21
Trước khi tiếng chuông vào học vang lên, Khấu Thu nhận được tin nhắn từ Mặc Vấn:
Đây là số không đăng ký, không tra được.
Khấu Thu cũng không có gì cảm giác thất vọng.
22 Phòng ngủ to, gia cụ lại cực kỳ đơn giản. Một chiếc giường kingsize giường lớn đã chiếm hết 1/3 diện tích căn phòng. Khấu Thu mặt không đổi sắc đối diện với một giường đầy sịp.
23 Khấu Bân Úc là một người nói được làm được. Nói muốn đưa đón Khấu Thu đến trường, liền mỗi ngày đều đúng giờ đứng đợi ở cổng sau. Chiếc Ferrari đỏ chói cộng thêm hắn đẹp trai làm không ít nữ sinh dừng bước vây xem.
24
Khấu Bân Úc bị Khấu Thu hố một mặt đầy máu, lăn đến sở nghiên cứu với Khấu Quý Dược.
Kết quả là, toàn bộ Khấu gia chỉ còn có mỗi một mình Khấu Thu.
25
Trong sắc mặt xanh mét của Trần Vân, Khấu Thu một tay nâng từng người một vào phòng y tế.
Cuối cùng, hai hàng ghế cuối lớp trống rỗng ba vị trí, trên bàn chỉ còn lại một quả táo kiêu ngạo đứng đó.
26
“Một ngàn tám?” Mặc Vấn cầm ví đơ lại, không phải chỉ chụp có 36 tấm thôi sao.
Chủ tiệm liếc hắn một cái: “Vốn chỉ có tám trăm nhưng bọn họ cứ thích cái này muốn cái nọ.
27
Một trận gió thổi qua, ngoại trừ xấu hổ thì cũng còn lại có xấu hổ.
Khấu Thu ngửa đầu: “Hôm nay gió lớn, thổi hắn ngốc rồi. ”
Cơ Chi: “Tôi đã thay cậu mắng cậu ta rồi.
28 Mùi cay nồng đậm tràn ngập căn phòng, kích thích người muốn ăn. Mọi người vùi đầu ăn mì, không ai hỏi Hạ Dự, súng từ đâu mà tới, vì sao đã trễ rồi mà còn chưa về nhà.
29
Cả ban A hôm nay đều cảm thấy, phương thức mở mắt hôm nay nhất định không đúng.
“Cậu thấy chưa?” Có người khe khẽ nói nhỏ.
“Thấy rồi. Oimeoi, thật đáng sợ.
30 “Á!” Tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, cách một khoảng xa cũng có thể nghe thấy tiếng bước chân hỗn loạn, tiếng bàn bị ngã, còn có tiếng chó sủa.
31 Con dao sắc bén vẽ nên một đường cong khủng bố trên không trung. Trần Vân dùng chút sức lực cuối cùng cầm con dao lên. Khấu Thu bị thương thắt lưng, không thể trốn tránh, mắt mở trừng trừng nhìn lưỡi dao xẹt qua hồ vĩ, màu lông bạch ngân lập tức bị máu tươi ô nhiễm.
32 Học viện Egger được trang trí rất nhiều màu sắc. Tuấn nam mỹ nữ đeo mặt nạ, nơi nơi đều vui vẻ kích động, ngoại trừ thư viện không được mở cửa. Vụ án giết người cũng giống như khinh khí cầu bay trên bầu trời biến mất.
33 Trong không khí quỷ dị trầm mặc, Khấu Thu bình tĩnh bước qua trái mấy bước, lựa thức ăn vào dĩa: “Thật ra tôi đến lấy hoa quả, mấy người cứ tiếp tục đi.
34 Khấu Nguyên nắm chặt tay. Một câu Khấu Thu vừa nói ra, cái tủ bát này dù có quý giá đến cỡ nào cũng không thể đưa ra ngoài tặng người. Trước đó hắn nghe nói Lận An Hòa thích thưởng thức những vật này nên hắn mới mất bao công sức mới cầu được Hoàng công vì hắn điêu khắc.
35
Trần Nhạc Thiên như con gà bại trận, ủ rũ nằm trên bàn.
Trần Văn Tĩnh an ủi: “Ít gì cậu cũng bớt được ba ngày khỏi làm bài tập. ”
Trần Nhạc Thiên ngẩng đầu, ánh mắt híp lại: “Đại giới chính là bản kiểm điểm hơn một vạn chữ.
36 Đây không thể nghi ngờ là vở kịch kết thúc nhanh nhẹn táo bạo nhất trong lịch sử. Chẳng những rung động khán giả, rung động nhân vật chính. Câu chuyện kết thúc với cô công chúa bị biến thành bao tải cùng mười một củ tỏi ảm đạm rời sân khấu.
37
Ba giờ sáng, Khấu Thu ngáp một cái, quyết định xuống lầu kiếm ly sữa.
Nước nóng rót vào, hương sữa lan tỏa bốn phía. Khấu Thu dùng thìa quấy một chút, xoay người khoanh tay tựa vào tủ.
38
Theo như đề nghị của Khấu Bân Úc, hai ngày gần đây Khấu Thu cố ý đúng hạn nộp bài tập, mà còn làm đến… rối tinh rối mù, không hề đúng bài nào.
Vất vả chờ đến lúc Trương Phàm kêu hắn lên văn phòng, không ngờ người nọ vẻ mặt ôn hoà nói: “Thấy trò vì cuộc thi sắp tới mà hao tổn tâm huyết cho nên bài tập đơn giản cũng làm sai.
39
Chăn đệm mềm mại so với người nằm trên sàn với một tầng bông mỏng manh đủ để nhìn ra sự bất công rõ rệt.
Cánh cửa khép kín khẽ hé ra một khe hở, đầu tiến vào, vô số sợi tóc đen khẽ đung đưa y như ma nữ trong TV xuất hiện.
40
“Thật xin lỗi, nhưng lấy năng lực của tôi, thật sự không thể dạy các cậu được. ”
Nói chuyện chính là một học sinh vừa mới tốt nghiệp thanh nhạc.