẽ nên ở.
72
Hai người bốn mắt nhìn nhau, không ai nói gì, chỉ yên lặng chăm chú nhìn người kia, cuối cùng rơi vào im lặng.
Một lúc sau, Thiên Vũ đẩy A Hạo ra, nhặt chiếc áo khoác ướt trên nền nhà.
73
Một lúc sau A Hạo từ từ kể chuyện lúc trước cho Thiên Vũ.
Điều Thiên Vũ muốn biết nhất là gã vào Tân Đông kiểu gì. A Hạo nói cho hắn lúc gã và Chu Tiểu Châu hợp tác làm việc cho Tân Đông, có một lần bàn bạc thì bị cuốn vào một vụ đánh nhau bằng vũ khí giữa băng nhóm, trong lúc hỗn loạn A Hạo vô tình cứu được một người đàn ông trung niên người bê bết máu.
74 Thiên Vũ không nói lời nào, chỉ nhìn A Hạo. Hắn cứ im lặng như vậy mà nhìn gã, nhìn rất lâu. Mãi đến khi A Hạo không chịu được nữa, bảo anh đừng nhìn tôi kiểu buồn nôn như thế được không.
75 Thiên Vũ lướt từng trang web trên máy tính. Nét mặt hắn chăm chú, lông mày hơi nhíu lại, lạnh lùng mà bình tĩnh. Ánh mắt hắn dừng lại ở một trang web, hắn nhìn rất lâu, tắt trang đó đi, suy xét.
76
Thiên Vũ đi Hongkong một chuyến. Hắn nói với A Hạo là đi đàm phán làm ăn, đàm phán xong sẽ về.
Gặp được người mời từ Mỹ về nhưng tình hình cũng không khả quan lắm.
77 Thiên Vũ không muốn nổi giận nhưng không kiềm chế nổi. Hắn không rõ mình đau lòng hay tức giận, hắn không chịu nổi khi nhìn vết thương trên người A Hạo, một vết sẹo trên mặt gã đã khiến hắn tổn thương lắm rồi, giờ hắn thật sự không chịu thêm được nữa.
78
A Hạo đi Bắc Kinh. Chuyến này cần đi một tuần, Thiên Vũ bảo gã cuối tuần này mình cũng rất bận, không cần để ý, cứ làm việc của mình đi.
Thiên Vũ vẫn nhốt mình trong văn phòng, thỉnh thoảng lại gọi mấy nhân viên vào.
79
Hắn nhớ lại cảnh lần đầu nhìn thấy bóng dáng kia, như thể mới là ngày hôm qua, rõ ràng trước mắt, miệng không kiềm chế được mà hiện lên một nụ cười.
Tony đi vào, Thiên Vũ hỏi anh ta: “Sao anh biết hôm nay là sinh nhật tôi?”
Tony cười: “Tôi không nhớ được, đương nhiên người quan tâm cậu thì nhớ rõ.
80 Nguồn cài pass cập nhật sau