21 Vương mama chạy nhanh lại giữ chặt Âu Dương Khả: ”Nhị tiểu thư, phu nhân đã sớm tính toán tốt, mời lão gia đến xem thương thế của tiểu thư, đến lúc đó tiểu thư chỉ cần nằm trên giường nói bị đụng vào đầu, bị thương rất nặng, chẳng phải lão gia sẽ lột da nha đầu kia ra sao? Lão gia cũng sẽ cảm thấy là đại tiểu thư cố ý sai người đụng vào tiểu thư, nhưng hôm nay người lại náo loạn như vậy, ai sẽ còn tin tưởng tiểu thư bị thương nữa đâu! Phu nhân nếu không thay người che dấu, tại sao lại phải té xỉu trước mặt mọi người, cũng vì vậy mà lão thái thái liền có lý do để lấy đi quyền lực của phu nhân không chịu trả lại a!”
“Ta mặc kệ! Nó ở trước mặt ta sống chết không chịu đi, ta làm sao mà tha thứ được, ta chính là nhìn không quen cái bộ dáng kia của nó! Hiện tại trong phủ ai cũng kính trọng nó, sợ hãi nó, nó là Đại tiểu thư Âu Dương gia cao cao tại thượng, ta thì là cái gì? Mẫu thân ta là tái giá, ta liền không bằng nó sao? Bọn hạ nhân bên dưới đều vụng trộm nói mẫu thân ta chỉ là thứ nữ, nhị tiểu thư như ta cũng không đáng giá! Các ngươi có biết hay không! Trước kia đâu phải nói như thế! Không phải!” Âu Dương Khả đột nhiên bạo phát, lời này nói ra, Lâm thị cùng Vương mama đều ngây ngẩn cả người.
22 “Muội muội đừng khóc, tỷ cho tới bây giờ cũng sẽ không trách muội, muội có thể nói với ta những lời đó, ta cũng rất vui mừng. !” Trên mặt Âu Dương Noãn ôn hòa an ủi hai câu, tự mình đỡ nàng ta đứng dậy ngồi lên ghế, lập tức ý bảo Hồng Ngọc đi múc nước.
23 Kế này cũng không có gì phức tạp, chỉ là đối với một tiểu cô nương mới mười hai tuổi cư nhiên đã hạ thủ đến mức như vậy, thật đúng là quá độc ác. Lâm thị, đúng là hao tổn hết tâm tư muốn đưa nàng vào chỗ chết!
Trương Văn Định vừa mới bắt đầu còn hừ lạnh hai tiếng, mắng người cũng thật hung hăng, về sau lại không lên tiếng được, đau đến muốn ngất xỉu.
24 Mặt Tiểu Đào đầy nước mắt, bộ dáng như là bị ủy khuất thật lớn, hướng Âu Dương Trì dập đầu: ”Lão gia, nô tỳ cũng không biết vì sao tiểu thư lại giao cho nô tỳ? Chỉ là nếu tiểu thư phân phó, nô tỳ sao lại dám không nghe…Mong lão gia làm chủ cho nô tỳ!”
Lý thì nhìn thấy tranh đấu bên trong, rất nhanh liền đoán được chuyện này cùng con dâu mình chắc chắn có liên quan, thấy Lâm thị nói ba câu còn không quên kéo Lý di nương vào là có thể thấy được tâm tư của nó, cùng lúc trừ bỏ trưởng tỷ của Tước nhi để tương lai dễ dàng xuống tay với trưởng tôn của bà, lại vừa khéo xử trí Lý di nương tội quản lý thất trách để lấy lại quyền lực! Tâm tư đúng là độc ác! Dám vì nội đấu quyền lực mà không tiếc làm bẩn thanh danh Âu Dương gia, Lý thị trong lòng nhất thời liền tức giận đứng lên, cầm ly trà trước mặt ném mạnh xuống: ”Nói hươu nói vượn!”
Chén trà ném thẳng trên nền ngay trước mặt Tiểu Đào, nàng ta bụm mặt khóc kêu: ”Lão phu nhân, nô tỳ là nói sự thật!”
“Tổ mẫu, phụ thân, mẫu thân! Tiểu Đào chính xác là người trong viện con, chỉ là lúc trước phạm phải sai lầm, bị con đánh vài bản tự, liền ghi hận từ đó, việc này nha hoàn mama trong viện đều biết, đã như vậy sao con có thể sai nha hoàn như thế đi làm một việc quan trọng bị mật được? Huống hồ Trương Văn Định này con còn chưa từng gặp mặt qua chứ đừng nói gì đến chuyện ái mộ hắn, rõ ràng là hắn vào trộm mà không được liền đem nước bẩn này hắt lên người nữ nhi!”
Trương Văn Định vừa nghe liền nghểnh cổ lên: ”Trời đất chứng giám, ta còn có vật chứng!”
