21 Một đêm trôi qua trong căng thẳng và hoang mang. Trời sáng, những người trú qua đêm ở nhà xưởng cũng lục tục kéo nhau tỉnh dậy. Kỳ thực cả đêm bọn họ không thể ngủ yên giấc được.
22 Cố Diệp Ninh cho tới lúc lấy lại tinh thần thì đã bị anh dẫn tới trước cửa xe ô tô. Lúc này tất cả mọi người khác đã an vị sẵn sàng trên xe rồi. Bọn họ chỉ cần chờ cô cùng Nam Cung Lãnh Dạ nữa ngồi lên nữa là sẽ xuất phát.
23 Mặc Sở Minh và Mục Hoằng nhìn thấy ánh sáng sắc bén từ lưỡi kiếm lóe lên tạo thành một vệt trắng trên khuôn mặt xinh đẹp của cô, cả hai nhịn không được rùng mình một cái.
24 Nam Cung Lãnh Dạ trước ánh mắt như cười như không của Cố Diệp Ninh, mặt không đổi sắc, thậm chí thản nhiên nhìn ngược lại không chút nao núng. Đối với vẻ thản nhiên bình tĩnh vô ba này của anh, cô không khỏi âm thầm cảm thán.
25 Sau khi rời thành phố D, đội ngũ của Nam Cung Lãnh Dạ một đường chạy thẳng về hướng thủ đô, không ngừng lại dù chỉ một chút. Trên đường đi cũng gặp một ít tang thi nhưng hầu hết chỉ là những tang thi đơn lẻ chứ không tập kết thành nhóm, không hề nguy hiểm.
26 Mạt thế, ngày thứ bảy, bầu trời có chút u ám mang theo khí lạnh bất thường. Ở vào thời điểm mạt thế giáng lâm, bất luận là cái gì cũng có thể biến đổi, cho dù là thời tiết.
27 Tại thủ đô, đúng như Mặc Sở Minh cùng Mục Hoằng dự đoán, sau khoảng thời gian vài ngày đầu hỗn loạn thì với lực lượng quân đội cảnh sát tinh anh, rất nhanh tang thi trong phạm vi nhất định đã được giết sạch.
28 THÀNH PHỐ YXe càng ngày càng tiến gần tới lân cận thành phố Y, Mặc Sở Minh mở bản đồ mà mình có sẵn ra, nghiên cứu một chút đường đi bên trong thành phố để có thể dự đoán những chỗ tang thi có thể tập trung nhiều, giúp cho đội ngũ không gặp phải nguy hiểm quá mức.
29 Hai tay dang rộng ra, Cố Diệp Ninh nhắm mắt lại, bắt đầu sử dụng tinh thần lực, tập trung những nguyên tố hệ phong lại. Những nguyên tố hệ phong không ngừng quấy động tạo thành một luồng gió bao bọc khắp dọc cơ thể, làm ái tóc cùng vạt áo của cô khẽ đung đưa.
30 Một câu của Minh Tu đã làm cho bầu không khí đang bối rối không yên trở nên tĩnh lặng. Tất cả mọi người theo bản năng đồng loạt quay đầu lại nhìn về hướng nó đang đứng.
31 "Phi Phi!!!" Cố Diệp Ninh nhìn hình dáng quen thuộc trước mắt, đôi lông mày nhíu chặt lại, cái miệng không ngừng lặp đi lặp lại cái tên đã in sâu vào trong tâm trí.
32 Được rồi, cô vừa nghe thấy Nam Cung Lãnh Dạ nói cái gì vậy nhỉ? Ha ha, anh ta cũng giống cô, là tam hệ dị năng giả đúng không? Ha ha ha… ha ha ha… rồi, Cố Diệp Ninh quả thực muốn gượng cười thì cũng tuyệt đối không cười nổi.
33 Cô bé này tên là Chu Nhi, là em gái kết nghĩa cùng nhau lớn lên của Minh Tu, năm nay vừa lên 7 tuổi. Chu Nhi là con lai, cha mẹ đều có nửa huyết thống phương đông.
34 “Các anh chị, chúng ta mau tập trung lại!!!” Minh Tu cùng Chu Nhi chạy về phía gần cửa ra vào khu đông lạnh, cũng bất chấp tất cả, lớn tiếng gọi mọi người.
35 “Grào!!!” Con tang thi nữ kia cảm nhận được sát khí điên cuồng của Cố Diệp Ninh, như bị đánh động gào lên uy hiếp. Nó biết người trước mặt không phải đối thủ cùng cấp với nó, không sợ hãi, nó muốn xông lên xé xác ăn tươi kẻ dám đối với nó đe dọa.
36 Mạt thế tuần thứ tư, thời tiết dần chuyển lạnh, thậm chí đã có tuyết rơi. Bốn phía khung cảnh tiêu điều, từng hàng cây bên đường trơ trọi chỉ còn cành không còn chút lá, ở trên mặt đất lớn từng lớp băng dày cộm đọng lại cản trở việc đi lại không ít.
37 "Các người có việc gì?" Mặc Sở Minh hai mắt lóe tinh quang, một lượt quan sát bốn người vừa tới. Bốn người Mục Hoằng, Minh Tu, Hạ Kỳ Phong cùng Chu Nhi nhìn chằm chằm nhưng không mở miệng, bộ dạng thản nhiên nhưng ánh mắt lại ẩn chứa đề phòng.
38 Nam Cung Lãnh Dạ đương nhiên cảm nhận được tầm mắt nóng rực của đám người Vương Kiến, đặc biệt là ánh mắt si mê của Cố Minh Tuyền. Tuy nhiên, đối với ánh mắt của những người khác này, Nam Cung Lãnh Dạ không quá để ý.
39 Bên kia, Mục Hoằng cùng Mặc Sở Minh đối phó với con tang thi cấp 2 cao giai cũng cực kỳ ăn ý. Mặc Sở Minh gần đây đã cải tiến chiêu Roi nước không ít, hiện tại sử dụng chẳng khác nào một phần cơ thể của mình.
40 Vương Kiến làm người đại diện đi đầu, vẻ mặt gượng cười méo mó vừa nịnh nọt vừa đau khổ vì bị đông lạnh. Gia đình họ Tiêu cùng ba mẹ con họ Cố tuy không lộ ra vẻ lấy lòng như Vương Kiến tuy nhiên từ sắc mặt của bọn họ, có thể thấy được sự tím tái do bị nhiễm hàn khí.
Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Năng
Số chương: 50