21 Chương 19 Bỏ rơi “Tên Truy tìm trong bộ đồ đen là tên nào? Tại sao nó vẫn còn tìm kiếm?” Tiếng thét của Jared làm điếc lỗ tai, vang vọng từ mọi phía. Tôi trốn sau hai bàn tay mình, chờ cú đấm đầu tiên.
22 Chương 20 Phóng thích Jeb để tôi khóc hết nước mắt mà không can thiệp vào. Ông cũng không hề bình luận gì trong suốt những tràng sụt sịt sau đó. Chỉ đến khi tôi đã hoàn toàn im lặng trong khoảng nửa giờ ông mới nói.
23 Chương 21 Gọi tên Tôi đi sát bên phía Jeb, hơi bước trước ông. Tôi muốn ở cách càng xa hai người đàn ông đi theo càng tốt. Jamie bước đâu đó ở giữa, không chắc nó muốn ở đâu.
24 Chương 22 Rạn vỡ Jeb đặt tay dưới đầu và nhìn lên trần nhà tối om, khuôn mặt trầm tư. Tâm trạng tán gẫu của ông vẫn chưa hết. “Ta đã tự hỏi rất nhiều lần sẽ thế nào – bị bắt ấy mà, cháu biết đấy.
25 Chương 23 Thú nhận Cái bóng to lớn và méo mó. Nó đổ bóng xuống tôi, phần trên to hơn, sà xuống gần với mặt tôi. Tôi nghĩ tôi sắp thét lên, nhưng âm thanh bị nghẽn trong cổ họng tôi, và tất cả những gì phát ra là một tiếng kêu ré không có tí hơi nào.
26 Chương 24 Chịu đựng Đúng thật là tôi bốc mùi. Tôi không đếm được tôi đã ở đây bao nhiêu ngày – đến giờ đã hơn một tuần chưa? Hơn hai tuần? – và tất cả đám mồ hôi đấy đều chảy vào cùng một bộ quần áo tôi đã mặc trong chuyến cuốc bộ thảm họa qua sa mạc của tôi.
27 Chương 25 Ép buộc Một tuần nữa trôi qua, có lẽ là hai – có vẻ như chẳng ích gì khi tính thời gian ở nơi này, nơi nó có rất ít tầm quan trọng – và mọi thứ chỉ càng lạ lùng hơn với tôi.
28 Chương 26 Trở về Tôi đã trở thành cô giáo như ý muốn của Jeb mà chưa bao giờ thực sự đồng ý làm việc đó. p> “Lớp học” của tôi rất không chính thức. Tôi trả lời những câu hỏi mỗi tối sau bữa ăn.
29 Chương 27 Lưỡng lự Tôi đã tìm được đường trở lại cái hang nhà tù của tôi. Đã hàng tuần trời kể từ khi tôi xuống cái hành lang đặc biệt này; tôi đã không trở lại kể từ buổi sáng Jared ra đi và Jeb trả tự do cho tôi.
30 Chương 28 U mê Thức dậy trong bóng tối hoàn toàn rất mất phương hướng. Trong những tháng vừa qua, tôi đã quen với việc được mặt trời cho biết trời đã sáng.
31 Chương 29 Phản bội Có lẽ tôi nên chạy sang đường khác. Nhưng giờ không còn ai giữ tôi lại nữa, và mặc dù giọng nói của anh lạnh lẽo và giận dữ, Jared đang gọi tôi.
32 Chương 30 Đường tắt “Mel à?” anh lại hỏi lần nữa, niềm hi vọng mà anh không hề muốn có nhen nhóm trong giọng anh. Hơi thở của tôi tắc nghẹn trong một cơn thổn thức khác, một phản ứng sau khi bị sốc.
33 Chương 31 Hữu ích Tôi đông cứng và vội nhìn ra sau lưng xem liệu có ai đang đứng sau tôi không. “Gladys là vợ bác ấy,” Jamie thì thầm gần như không ra tiếng.
34 Doc đi về phía Brandt, dừng lại khi anh ta đứng giữa Brandt và tôi. Anh ta khoanh tay ngang ngực. “Cậu sẽ không đụng vào cô ấy. ” Tiếng cánh quạt trực thăng vang lên xa xa.
35 Chương 32 Tấn công Hang động rất yên tĩnh; mặt trời vẫn còn chưa mọc. Trong quảng trường chính, những chiếc gương vẫn phản chiếu một màu xám nhờ của bình minh đang lên.
36 Chương 33 Nghi ngờ Một tiếng soạp khác. Sức nặng của Kyle tra tấn cánh tay tôi. “Wanda? Wanda!” “Cứu tôi! Kyle! Sàn nhà! Cứu với!” Tôi ấn mặt vào đá, mắt nhìn về phía lối vào hang động.
37 Chương 34 Chôn cất Jared lao tới trước, xa khỏi tôi. Với một tiếng vả ầm ĩ, nắm đấm của anh trúng vào mặt Kyle. Đôi mắt Kyle đảo ra sau đầu anh ta, và miệng há hốc.
38 Chương 35 Cố gắng Tôi rên rỉ. Đầu tôi quay mòng mòng và lộn xộn. Dạ dày tôi cuộn lên một cách ghê tởm. “Rút cục,” ai đó lẩm bẩm vui mừng. Ian. Tất nhiên rồi.
39 Chương 36 Tin tưởngCuộc tụ họp bớt căng thẳng, và nhiều tiếng rì rào phấn khích vang lên trong nửa đám đông. Tôi nhìn vào Jamie. Nó mím môi và nhún vai.
40 Chương 37 Được yêu Có một mô hình chiến thắng thế này. Nếu Jared và Kyle chơi với nhau, họ thắng. Nếu Jared chơi với Ian, thì đội đó sẽ thắng. Với tôi có vẻ như Jared không thể bị đánh bại, cho đến khi tôi nhìn thấy hai anh em trai chơi với nhau.