Lâm thị nhìn thấy trong lòng càng vui sướng, chỉ cần Trương Văn Định lấy ra được vật gì đó bên người Âu Dương Noãn thì chuyện ngày hôm nay chắc chắn là ván đã đóng thuyền, ai đời làm trộm lại không đi tìm vật có giá trị lại đi lấy đồ vật bên người gia chủ đâu? Chỉ cần hắn một mực nói hắn cùng Âu Dương Noãn có tư tình, mặc kệ người khác tin hay không, cả đời Âu Dương Noãn cũng sẽ bị hủy! Bà ta thầm cười lạnh, trên mặt lại thể hiện bộ dáng như bị vũ nhục thật lớn: ”Im lặng! Không được hồ ngôn loạn ngữ!”
Âu Dương Khả nhìn thoáng qua thế cục trong sân, thầm nghĩ mẫu thân thật sự là người thủ đoạn, ánh mắt nhìn đến Âu Dương Noãn tràn ngập sự đắc ý, nghĩ rằng nàng cũng có ngày hôm nay, trước đây chỉ luôn chèn ép nàng ta, đúng là xứng đáng! Sa cơ thất thế mà chờ ngày gả cho người này đi!
Ánh mắt Lâm thị rưng rưng, lo lắng khuyên Âu Dương Trì: ”Lão gia, không thể tiếp tục hỏi nữa, vạn nhất hắn thật sự lấy ra cái gì, lại nói ra điều gì không hay, nhà chúng ta biết giấu mặt vào đâu.
25 Lâm thị cơ hồ như hít thở không thông, sao sự việc lại chuyển biến như vậy? Âu Dương Noãn thế nhưng lại có thể xoay chuyển tình thế! Điều duy nhất bà ta có thể nghĩ được cho đến bây giờ chính là Tiểu Đào đã phản bội, căn bản là không có lấy ra được vật gì đó của Âu Dương Noãn! Thế nhưng… Làm sao có thể biến thành trâm cài của nữ nhi bà ta!
Lâm thị làm sao nghĩ được lúc Âu Dương Noãn sai nha đầu mình đụng ngã Âu Dương Khả đã lấy đi trâm cài của nàng ta rồi, mà Hồng Ngọc nhân lúc hỗn loạn đã tráo đổi trâm cài đâu! Lại càng không thể nghĩ đến đêm nay Âu Dương Noãn đã cố ý lựa chọn những người tín nhiệm canh giữ nghiêm ngặt, ngay cả một tiếng gió cũng không để lộ cho bà ta biết! Từng tầng từng tầng xuống dưới, bà ta đương nhiên không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
26 Thọ an đường.
Lý thị mang vẻ mặt nghiêm nghị ngồi trong chính sảnh, Âu Dương Trì bước vào trong, nhìn thấy biểu tình Lý thị không tốt, trong lòng có chút khẩn trương.
27 Lâm thị lại uyển chuyển nói: ”Trì lang, lời này chắc là do lão phu nhân nói với chàng, chắc chắn còn nói thiếp làm như vậy là vì trừ bỏ Noãn nhi cùng Lý di nương, có đúng không? Chàng nghĩ lại mà xem, Noãn nhi tuy rằng không phải do thiếp sinh ra, nhưng dù sao cũng đã ở cùng nhiều năm, thân như ruột thịt, thiếp làm sao có thể hại nó? Nó chỉ là một nữ hài tử, tương lai còn phải gả ra ngoài, thiếp tìm mọi cách nhằm vào nó thì ích lợi gì? Lý di nương kia là do lão thái thái ban cho chàng là vì cái gì? Mọi người trong phủ từ trên xuống dưới đều hiểu được, chẳng qua là nhìn thấy lão gia sủng ái thiếp, mà thiếp lại không sinh được nam tử làm lão thái thái không vui.
28 Âu Dương Noãn lẳng lặng nhìn Chu di nương, trong ánh mắt mang theo vài phần lãnh ý. Chu di nương muốn cùng nàng kết giao sau lưng Lâm thị, bản thân nàng đã trải qua nên biết Lâm thị dụng tâm độc ác, trước đây còn từng cùng Lâm thị châm chọc khiêu khích Chu di nương, bà ta làm sao có thể vô duyên vô cớ đến xin nàng giúp đỡ? Đừng trách nàng quá đa nghi, trong phủ này ai ai cũng là địch nhân, mọi sự phải nên cẩn thận.
29 Phương mama liếc mắt nhìn một cái rồi mới nhắm mắt theo sau người Chu di nương, bà đè thấp âm thanh nói với Âu Dương Noãn: ”Đại tiểu thư, sao lại phải nhảy vào vũng nước này?”
Âu Dương Noãn thản nhiên nói: ”Mama, cho tới bây giờ ta cũng chưa từng đáp ứng sẽ trợ giúp gì cho nàng ta.
