Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tù Phi Tà Vương

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 346
Chương mới nhất: Chương 346: Ngoại Truyện 7
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Truyện Tù Phi Tà Vương ( còn có các tên gọi khác là Tù Phi của Tà Vương hay Đào phi nan tái cầu) là một tác phẩm truyện ngôn tình theo phong cách cổ phong kiến nhưng cũng mang chút hơi hướng xuyên không của tác giả Tuyết Nhạn.

Danh sách chương Tù Phi Tà Vương


Chương 221

221 Hách Liên Quyền hô lên một tiếng:- Lúc trước ngươi có thắng được là vì bổn vương chủ quan, hiện tại cục diện đã thay đổi, ngươi còn có thể sao? – cổ tay mảnh khảnh dường như không chịu nổi sức nặng của thanh kiếm, nhìn qua thì biết là nàng đang cố hết sức.


Loading...

Chương 222

222 Tiếng cười cuồng ngạo, trào phúng vang lên. Hách Liên Quyền giống như một quân vương đứng trên đỉnh cao; Hiên Viên Khanh Trần ngay cả hoàng đế của Đại Nguyệt cũng dám bất kinh nhưng hiện tại thì sao, chẳng phải hắn đang phải thần phục dưới chân gã đây sao?! Hắn đã thua, thua cuộc, ngay cả tự tôn cũng đã mất thì hắn còn cái gì chứ!- Ngươi đã cầu bổn vương như vậy thì bổn vương lập tức… – nói còn chưa xong thì u quang chợt lóe trước mắt, bên gáy nhói đau.


Chương 223

223 Ánh trăng như nước, quang hoa thất luyện. Trên đường đi, Cảnh Dạ Lan giúp đỡ Hiên Viên Khanh Trần rời khỏi sơn cốc, nếu không phải vì trước mắt còn có một tên Hách Liên Quyền bị áp giải lại còn có người hầu của gã áp sát từng bước thì hai người bọn họ thoạt nhìn cứ như là đôi tình nhân đang lững thững dạo bước trong sân vắng vậy.


Chương 224

224 Trường kiếm trong tay Cảnh Dạ Lan nhấc lên, trên thân kiếm còn dính vết máu của gã, màu máu đỏ tươi ánh lên làm nổi bật nụ cười nhạt bên khóe môi nàng.


Chương 225

225 Ánh mắt của nàng bị hắn hấp dẫn, hắn không còn là một Bắc An vương bạo ngược mà im lặng như nước, không có chút lệ khí. Khẽ than một tiếng, nàng ngồi xuống bên cạnh hắn.


Chương 226

226 Trên suốt đường đi, trên cổ tay Hách Liên Quyền những chỗ dây trói ma sát hằn xuống từng vết máu thâm tím. Sợi dây nữ nhân này dùng để trói gã thật kỳ lạ, cách trói cũng rất lạ, dùng đủ mọi cách vẫn không thể nào giãy ra được, càng giãy càng thương nặng hơn.


Chương 227

227 Chỉ cần bỏ qua một chi tiết rất nhỏ cũng đủ khiến cho nàng chết vài lần; hơn nữa càng vài thời khắc khẩn cấp thì nàng lại càng cẩn trọng hơn. Trong quân đội Lan Lăng, Tô Vân Phong đã dạy nàng không ít, nhất là thời điểm hành quân đánh giặc họ thường sử dụng động tác tay để trao đổi với nhau.


Chương 228

228 Cánh môi hơi mở ra, hàm răng trắng đều khẽ cắn môi dưới:- Được, ta nói cho ngươi biết đáp án của ta! – thanh êm mềm nhẹ phiêu tán trong gió rơi vào tai Hiên Viên Khanh Trần khiến vẻ mặt hắn cũng nghiêm túc hẳn lên.


