21 Lại một ngày nữa trôi qua, buổi sáng hôm nay đối với nó là một buổi sáng cực kỳ yên bình. Nó trầm ngâm trước cửa sổ sát đất ngắm nhìn sự chuyển động của thành phố và tận hưởng một bản nhạc du dương từ những chú chim nhỏ.
22 -Nè, cậu chơi có vui không?_ hắn đường đột hỏi. -Vui. _ nó đang ngồi trên cát thả lỏng hai chân để cho những cơn sóng vỗ về. -Vui sao không cười?_ hắn ma mãnh hỏi, mắt nhìn nó đang chơi đùa với những con sóng.
23 -Ưm. . . _ trong căn phòng đầy mùi thuốc sát trùng, nó mơ hồ mở mắt. Hắn thấy nó tỉnh lại liền nhào tới ôm nó vào lòng. Không kiềm nổi nước mắt suýt nữa đã khóc rống lên vì vui mừng.
24 Nó đang đứng trước một cánh cửa màu đen với những hoa văn tinh tế. Phía sau là một căn biệt thự lộng lẫy xa hoa màu trắng, thoạt nhìn người ta sẽ rất ngưỡng mộ chủ nhân của ngôi nhà này nhưng khi bước vào căn nhà người ta sẽ có cảm giác cô đơn, lạnh lẽo đến đáng sợ.
25 Reng. . . . reng. . . reng. Tiếng chuông quen thuộc vang lên một cách đột ngột không báo trước làm cho nó thoáng giật mình. Không biết từ lúc nào mà bọn con gái kia cũng về lại chỗ ngồi của mình, từ ngoài cửa ''bà la sát'' bước vào lớp.
26 Thấp thoáng chỉ còn vài ngày nữa là kết thúc năm học lớp mười tẻ nhạt của nó. Nó thẫn thờ nhìn ra cửa sổ, nơi những chú chim đang hót líu lo trên những cành cây xinh đẹp, nơi phát ra bản giao hưởng của lá cây và gió.
27 - Nè, hãy để tớ đưa cậu đến một nơi mà mọi giấc mơ đều trở thành hiện thực nhé. _ Nó đưa tay lên trước mặt hắn, khuôn mặt xinh đẹp nở một nụ cười. Hắn bất ngờ trước khuôn mặt đó, nụ cười đó.
28 Buổi tối, nó đang dọn cơm cùng với Xuân Ngọc, Ngọc Châu và Thanh Hồng thì bất ngờ cánh cửa mở ra, bước vào nhà là một người phụ nữ trung niên với khuôn mặt thoáng u sầu.
29 Nó bị đẩy ra xa, tay thì va vào bồn hoa dọc theo khắp con đường, những cành cây vừa mới cắt được dịp đâm vào tay nó làm tay nó bị trầy một đường lớn, những giọt máu màu đỏ tươi chảy ra rồi lăn dài khắp cánh tay trắng nõn.
30 Nó đứng trước cửa phòng bệnh của Ngọc Trâm hồi lâu rồi quay lưng bước ra cổng bệnh viện. Dưới bầu trời đêm xinh đẹp, những ngọn đèn dọc theo những con đường đã được thắp sáng.
31 Trong một căn phòng rộng lớn, và lạnh lẽo. Một cô gái nhỏ nhắn, thoáng nhìn thì có vẻ là một cô gái không biết buồn nhưng cất giấu sau khuôn mặt ngây thơ kia là những nỗi buồn, những nỗi thống khổ.
32 Trên bàn ăn, những món ăn đơn giản được bày biện trên bàn. Không cao sang, không phải cao lương mĩ vị, rất bình thường tất cả mọi người đều tụ họp ở bàn ăn kể cả hai cô người hầu cũng được ngồi cùng hệt như ngồi với gia đình.
33 Buổi tối, nó và Mận ngồi trên chiếc ghế làm bằng tre, nhâm nhi ly trà cùng nhau ôn lại chuyện xưa. -Chị còn nhớ hồi đó tụi mình đi hái trộm xoài của ông Sáu không chị, lúc đó em thì canh còn chị với Ngọc Trâm thì trèo hái,cái tướng hai chị leo cây nhìn nó mắc cười quá trời luôn.
34 -Oaaaa, chị đẹp quá à!_ Mận vừa thấy nó thay xong bộ đồ dân tộc thì la lên. -Chị đẹp thật á. _ Thanh Hồng tâng bốc. Mấy nhóc tì nhỏ hơn thì há hốc mồm nhìn nó.
35 Hắn vẫn không nói gì, tay vẫn lấy ra một viên đá nhỏ chuẩn bị ném xuống suối. -Nè không công bằng nha, tôi cười với cậu mà sao lại không cười lại với tôi.
36 -Mai này Mi muốn làm gì?_ hắn phá tan sự yên tĩnh bằng một giọng nói ngọt ngào và ấm áp. -Mi muốn xây một nơi để những người vô gia cư và những đứa trẻ mồ côi lang thang khắp phố có một nơi gọi là nhà và một trường học tư nhân miễn phí cho trẻ em nghèo.
37 -Chào mọi người ! Con phải về nhà rồi ạ. Mọi người nhớ giữ gìn sức khỏe. . . _ nó bước đi trên lối mòn của thị xã nhỏ, tay không ngừng vẫy chào tạm biệt, trên khuôn mặt nở một nụ cười xinh xắn.
38 Buổi sáng, không khí thật trong lành. Nó và Thanh Hồng đang chơi đùa trong vườn hoa cùng với chú chó Lucky thì chuông cửa đột nhiên vang lên. -Cậu tới sớm nhỉ?_ nó mở cửa rồi tươi cười với người đối diện.
39 Buổi sáng, những ánh nắng chen chúc len lỏi vào căn phòng rộng lớn của nó. Những chú chim nhỏ không ngừng cất tiếng hót líu lo để chào một ngày mới. Bầu trời thật đẹp, nhưng nó thì thật tệ.
40 -Khôngggg. . . _ nó choàng tỉnh giấc, lưng ướt đẫm mồ hôi. Có lẽ nó vừa trải qua một cơn ác mộng nào đó rất đáng sợ. Hắn đang gục trên bàn học của nó, nghe tiếng nó hét lên hắn vội chạy đến bên cạnh nó.