30 Sắc mặt Lý thị dịu đi vài phần liền nói: ”Đứa nhỏ này tâm địa đúng là lương thiện, bị người ta lợi dụng cũng không biết. Nó tới tìm con còn không phải nhìn trúng con tuổi nhỏ chưa biết gì sao?”
“Tổ mẫu nói phải, Noãn nhi đúng là lỗ mãng.
31 Trương mama cúi đầu, lên tiếng đáp vâng rồi lập tức mang theo nhóm mama cùng rời đi.
Âu Dương Noãn thấy tình hình này liền nhẹ giọng nói với Lý thị: ”Tổ mẫu, chuyện hôm nay có liên quan đến mẫu thân, con ở chỗ này cũng không tiện, vẫn là nên đi về trước!”
Lý thị ngẩn người, nửa ngày sau mới thở ra một hơi trầm giọng nói: ”Không, con cứ ở lại đây, cũng coi như làm người chứng kiến!”
Âu Dương Noãn hơi hơi gật đầu, ở lại xem kịch sao, nàng tất nhiên là nguyện ý rồi.
32 Lúc Lý thị nói như vậy, cũng không kêu nha hoàn mama tránh mặt, chính là không sợ chuyện này truyền ra ngoài. Một khi tội danh của Lâm thị được xác thực, bọn hạ nhân cũng sẽ không còn coi trọng vị chủ mẫu này nữa.
33 Lâm thị trong lòng kinh hãi không thôi, vốn tưởng rằng mọi chuyện được làm rất khéo, lại được dấu kín, làm sao lại bị phát hiện được? Thật sự là đáng chết!
Âu Dương Noãn nhìn bà ta, ánh mắt sắc lạnh.
34 Lời nói của Lâm thị bị nghẹn lại trọng họng, trên mặt không còn huyết sắc, đôi mắt đẹp lộ ra tia hung ác, khàn khàn giọng nói: ”Trương mama nói phải, nhưng là ta đối với sự tình này quả thật không biết.
35 Âu Dương Noãn nghiêng người dựa vào giường, nàng nhắm mắt đón ánh nắng từ cửa sổ chiếu vào, dáng vẻ trầm tĩnh ôn nhu động lòng người, cho dù là Hồng Ngọc hằng ngày tiếp xúc cũng không kìm được mà than thầm một tiếng, nàng là đại tiểu thư, khí chất như vậy, tướng mạo như vậy, nếu lớn thêm chút nữa không biết sẽ làm tan nát trái tim bao nhiêu nam nhân.
36 Âu Dương Tước đoán không sai, Vương chưởng quầy căn bản là không muốn bán, bởi vì quyển sách này là hắn hao phí biết bao tâm huyết mới tìm được, sao có thể dễ dàng bán cho người khác được.
37 Vào lúc hoàng hôn, thị vệ Âu Dương phủ đột nhiên nghe được âm thanh như sấm, mở to hai mắt liền thấy mười kỵ binh cưỡi tuấn mã chạy tới. Toàn bộ ngựa thuần một màu đen bạc mềm mại, bên trong là huyền y cẩm sắc, mỗi một con ngựa đều mạnh mẽ hung tráng, toàn bộ đen tuyền chạy lại gần đây, trước mắt bọn thị về cảm thấy sáng ngời, vàng long lánh, liền thấy mỗi một móng của con ngựa dĩ nhiên được làm từ hoàng kim.
38 Âu Dương Khả nghi hoặc nhìn Lâm thị, lại nghe bà ta chậm rãi nói: ”Lần này ta một lòng chỉ muốn trừ bỏ đi đứa nhỏ trong bụng Chu di nương thế nhưng lại quên đi Thọ an đường bên kia cũng không phải ngồi không.
39 Âu Dương Trì cầm bức họa trong tay, mở cửa sải bước ra ngoài. Tương lai Chu di nương vốn đang rộng mở, còn tưởng rằng rốt cuộc cũng đã khổ tận cam lai, lại không hiểu vì sao lại bị đánh, không khỏi ngây người một lúc lâu, thầm nghĩ: Sao lại kỳ lạ như vậy, bức họa kia sao lại ở trong phòng mình!
Âu Dương Trì ra khỏi cửa, hướng Phúc Thụy viện bước tới.
40 Lý di nương xoay người trợn mắt há mồm nhìn Âu Dương Trì, trong mắt hàm chứa bi phẫn nói: ”Lão gia, vừa rồi phu nhân nói Chu di nương hồng hạnh vượt tường, người cũng không ngẫm lại sao, Chu di nương làm sao cùng với Trương quản sự được, nhân phẩm thường ngày vẫn tốt, hay là vấn đề tiền bạc? Thiếp tuy rằng vào phủ chưa lâu, thế nhưng vẫn biết Chu di nương xưa nay là người hiểu quy củ, nhất là việc tỷ ấy vẫn luôn một lòng một dạ với lão gia, khẳng định không có ý gì khác.