Chương 229

229 Giận thì giận nhưng Cảnh Dạ Lan vẫn tìm tới Ngô thống lĩnh, thủ hạ của Tô Vân Phong hỏi cho rõ ràng nguyên nhân của chuyện này. - Ngô đại ca, vậy bây giờ vương gia vẫn còn ở trong hoàng cung sao? – ban đầu Tô Vân Phong đáp ứng yêu cầu của Hách Liên Quyền nhưng sau đó đổi ý; tuy hắn là tâm phúc bên cạnh hoàng thượng nhưng khó bảo đảm là không bị hiềm nghi vì việc kháng thánh chỉ này.


Chương 230

230 Trở lại như trước? Cảnh Dạ Lan cười chua sót, hàng mi khẽ nhúc nhích, từng giọt nước mắt ngã nhào bên má:- Không thể trở về được, Hiên Viên Khanh Trần, chúng ta không thể nào quay lại được! – nàng ngẩng mặt, chăm chăm nhìn hắn.


Chương 231

231 Cảnh Dạ Lan rũ mắt xuống , ngữ khí thản nhiên:- Để ý hay không để ý quan trọng lắm sao? – trong lòng nàng thầm nhớ tới buổi tối Thu Thủy đến tìm nàng.


Chương 232

232 Ngón tay nhẹ nhàng xoa nắn vết thương của hắn, Cảnh Dạ Lan nhớ tới lần đầu tiên mình nhìn thấy cảnh máu tươi; cùng một độ tuổi, khiếp sợ giống nhau, người nào chưa từng trải qua hoàn cảnh đó thì sẽ không hiểu được tâm trạng của bọn họ lúc ấy.


Chương 233

233 Giọng nói bất mãn, trên mặt trưng ra ý cười nồng đậm, hắn thừa dịp Cảnh Dạ Lan thất thần liền ôm lấy chiếc cổ phấn nộn của nàng, nhân thể kéo nàng xuống.


Chương 234

234 Cơ hội?Tô Vân Phong không nói gì rồi đột nhiên cười:- Vô Ngân, cơ hội mà ngươi nói nên tặng cho Hiên Viên Khanh Trần đi. Con ngươi tú lệ của Vô Ngân giơ lên, ý cười nhạt tràn ra:- Thì sao chứ, cũng là vì Bắc An vương và cũng là vì vương gia ngài.


Chương 235

235 Một tiếng Mị Nô làm cho lòng Cảnh Dạ Lan động, mày hơi nhướng lên. Cái tên này đã lâu không có người nào gọi tới, thời khắc nàng quyết định rời khỏi Hiên Viên Khanh Trần thì đã quyết định quên đi nó.


Chương 236

236 Vô Ngân nghe xong thì nhếch miệng cười nhưng trong đôi mắt kia hoàn toàn không có lấy nửa điểm cười. Nếu Khanh Trần chịu nghe lời y nói thì sẽ không có cục diện như ngày hôm nay.


Chương 237

237 Nhấc lên rèm trướng, trong không khí truyền tới một mùi hương thơm ngát khiến cho Cảnh Dạ Lan bật cười. Thật là, không phải hoa sao? Cái gì mà thần thần bí bí chứ.


Chương 238

238 Hiên Viên Khanh Trần sửng sốt, quen biết đã nhiều năm nhưng đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy Vô Ngân nói những lời này. - Ta không còn là ta? – Hiên Viên Khanh Trần lặp lại ý Vô Ngân, ngược lại hắn gật đầu đồng tình.


Chương 239

239 Thắt lưng Hoa Thanh Nho cứ như bị bẻ gãy, so với ai khác lão là người hiểu rõ Hiên Viên Triệt nhất. Cho dù lão là quốc lão đương triều nhưng bất kỳ lúc nào hắn cũng không buông tha.


Chương 240

240 Giữa những ngón tay mồ hôi nàng chảy xuống từ khuôn mặt chạy dọc trên chiếc cổ tuyết trắng; mười ngón tay duỗi ra bao lấy bàn tay to lớn kia. Trong những chiếc hôn mê say, đôi mắt Hiên Viên Triệt vẫn duy trì sự tỉnh táo lạnh lẽo.


Loading...